Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện
Cằn Nhằn 3
2024-09-05 21:30:49
Sau khi Lý Thục Phân và Tô Bắc Bắc rời đi, Tô Đại Sơn cũng không muốn ở lại đây nữa.
Ông xua xua tay với Tô Hướng Đông, có chút mệt mỏi nói: “Được rồi, con buông Hiểu Võ ra trước đi, ba có vài lời muốn nói với con.”
Tô Hướng Đông nghe vậy buông lỏng Tô Hiểu Võ ra, vẻ dữ tợn trên mặt cũng thu lại rất nhiều. Tô Hiểu Võ nhân cơ hội chạy đến bên cạnh mẹ mình.
Nhìn Tô Hướng Đông đi đến bên cạnh, Tô Đại Sơn thấm thía nói: “Thằng lớn, ba và mẹ con đã phân nhà với con, cũng không cần con phụng dưỡng, vốn không muốn can thiệp vào chuyện năm người một nhà các con. Nhưng bây giờ Hiểu Võ biến thành bộ dạng gì thì trong lòng con cũng biết, bị vợ con chiều hư, chiều con là giết con. Nếu con và vợ con cứ tiếp tục nuông chiều đứa nhỏ như vậy, cả đời của đứa trẻ này sẽ bị các con hủy hoại.”
Trải qua chuyện hôm nay Tô Đại Sơn biết nhất định Tô Hướng Đông sẽ làm hai người bọn họ thất vọng.
Nhưng không có ba mẹ nào không yêu thương con cái, mặc dù con cái không ngoan nhưng luôn hy vọng chúng sẽ khỏe mạnh.
“Ba, ba yên tâm, sau này nhất định con sẽ quản giáo Hiểu Võ thật tốt, sẽ không bao giờ để nó không biết phân biệt phải trái thế này nữa.
Lúc Tô Hướng Đông nói lời này, cảm thấy trên mặt nóng đến hoảng, một người gần 40 tuổi như anh ấy, qua mấy năm nữa là có thể làm ông nội rồi, vậy mà còn bị chính ba mình dạy dỗ làm thế nào để làm một người ba tốt.
Tô Đại Sơn tùy ý gật đầu, mặc kệ Tô Hướng Đông nói có làm được hay không, ông đã hoàn thành nghĩa vụ rồi, những chuyện khác ông cũng không bắt ép.
Sau đó ông xoay người rời đi.
Tô Hướng Nam lặng lẽ đi theo phía sau Tô Đại Sơn, anh ấy là em trai, chuyện nhà anh trai anh ấy cũng khó mà nói gì được. Từ trước đến nay, sau khi đến sương phòng anh ấy vẫn luôn im lặng đứng ở cửa.
Đi đến trong sân, Tô Đại Sơn đột nhiên nặng nề thở dài một hơi.
Có lẽ chuyện xảy ra tối nay đã khiến cho Tô Đại Sơn có quá nhiều cảm xúc, ông dừng bước, quay sang Tô Hướng Nam nói: “Thằng hai, chuyện hôm nay con cũng đã nhìn thấy rồi, chắc có rất nhiều cảm xúc nhỉ.”
Tô Hướng Nam gật đầu.
“Hiểu Võ bị mẹ nó chiều thành hư hỏng. Con có thể nhìn ra người mẹ có ảnh hưởng lớn như thế nào đối với con cái.”
Ông xua xua tay với Tô Hướng Đông, có chút mệt mỏi nói: “Được rồi, con buông Hiểu Võ ra trước đi, ba có vài lời muốn nói với con.”
Tô Hướng Đông nghe vậy buông lỏng Tô Hiểu Võ ra, vẻ dữ tợn trên mặt cũng thu lại rất nhiều. Tô Hiểu Võ nhân cơ hội chạy đến bên cạnh mẹ mình.
Nhìn Tô Hướng Đông đi đến bên cạnh, Tô Đại Sơn thấm thía nói: “Thằng lớn, ba và mẹ con đã phân nhà với con, cũng không cần con phụng dưỡng, vốn không muốn can thiệp vào chuyện năm người một nhà các con. Nhưng bây giờ Hiểu Võ biến thành bộ dạng gì thì trong lòng con cũng biết, bị vợ con chiều hư, chiều con là giết con. Nếu con và vợ con cứ tiếp tục nuông chiều đứa nhỏ như vậy, cả đời của đứa trẻ này sẽ bị các con hủy hoại.”
Trải qua chuyện hôm nay Tô Đại Sơn biết nhất định Tô Hướng Đông sẽ làm hai người bọn họ thất vọng.
Nhưng không có ba mẹ nào không yêu thương con cái, mặc dù con cái không ngoan nhưng luôn hy vọng chúng sẽ khỏe mạnh.
“Ba, ba yên tâm, sau này nhất định con sẽ quản giáo Hiểu Võ thật tốt, sẽ không bao giờ để nó không biết phân biệt phải trái thế này nữa.
Lúc Tô Hướng Đông nói lời này, cảm thấy trên mặt nóng đến hoảng, một người gần 40 tuổi như anh ấy, qua mấy năm nữa là có thể làm ông nội rồi, vậy mà còn bị chính ba mình dạy dỗ làm thế nào để làm một người ba tốt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Đại Sơn tùy ý gật đầu, mặc kệ Tô Hướng Đông nói có làm được hay không, ông đã hoàn thành nghĩa vụ rồi, những chuyện khác ông cũng không bắt ép.
Sau đó ông xoay người rời đi.
Tô Hướng Nam lặng lẽ đi theo phía sau Tô Đại Sơn, anh ấy là em trai, chuyện nhà anh trai anh ấy cũng khó mà nói gì được. Từ trước đến nay, sau khi đến sương phòng anh ấy vẫn luôn im lặng đứng ở cửa.
Đi đến trong sân, Tô Đại Sơn đột nhiên nặng nề thở dài một hơi.
Có lẽ chuyện xảy ra tối nay đã khiến cho Tô Đại Sơn có quá nhiều cảm xúc, ông dừng bước, quay sang Tô Hướng Nam nói: “Thằng hai, chuyện hôm nay con cũng đã nhìn thấy rồi, chắc có rất nhiều cảm xúc nhỉ.”
Tô Hướng Nam gật đầu.
“Hiểu Võ bị mẹ nó chiều thành hư hỏng. Con có thể nhìn ra người mẹ có ảnh hưởng lớn như thế nào đối với con cái.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro