Tn70 Mỹ Nhân Hoán Thân Mang Thai, Quân Nhân Sủng Thê Thành Nghiện
Kết Hôn Xong Ở...
2025-01-09 20:45:03
Vậy nên nhất định phải nhân lúc chưa kết hôn, lấy ra một khoản tiền để tân trang hết toàn bộ căn nhà.
"Con không có ý chiếm tiền của em hai, nhưng thật sự là căn nhà hiện tại hư hỏng hết cả rồi.
Nay ba mẹ đã lớn tuổi, sức khỏe cũng không bằng trước kia, căn nhà đất này đã sửa đi sửa lại bao nhiêu năm liền. Con chỉ muốn ba mẹ được hưởng phúc ở nhà gạch ngói sớm hơn thôi mà.”
"Chị biết suy nghĩ cho chúng tôi thế cơ à, vậy chị lấy tiền ra xây nhà đi!"
Nực cười.
Mẹ Cố là người tinh tế, tính toán nhỏ nhặt này của Kim Phượng Diễm sao có thể thoát khỏi mắt bà.
Đúng là thằng hai có tương lai, sau này chắc chắn trong nhà phải trông cậy vào anh hỗ trợ nhiều.
Nhưng những lời này không thể nói ra lúc này, cũng không thể nói ra theo cách này.
Kim Phượng Diễm đầy bụng mưu mô bị một câu "chị bỏ tiền ra" của mẹ Cố chặn lại hết.
Chị ta mím môi, không cam lòng mà nói: "Chúng con cũng muốn, nhưng không có tiền. Đâu phải ai cũng có thể vào quân đội, có tương lai như em hai."
"Đủ rồi!"
Anh cả Cố Hổ, người từ đầu đến cuối không nói lời nào đặt mạnh cái bát lên bàn: "Chồng cô chỉ có chút tài cán ấy thôi đấy, nếu cô không hài lòng thì đừng sống cùng nữa."
Kim Phượng Diễm trợn tròn mắt đầy vẻ không dám tin. Nhưng trông thấy dáng vẻ này của chồng mình, lòng chị ta cũng chùng xuống, bèn vội vàng giải thích: "Em không có ý này, đó chỉ vì tốt cho mọi người thôi."
"Tốt cho mọi người? Được, vậy thì chia nhà."
Ba Cố bình tĩnh nói một câu, uy lực như là ném một quả ngư lôi xuống bàn ăn, vô cùng kinh người.
Lúc này cuối cùng Kim Phượng Diễm cũng trở nên ngoan ngoãn, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Ba, con không có ý này, cũng chưa từng nghĩ đến việc chia nhà."
Nếu như chia nhà, vậy thì bọn họ sẽ không dính được đến một chút ánh sáng nào của Cố Dã.
Kim Phượng Diễm trông thì ngoan, nhưng khoảnh khắc cụp mắt xuống ấy, đáy mắt của chị ta hiện lên sự mưu mô.
Đợi đến lúc ai đi làm chuyện của người ấy, mẹ Cố đến tìm Cố Dã, nghiêm túc nói với anh:
"Con đừng để tâm chuyện của chị dâu con, mẹ và ba con đều khỏe mạnh cả. Con thấy đấy, con kết hôn ba mẹ không cần tốn tiền. Đợi đến lúc thằng ba cưới vợ xong là ba mẹ có thể tính đến chuyện sửa sang nhà cửa rồi."
"Con không có ý chiếm tiền của em hai, nhưng thật sự là căn nhà hiện tại hư hỏng hết cả rồi.
Nay ba mẹ đã lớn tuổi, sức khỏe cũng không bằng trước kia, căn nhà đất này đã sửa đi sửa lại bao nhiêu năm liền. Con chỉ muốn ba mẹ được hưởng phúc ở nhà gạch ngói sớm hơn thôi mà.”
"Chị biết suy nghĩ cho chúng tôi thế cơ à, vậy chị lấy tiền ra xây nhà đi!"
Nực cười.
Mẹ Cố là người tinh tế, tính toán nhỏ nhặt này của Kim Phượng Diễm sao có thể thoát khỏi mắt bà.
Đúng là thằng hai có tương lai, sau này chắc chắn trong nhà phải trông cậy vào anh hỗ trợ nhiều.
Nhưng những lời này không thể nói ra lúc này, cũng không thể nói ra theo cách này.
Kim Phượng Diễm đầy bụng mưu mô bị một câu "chị bỏ tiền ra" của mẹ Cố chặn lại hết.
Chị ta mím môi, không cam lòng mà nói: "Chúng con cũng muốn, nhưng không có tiền. Đâu phải ai cũng có thể vào quân đội, có tương lai như em hai."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đủ rồi!"
Anh cả Cố Hổ, người từ đầu đến cuối không nói lời nào đặt mạnh cái bát lên bàn: "Chồng cô chỉ có chút tài cán ấy thôi đấy, nếu cô không hài lòng thì đừng sống cùng nữa."
Kim Phượng Diễm trợn tròn mắt đầy vẻ không dám tin. Nhưng trông thấy dáng vẻ này của chồng mình, lòng chị ta cũng chùng xuống, bèn vội vàng giải thích: "Em không có ý này, đó chỉ vì tốt cho mọi người thôi."
"Tốt cho mọi người? Được, vậy thì chia nhà."
Ba Cố bình tĩnh nói một câu, uy lực như là ném một quả ngư lôi xuống bàn ăn, vô cùng kinh người.
Lúc này cuối cùng Kim Phượng Diễm cũng trở nên ngoan ngoãn, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Ba, con không có ý này, cũng chưa từng nghĩ đến việc chia nhà."
Nếu như chia nhà, vậy thì bọn họ sẽ không dính được đến một chút ánh sáng nào của Cố Dã.
Kim Phượng Diễm trông thì ngoan, nhưng khoảnh khắc cụp mắt xuống ấy, đáy mắt của chị ta hiện lên sự mưu mô.
Đợi đến lúc ai đi làm chuyện của người ấy, mẹ Cố đến tìm Cố Dã, nghiêm túc nói với anh:
"Con đừng để tâm chuyện của chị dâu con, mẹ và ba con đều khỏe mạnh cả. Con thấy đấy, con kết hôn ba mẹ không cần tốn tiền. Đợi đến lúc thằng ba cưới vợ xong là ba mẹ có thể tính đến chuyện sửa sang nhà cửa rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro