[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Không Cho Cô Ăn...
2024-10-13 03:05:40
Người trong nhà này đều không ai có đạo đức, vậy mà cũng hi vọng cô sẽ có đạo đức sao!
"Chú à, lúc ban đầu con được nhận là con nuôi, hình như ba mẹ con có để lại số tiền không hề nhỏ, chính là muốn con sống một mình đến khi trưởng thành cũng sẽ không thiếu thốn gì, thậm chí còn dư nữa. Khoản tiền đó không phải đều bị các người lấy đi rồi sao? Tôi thiết nghĩ những thứ tôi ăn tôi xài trong suốt những năm qua đều là do ba mẹ tôi để lại thôi đúng không?" Lê Hân nói.
Vừa nói xong, ánh mắt cô liền liếc nhìn từng ngóc ngách ba con người kia.
"Hơn nữa những năm gần đây tôi cũng chưa hề có được một bộ quần áo mới nào, đều phải mặc đồ do chị mặc cũ cho lại, nhìn bộ dạng gầy gò chỉ còn da bọc xương này của tôi xem, đi ra ngoài đường e là còn cảm thấy như người nhà các người ngược đãi tôi vậy, dựa vào cái gì mà tôi phải gửi tiền cho các người chứ?"
Dù sao cũng sắp đi theo Hạ Bắc Thần rời khỏi nơi này rồi, cho nên Lê Hân cũng không sợ mấy người nhà này trở mặt nữa.
Hơn nữa nguyên chủ chịu oan uổng suốt nhiều năm như thế, vẫn còn chưa hành hạ đủ hay sao?
"..." Lê Kiến Bình nghe thấy lời của cô thì sắc mặt liền tối sầm xuống, ngay cả ánh mắt nhìn cô cũng tối đen đến dọa người.
Ông ta làm sao có thể dễ dàng đồng ý chuyện phí sức nuôi hỗ trợ cô cháu gái lại không được cảm ơn cơ chứ. Lê Kiến Bình tự nhận bản thân không phải là một người có tâm địa hiền lành, chưa kể điều kiện gia đình bọn họ cũng không thể nói là quá tốt.
Không biết anh hai đã đi đâu làm cái gì mà cực kì hiếm khi quay về thôn, vì thế quan hệ gia đình hai bên cũng dần dần xa cách. Cho đên đầu năm 15, anh hai lại để lại cô con gái cùng với một số tiền, điều quan trọng là số tiền đó không hề ít!
Chẳng qua nuôi một đứa nhỏ đến khi nó trưởng thành thì còn có thể có thêm một người làm công, Lê Kiến Bình cảm thấy bản thân cũng không thua thiệt gì nên mới đồng ý.
Nhưng lúc đó Lý Hân bao nhiêu tuổi chứ?
Tuổi vẫn còn nhỏ nên căn bản không hiểu chuyện gì, vì để tránh gây tranh cãi về sau nên ông ta và Trương Hồng Mai vẫn chưa từng nhắc đến chuyện này, ngay cả Lê Tuyết Bình cũng không hề biết, thế thì sao Lê Hân lại biết được chứ?
Ai lắm mồm nói cái gì trước mặt con nhỏ này vậy chứ?
"Chú à, lúc ban đầu con được nhận là con nuôi, hình như ba mẹ con có để lại số tiền không hề nhỏ, chính là muốn con sống một mình đến khi trưởng thành cũng sẽ không thiếu thốn gì, thậm chí còn dư nữa. Khoản tiền đó không phải đều bị các người lấy đi rồi sao? Tôi thiết nghĩ những thứ tôi ăn tôi xài trong suốt những năm qua đều là do ba mẹ tôi để lại thôi đúng không?" Lê Hân nói.
Vừa nói xong, ánh mắt cô liền liếc nhìn từng ngóc ngách ba con người kia.
"Hơn nữa những năm gần đây tôi cũng chưa hề có được một bộ quần áo mới nào, đều phải mặc đồ do chị mặc cũ cho lại, nhìn bộ dạng gầy gò chỉ còn da bọc xương này của tôi xem, đi ra ngoài đường e là còn cảm thấy như người nhà các người ngược đãi tôi vậy, dựa vào cái gì mà tôi phải gửi tiền cho các người chứ?"
Dù sao cũng sắp đi theo Hạ Bắc Thần rời khỏi nơi này rồi, cho nên Lê Hân cũng không sợ mấy người nhà này trở mặt nữa.
Hơn nữa nguyên chủ chịu oan uổng suốt nhiều năm như thế, vẫn còn chưa hành hạ đủ hay sao?
"..." Lê Kiến Bình nghe thấy lời của cô thì sắc mặt liền tối sầm xuống, ngay cả ánh mắt nhìn cô cũng tối đen đến dọa người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông ta làm sao có thể dễ dàng đồng ý chuyện phí sức nuôi hỗ trợ cô cháu gái lại không được cảm ơn cơ chứ. Lê Kiến Bình tự nhận bản thân không phải là một người có tâm địa hiền lành, chưa kể điều kiện gia đình bọn họ cũng không thể nói là quá tốt.
Không biết anh hai đã đi đâu làm cái gì mà cực kì hiếm khi quay về thôn, vì thế quan hệ gia đình hai bên cũng dần dần xa cách. Cho đên đầu năm 15, anh hai lại để lại cô con gái cùng với một số tiền, điều quan trọng là số tiền đó không hề ít!
Chẳng qua nuôi một đứa nhỏ đến khi nó trưởng thành thì còn có thể có thêm một người làm công, Lê Kiến Bình cảm thấy bản thân cũng không thua thiệt gì nên mới đồng ý.
Nhưng lúc đó Lý Hân bao nhiêu tuổi chứ?
Tuổi vẫn còn nhỏ nên căn bản không hiểu chuyện gì, vì để tránh gây tranh cãi về sau nên ông ta và Trương Hồng Mai vẫn chưa từng nhắc đến chuyện này, ngay cả Lê Tuyết Bình cũng không hề biết, thế thì sao Lê Hân lại biết được chứ?
Ai lắm mồm nói cái gì trước mặt con nhỏ này vậy chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro