[Tn80] Đêm Quân Hôn, Mỹ Nhân Ốm Yếu Bị Thủ Trưởng Ấn Tường Dụ Hôn
Tối Hôm Qua Có...
2024-10-13 03:05:40
"Trong bếp mất đồ ăn và trứng gà, có phải tối hôm qua mày đã ăn trộm rồi đúng không?" Nhìn thấy Lê Hân bước ra, Trương Hồng Mai lập tức chấn vấn nói.
"Đừng có mà đổ thừa người khác bậy bạ." Lê Hân nhất quyết không chịu thừa nhận.
Haiz.
Nhiều đồ ăn như vậy, cô mới lấy một tí mà Trương Hồng Mai cũng có thể phát hiện ra sao?
Nhìn dáng vẻ đầu chắc nịch của Trương Hồng Mai, cô thậm chí còn nghi ngờ không biết có phải là bà ta vào buổi tối hằng ngày đều đếm trứng gà xong rồi mới đi ngủ không?
"Không phải là mày chứ là ai? Ngày hôm qua không cho mày ăn nên nửa đêm thấy đói đi trộm đồ ăn chứ gì!" Trương Hồng Mai tức giận trợn mắt nhìn Lê Hân, dáng vẻ bà ta trông như thế chỉ muốn ép cô ói ra toàn bộ số trứng gà, trông biến thái vô cùng.
"Ồ, thì ra dì còn biết là hôm qua chưa cho tôi ăn?" Lê Hân nhìn bà ta một cái: "Củi đốt có xê dịch gì không? Tôi cũng không thể nào ăn sống được mà?"
"..."
Trương Hồng Mai nghi ngờ nhìn cô một cái rồi quay trở lại phòng bếp kiểm tra thử. Củi đốt vẫn như tối qua, trong bếp cũng không có tro thừa, xem ra chưa từng đốt lửa.
Bà ta lại nhìn thử thùng rác, bên trong cũng không có bất kì mảnh vỏ trứng gà nào, hơn nữa thứ này cũng không thể ăn được nên cũng không thể mang vào phòng cất đi đúng không?
"Chẳng lẽ mình đếm sai rồi sao?" Không thể nào chứ!
"Dì tự ngẫm nghĩ lại thử đi, có phải hôm qua luộc thêm hai quả cho Lê Chí Sâm không?"
Chuyện ngày hôm qua quá kỳ lạ, đầu tiên là Lê Hân lật ngược bàn lên phá hỏng bữa sáng, sau đó con trai bà ta nháo nhào muốn có đồ ăn, có lẽ... bà ta thực sự nhớ lầm rồi sao?
"Bỏ đi bỏ đi, lần này bỏ qua cho mày." Trương Hồng Mai nói với Lê Hân ở phía sau: "Mày ra ngoài đi."
"Ờ."
Trong tay áo Lê Hân có giấu một quả cà chua thuận tay cầm đi, lúc đi ra bên ngoài cô vẫn có thể nghe thấy Trương Hồng Mai ở bên trong oán trách cô.
Lại còn mắng cô đúng không?
Tối hôm nay cô sẽ lấy nhiều hơn nữa, cho dù bọn họ có nảy sinh nghi ngờ thì cũng không tìm ra được bằng chứng là do cô lấy đi.
Hơn nữa những thứ này đều là dùng tiền sính lễ của Hạ Bắc Thần mua mà, vốn dĩ một phần đáng lẽ ra là của cô chứ!
Vì để không để Lê Hân bị chết đói ở trong nhà nên Trương Hồng Mai móc khỉa nấu cho cô một tô mì.
...
"Đừng có mà đổ thừa người khác bậy bạ." Lê Hân nhất quyết không chịu thừa nhận.
Haiz.
Nhiều đồ ăn như vậy, cô mới lấy một tí mà Trương Hồng Mai cũng có thể phát hiện ra sao?
Nhìn dáng vẻ đầu chắc nịch của Trương Hồng Mai, cô thậm chí còn nghi ngờ không biết có phải là bà ta vào buổi tối hằng ngày đều đếm trứng gà xong rồi mới đi ngủ không?
"Không phải là mày chứ là ai? Ngày hôm qua không cho mày ăn nên nửa đêm thấy đói đi trộm đồ ăn chứ gì!" Trương Hồng Mai tức giận trợn mắt nhìn Lê Hân, dáng vẻ bà ta trông như thế chỉ muốn ép cô ói ra toàn bộ số trứng gà, trông biến thái vô cùng.
"Ồ, thì ra dì còn biết là hôm qua chưa cho tôi ăn?" Lê Hân nhìn bà ta một cái: "Củi đốt có xê dịch gì không? Tôi cũng không thể nào ăn sống được mà?"
"..."
Trương Hồng Mai nghi ngờ nhìn cô một cái rồi quay trở lại phòng bếp kiểm tra thử. Củi đốt vẫn như tối qua, trong bếp cũng không có tro thừa, xem ra chưa từng đốt lửa.
Bà ta lại nhìn thử thùng rác, bên trong cũng không có bất kì mảnh vỏ trứng gà nào, hơn nữa thứ này cũng không thể ăn được nên cũng không thể mang vào phòng cất đi đúng không?
"Chẳng lẽ mình đếm sai rồi sao?" Không thể nào chứ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Dì tự ngẫm nghĩ lại thử đi, có phải hôm qua luộc thêm hai quả cho Lê Chí Sâm không?"
Chuyện ngày hôm qua quá kỳ lạ, đầu tiên là Lê Hân lật ngược bàn lên phá hỏng bữa sáng, sau đó con trai bà ta nháo nhào muốn có đồ ăn, có lẽ... bà ta thực sự nhớ lầm rồi sao?
"Bỏ đi bỏ đi, lần này bỏ qua cho mày." Trương Hồng Mai nói với Lê Hân ở phía sau: "Mày ra ngoài đi."
"Ờ."
Trong tay áo Lê Hân có giấu một quả cà chua thuận tay cầm đi, lúc đi ra bên ngoài cô vẫn có thể nghe thấy Trương Hồng Mai ở bên trong oán trách cô.
Lại còn mắng cô đúng không?
Tối hôm nay cô sẽ lấy nhiều hơn nữa, cho dù bọn họ có nảy sinh nghi ngờ thì cũng không tìm ra được bằng chứng là do cô lấy đi.
Hơn nữa những thứ này đều là dùng tiền sính lễ của Hạ Bắc Thần mua mà, vốn dĩ một phần đáng lẽ ra là của cô chứ!
Vì để không để Lê Hân bị chết đói ở trong nhà nên Trương Hồng Mai móc khỉa nấu cho cô một tô mì.
...
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro