Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Kết Hôn 2

2025-01-09 20:45:03

Nhìn thấy Thẩm Đại Hà và con gái, suýt nữa mắt bà tối sầm lại rồi ngất đi.

Bà tức giận nắm lấy cánh tay Thẩm Đại Hà, kéo ông ra ngoài: "Ông phát điên cái gì thế? Hôm nay là ngày lành con gái kết hôn, trong đội có nhiều người như vậy, đều đến cả rồi, ông ở đây khóc thì còn ra cái gì?”

Thẩm Đại Hà khịt mũi nói: “Tôi không nhịn được.”

Trần Thúy Quyên: "......"

Thẩm Đại Hà không nhịn được nên khóc, Trần Thúy Quyên đành phải kéo ông sang một bên, để ông ngồi khóc một mình.

Thẩm Trĩ Dữu bị Thẩm Đại Hà lây sang nên hai hốc mắt cũng đỏ hoe.

Đúng vậy, nếu sau này cô cũng theo quân cùng Cố Dã, một năm hiếm khi về nhà một lần.

Đến đó rồi còn phải rèn luyện, Cố Dã cũng nói rèn luyện sẽ rất đau, thậm chí còn đau hơn cả việc làm đồng áng.

Thẩm Trĩ Dữu càng cảm thấy khó chịu hơn.

Nhưng cô cũng cố chịu không khóc, thật ra là muốn khóc nhưng không khóc được, chóp mũi đỏ bừng, khiến cô càng thêm đáng thương.

Khi Cố Dã mặc quân phục, cài một bông hoa lớn màu đỏ trên ngực bước vào, anh nhìn thấy Thẩm Trĩ Dữu đang ngồi trên giường, đôi mắt đỏ hoe nhìn sang, đôi mắt mờ mịt hơi nước trên khuôn mặt trắng nõn chỉ to bằng bàn tay, người đàn ông đột nhiên cứng đờ.

Mọi người nhìn thấy đều bật cười: "Này, đây gọi là nhìn vợ đến ngẩn người rồi.”

"Hôm nay trông Dữu Dữu đẹp lắm phải không?"

"Có cô dâu mới nào xấu đâu.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mặt Thẩm Trĩ Dữu lập tức đỏ, bọn họ lần lượt reo hò ầm ĩ.

Cố Dã hắng giọng, đi tới trước mặt Thẩm Trĩ Dữu.

"Tại sao em lại khóc?"

Thẩm Trĩ Dữu không khỏi trừng mắt nhìn anh, nào có ai ở trước mặt nhiều người như thế lại hỏi cô sao lại khóc chứ.

Cái trừng mắt này... Cố Dã không khỏi mắng thầm trong lòng, anh thật sự có bệnh mà, bị cô trừng mà anh còn hào hứng.

Chẳng biết tại sao anh lại muốn cười.

Anh chỉ đứng đó không làm gì cả, mọi người xung quanh không khỏi bật cười.

Mấy đồng chí trẻ tuổi đang yêu đương ấy, vẫn nên chọn mấy người trẻ tuổi đẹp đẽ mà nhìn, vừa dễ chịu lại vừa mãn nhãn.

"Sao còn đứng thất thần làm gì? Mau bế cô dâu ra ngoài đi!"

Cố Dã sững sờ, sau đó anh cúi xuống bế cô lên.

Trông cô gầy, bế cũng rất nhẹ, nhưng anh cảm thấy toàn thân cô mềm nhũn, còn thơm nữa.

Cố Dã cũng đỏ mặt, mọi người càng reo hò hăng hái hơn: "Nhịn không được rồi à, còn chưa đến lúc đâu.”

"Ha ha ha ha.”

Mọi người đều cười rất tươi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện

Số ký tự: 0