Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện
Cầu Thân 4
2024-09-05 21:30:49
Lời nói của bà mối Trần giống như đang nghĩ cho Tô Bắc Bắc, nhưng mỗi lời nói đều như kim tiêm đâm vào trái tim Lý Thục Phân.
Lúc bà đang chuẩn bị phản bác lại thì Tô Đại Sơn lên tiếng.
Tô Đại Sơn cũng rất thương con gái, nhưng ông lý trí hơn Lý Thục Phân. Ông biết mặc dù lời nói của bà mối Trần không xuôi tai, nhưng cũng không phải là không có lý.
Nghĩ đến lời nói của hàng xóm lúc nãy khi ông trở về, trong vòng chưa đầy nửa ngày sự việc đã lên men như thế này, cho dù bọn họ có làm sáng tỏ thì cũng không thể thắng nổi chuyện tốt người nghe nhầm rồi đồn bậy.
Cho dù con gái ông có tốt đến đâu, nếu điều này xảy ra, e rằng người không có thể gả cho cũng không nhiều lắm.
Nếu con trai nhà họ Phong đồng ý kết hôn với Bắc Bắc, tất nhiên ông sẽ muốn gả Bắc Bắc cho con trai nhà họ Phong hơn.
Ông và cậu con trai nhà họ Phong làm chung một nhà máy, ông cũng hiểu rõ tính cách và nhân phẩm của anh.
Nhưng lỡ như con trai nhà họ Phong không chịu gánh trách nhiệm không nên gánh này… thì ông cũng không thể phá hỏng mối nhà họ Trương.
Ông phải nhìn thấy được sự chân thành của nhà họ Trương khi muốn cầu thân Bắc Bắc nhà họ.
“Bà mối Trần, nếu bà thay mặt nhà họ Trương tới cầu hôn, tôi muốn hỏi một chút lễ hỏi nhà bọn họ thế nào?”
Khi bà mối Trần nghe thấy điều này, nụ cười trên mặt bà ta cứng đờ.
Sau đó bà ta lập tức cười ha ha nói: “Ông anh, lễ hỏi gì đó đều là chuyện nhỏ, chờ đến khi Bắc Bắc nhà chúng ta gả qua rồi sẽ được sống trong nhà ngang, thân phận là con dâu của trưởng phòng Trương. Chuyển biến thân phận và địa vị không phải là thứ mà tiền có thể mua được.”
Khi Tô Đại Sơn nghe thấy lời này ông đột nhiên thay đổi sắc mặt.
“Lời này của bà có nghĩa là nhà họ Trương không có lễ hỏi, muốn nhà tôi cho không của hồi môn rồi gả con gái qua sao?”
Thấy vậy, bà mối Trần chỉ có thể thành thật nói: “Ông anh, anh đừng tức giận, trong tình huống này, Tiểu Trương đồng ý cưới Bắc Bắc nhà chúng ta đã là một niềm vui lớn rồi, anh còn quan tâm đến lễ hỏi làm gì. Nếu anh cảm thấy là cho không thì cùng lắm chúng ta không cho của hồi môn là được.”
"Chờ đến khi Bắc Bắc và Tiểu Trương kết hôn rồi có thêm một đứa nhỏ, với điều kiện của nhà họ Trương, lợi ích của nhà chúng ta chắc chắn sẽ không thể thiếu.”
Tô Đại Sơn càng nghe thì càng tức giận.
Lúc bà đang chuẩn bị phản bác lại thì Tô Đại Sơn lên tiếng.
Tô Đại Sơn cũng rất thương con gái, nhưng ông lý trí hơn Lý Thục Phân. Ông biết mặc dù lời nói của bà mối Trần không xuôi tai, nhưng cũng không phải là không có lý.
Nghĩ đến lời nói của hàng xóm lúc nãy khi ông trở về, trong vòng chưa đầy nửa ngày sự việc đã lên men như thế này, cho dù bọn họ có làm sáng tỏ thì cũng không thể thắng nổi chuyện tốt người nghe nhầm rồi đồn bậy.
Cho dù con gái ông có tốt đến đâu, nếu điều này xảy ra, e rằng người không có thể gả cho cũng không nhiều lắm.
Nếu con trai nhà họ Phong đồng ý kết hôn với Bắc Bắc, tất nhiên ông sẽ muốn gả Bắc Bắc cho con trai nhà họ Phong hơn.
Ông và cậu con trai nhà họ Phong làm chung một nhà máy, ông cũng hiểu rõ tính cách và nhân phẩm của anh.
Nhưng lỡ như con trai nhà họ Phong không chịu gánh trách nhiệm không nên gánh này… thì ông cũng không thể phá hỏng mối nhà họ Trương.
Ông phải nhìn thấy được sự chân thành của nhà họ Trương khi muốn cầu thân Bắc Bắc nhà họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Bà mối Trần, nếu bà thay mặt nhà họ Trương tới cầu hôn, tôi muốn hỏi một chút lễ hỏi nhà bọn họ thế nào?”
Khi bà mối Trần nghe thấy điều này, nụ cười trên mặt bà ta cứng đờ.
Sau đó bà ta lập tức cười ha ha nói: “Ông anh, lễ hỏi gì đó đều là chuyện nhỏ, chờ đến khi Bắc Bắc nhà chúng ta gả qua rồi sẽ được sống trong nhà ngang, thân phận là con dâu của trưởng phòng Trương. Chuyển biến thân phận và địa vị không phải là thứ mà tiền có thể mua được.”
Khi Tô Đại Sơn nghe thấy lời này ông đột nhiên thay đổi sắc mặt.
“Lời này của bà có nghĩa là nhà họ Trương không có lễ hỏi, muốn nhà tôi cho không của hồi môn rồi gả con gái qua sao?”
Thấy vậy, bà mối Trần chỉ có thể thành thật nói: “Ông anh, anh đừng tức giận, trong tình huống này, Tiểu Trương đồng ý cưới Bắc Bắc nhà chúng ta đã là một niềm vui lớn rồi, anh còn quan tâm đến lễ hỏi làm gì. Nếu anh cảm thấy là cho không thì cùng lắm chúng ta không cho của hồi môn là được.”
"Chờ đến khi Bắc Bắc và Tiểu Trương kết hôn rồi có thêm một đứa nhỏ, với điều kiện của nhà họ Trương, lợi ích của nhà chúng ta chắc chắn sẽ không thể thiếu.”
Tô Đại Sơn càng nghe thì càng tức giận.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro