[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Nông Thôn Cũng...
2024-10-13 03:05:40
Sở nghiên cứu bình thường đều nghiên cứu những vũ khí công nghệ cao, người máy trí tuệ nhân tạo các thứ, các kiểu như đèn điện đều là đồ thông dụng nên không cần phải tự mình làm.
"Thật sự không dễ dàng để làm những bộ phận thủy tinh nhỏ này." Lê Hân nhìn thành phẩm, thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi sau đó duỗi thẳng người.
Cô tựa vào ghế, cô nhìn lên đèn trên trần nhà ở sở nghiên cứu, đột nhiên cô rơi vào trầm lặng.
Đúng vậy, bên trong sở nghiên cứu có nhiều đèn như vậy, cũng không phải là không có bóng đèn nhỏ, cô tháo xuống một cái là có thể dùng rồi, vậy cô khi nãy là đang làm cái gì vậy chứ?
Bình thường làm nghiên cứu đến phát ngốc rồi sao?
Bỏ qua đi, trần nhà cao quá, cô lấy cái bóng đèn nhỏ xuống còn phải hao tổn sức lực nữa!
Lê Hân im lặng cầm lấy cái đèn pin nhỏ mới làm xong khi nãy, cô lập tức rời khỏi không gian.
...
Cho đến khi xế chiều, Trương Hồng Mai không hề gọi Lê Hân đi ra ăn cơm, nhưng hình như còn cố ý nấu một món thịt thơm ngát rồi cố ý bưng đến bên ngoài phòng của cô.
Lê Hân ngửi thấy mùi thơm ở bên ngoài liền không kìm được mà nuốt nước miếng. Cái bụng bị bỏ đói một ngày liền phát ra tiếng kêu kháng nghị quyết liệt.
"Chờ chút đi, một lát nữa là có thể ăn rồi." Lê Hân an ủi cái bụng trống rỗng.
Không đúng...
Tính tình kiếp này của Lê Hân sao lại thay đổi nhiều như thế chứ?
Không chỉ muốn đi theo vào quân đội mà lại còn nổi điên làm ầm ĩ ở nhà nữa chứ!
Kiếp trước rõ ràng không phải như vậy. Cô từ trước đến giờ ở nhà đều nhẫn nhục chịu đựng chứ đừng nói chi là phản kháng, ngay cả nói chuyện lớn tiếng cũng không dám, chẳng lẽ... là bởi vì sự trùng sinh của mình nên đã thay đổi sự phát triển của tình hình sao?
Lê Tuyết Bình ngồi trước bàn học ở trong phòng mình nhưng trong lòng lại có chút bất an.
Chiếc bàn trước mặt cô ấy có quyển sách trên đấy, sau khi dùng bữa xong cô ấy liền quay về phòng chuẩn bị đọc sách học hành, chuẩn bị để sang năm tham gia thi lên đại học.
Nhưng vào lúc này dù đã mở quyển sách ra rất lâu rồi nhưng ngay cả một dù cô ấy cũng không đọc nổi, trong lòng cứ mãi suy nghĩ về chuyện của Lê Hân.
Vốn dĩ là làm lại một đời, cô ấy rất tự tịn về tương lai ở phía trước nhưng cô ấy lại không ngờ rằng lại thua Lê Hân ở chỗ này trước!
"Thật sự không dễ dàng để làm những bộ phận thủy tinh nhỏ này." Lê Hân nhìn thành phẩm, thở phào nhẹ nhõm một hơi rồi sau đó duỗi thẳng người.
Cô tựa vào ghế, cô nhìn lên đèn trên trần nhà ở sở nghiên cứu, đột nhiên cô rơi vào trầm lặng.
Đúng vậy, bên trong sở nghiên cứu có nhiều đèn như vậy, cũng không phải là không có bóng đèn nhỏ, cô tháo xuống một cái là có thể dùng rồi, vậy cô khi nãy là đang làm cái gì vậy chứ?
Bình thường làm nghiên cứu đến phát ngốc rồi sao?
Bỏ qua đi, trần nhà cao quá, cô lấy cái bóng đèn nhỏ xuống còn phải hao tổn sức lực nữa!
Lê Hân im lặng cầm lấy cái đèn pin nhỏ mới làm xong khi nãy, cô lập tức rời khỏi không gian.
...
Cho đến khi xế chiều, Trương Hồng Mai không hề gọi Lê Hân đi ra ăn cơm, nhưng hình như còn cố ý nấu một món thịt thơm ngát rồi cố ý bưng đến bên ngoài phòng của cô.
Lê Hân ngửi thấy mùi thơm ở bên ngoài liền không kìm được mà nuốt nước miếng. Cái bụng bị bỏ đói một ngày liền phát ra tiếng kêu kháng nghị quyết liệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Chờ chút đi, một lát nữa là có thể ăn rồi." Lê Hân an ủi cái bụng trống rỗng.
Không đúng...
Tính tình kiếp này của Lê Hân sao lại thay đổi nhiều như thế chứ?
Không chỉ muốn đi theo vào quân đội mà lại còn nổi điên làm ầm ĩ ở nhà nữa chứ!
Kiếp trước rõ ràng không phải như vậy. Cô từ trước đến giờ ở nhà đều nhẫn nhục chịu đựng chứ đừng nói chi là phản kháng, ngay cả nói chuyện lớn tiếng cũng không dám, chẳng lẽ... là bởi vì sự trùng sinh của mình nên đã thay đổi sự phát triển của tình hình sao?
Lê Tuyết Bình ngồi trước bàn học ở trong phòng mình nhưng trong lòng lại có chút bất an.
Chiếc bàn trước mặt cô ấy có quyển sách trên đấy, sau khi dùng bữa xong cô ấy liền quay về phòng chuẩn bị đọc sách học hành, chuẩn bị để sang năm tham gia thi lên đại học.
Nhưng vào lúc này dù đã mở quyển sách ra rất lâu rồi nhưng ngay cả một dù cô ấy cũng không đọc nổi, trong lòng cứ mãi suy nghĩ về chuyện của Lê Hân.
Vốn dĩ là làm lại một đời, cô ấy rất tự tịn về tương lai ở phía trước nhưng cô ấy lại không ngờ rằng lại thua Lê Hân ở chỗ này trước!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro