Tn80 Câu Chuyện Phấn Đấu Của Nữ Phụ Bi Thảm

Coi Trọng Danh...

2024-11-20 23:01:58

Người phụ nữ lấy khăn tay ra, nói: "Anh nhìn xem, ở đây làm gì có tờ 50 nào? Rõ ràng là tôi có 350 đồng mà giờ chỉ còn..." Bà ta ngừng lại, há hốc miệng.

Mọi người đồng thanh hô lên: "Chẳng phải đủ 350 đồng sao?"

Thì ra góc chiếc khăn tay màu xanh đậm của bà ta che mất tờ 50 đồng. Bà ta không nhìn thấy, vội vàng đi tìm mẹ tôi gây sự.

Mọi người xung quanh xì xào: "Rõ ràng là bà ta không bị mất tiền, thế mà còn đi vu oan cho người khác, làm loạn cả lên."

"Đúng vậy, hàng xóm với nhau mà hành xử thế à? Không thấy xấu hổ à?"

Vương Lâm cau có nói: "Nhìn xem cô đã làm ra chuyện gì? Tôi không biết phải nói gì với cô nữa. Đợi chồng cô về, rồi anh ta sẽ tự dạy bảo cô. Mau xin lỗi đi! Còn Đỗ Quân, đã lớn rồi mà cứ đi theo mẹ làm mấy chuyện tầm bậy, mồm miệng thì toàn lời tục tĩu, còn gì ra hồn không?"

Hoàng Thục Phân bực tức chỉ vào đầu tóc và mặt mình: "Tôi có thể nhầm lẫn, nhưng cũng không thể bị đánh như thế này được! Anh nhìn xem tôi bị con nhãi kia làm cho thành thế này, anh không nghĩ cho tôi sao?"

Vương Lâm lạnh nhạt đáp: "Cô còn muốn gì nữa? Rõ ràng là lỗi của cô, tính tình cô ra sao thì cả khu này ai mà chẳng biết? Thôi đi, về nhà đi. Chồng cô sắp về rồi, cô muốn anh ta thấy cô thế này à?"

Hoàng Thục Phân nghiến răng nghiến lợi, đột nhiên quay sang nhìn mẹ tôi: "Đồ đàn bà lăng loàn! Vừa mới dọn đến đây ở mà đã cặp với đàn ông rồi, anh ta đứng ra bảo vệ mày, chắc chắn là đang ve vãn mày rồi! Vương Lâm, tôi biết anh đã ở một mình mấy năm nay rồi, chắc là anh để mắt tới cô ta rồi đúng không?"

Vừa dứt lời, mẹ tôi liền quát lớn: "Câm miệng! Tôi và anh ta hoàn toàn không quen biết gì nhau. Vừa rồi xảy ra chuyện gì, mọi người đều chứng kiến. Nếu không phải chị luôn làm khó dễ tôi thì chúng tôi đã không xảy ra xô xát. Chị đừng nghĩ tôi mới dọn tới đây thì muốn vu oan giá họa cho tôi thế nào cũng được!"

Mẹ tôi là người từ làng quê, rất coi trọng danh tiếng, làm sao bà có thể chịu đựng sự xúc phạm này!

Nghe lời Hoàng Thục Phân nói, Vương Lâm giận đến mức mặt nổi đầy gân xanh, hắn ta chỉ vào bà ta nói: "Tôi chưa từng gặp ai vô liêm sỉ như cô. Tùy cô muốn làm gì thì làm, tôi không quản nữa!" Nói xong, hắn ta đập cửa bỏ vào nhà.

Tôi cũng siết chặt nắm đấm: "Con mụ này đúng là muốn ăn đòn mà, để xem bà dám nói thêm câu nào nữa, tôi sẽ đánh chết bà!"

Hoàng Thục Phân vừa mở miệng định nói gì đó thì từ đằng sau đám đông, một người đàn ông hét lên: “Tao x cái mả mày, Hoàng Thục Phân! Nếu mày không mau về nhà, tao sẽ ly hôn với mày! Làm loạn cả buổi trời rồi, mày không thấy đủ nhục à?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thì ra là chồng bà ta. Người đàn ông này thân hình thấp bé nhưng rất vạm vỡ, mắt trừng to như thể muốn ăn tươi nuốt sống vợ mình.

Hoàng Thục Phân có vẻ lo lắng, nhổ một bãi nước bọt xuống đất, lườm chúng tôi một cái rồi kéo con trai bỏ đi.

Trước khi rời đi, Đỗ Quân còn hằm hằm nhìn tôi, nói: “Mày cứ đợi đấy!”

Tôi chỉ cười lạnh, bọn chúng cũng chỉ có thể làm đến thế mà thôi.

Mọi người xung quanh khuyên nhủ mẹ tôi vài câu rồi lần lượt tản đi.

Có người còn nói: “Nhà chị nhớ cẩn thận với Hoàng Thục Phân đấy. Bà ta là kiểu người thích bắt nạt kẻ yếu, lại rất nhỏ nhen. Hôm nay bà ta chịu thiệt, chắc chắn sẽ tìm cách trả đũa sau này. Nhà chị phải cẩn thận, không lại bị bà ta chơi xấu thì khổ.”

Mẹ tôi cười gượng gạo: “Cảm ơn các bác, tôi không ngờ chuyện lại thành ra thế này.”

Chúng tôi trở về nhà, vì mất nhiều thời gian nên lò sưởi đã tắt ngấm, căn nhà lạnh buốt.

Mẹ tìm vài thanh gỗ để nhóm lửa, còn tôi và Lưu Dao thu gom than vụn trên mặt đất.

Mắt Lưu Dao đỏ hoe, giọng đầy kích động: “Chị, dạy em đánh nhau đi, khi nào em học được rồi thì em có thể giúp chị. Để xem ai dám bắt nạt nhà mình nữa!”

Tôi cười, xoa đầu em gái: “Chị không muốn em đánh nhau đâu. Em học hành cho giỏi vào là được rồi.”

“Chị dạy em đi mà!” Khuôn mặt nhỏ nhắn của em gái đầy vẻ bướng bỉnh.

“Được thôi, có thời gian chị sẽ dạy.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tn80 Câu Chuyện Phấn Đấu Của Nữ Phụ Bi Thảm

Số ký tự: 0