Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện
Nghi Ngờ 3
2024-09-05 21:30:49
Nhưng mẹ anh lại trừng mắt nhìn anh nói: “Tiểu Phong, mẹ biết con không thoải mái khi đến nhà họ Tô cầu thân. Nhưng thế giới này quá khắc nghiệt với phụ nữ, con là nam tử hán đại trượng phu con phải gánh vác trách nhiệm của mình.”
Phong Việt không biết nhiều về toàn bộ quá trình ba mẹ anh quen biết nhau, chỉ biết lúc trước ba anh kết hôn với mẹ anh cũng vì suy xét đến danh tiếng của mẹ anh, hai người sống rất hạnh phúc.
Bây giờ bởi vì anh mà thanh danh của Tô Bắc Bắc đã bị tổn hại, mẹ anh mới có thể đồng cảm giống như bản thân bà ấy cũng bị. Đặc biệt bà ấy còn rất ủng hộ việc anh đến nhà họ Tô cầu thân, nghĩ rằng anh và Tô Bắc Bắc cũng sẽ tái hiện lại hạnh phúc của ba mẹ.
Thật đáng tiếc khi tính cách của Tô Bắc Bắc hoàn toàn khác biệt với mẹ anh.
Nhưng khác với kiếp trước, Tô Bắc Bắc không hề chán ghét cái khăn quàng cổ này.
Phong Việt âm thầm ghi nhớ sự thay đổi này.
Lý Thục Phân sợ Tô Bắc Bắc sẽ không nhận, vì vậy nhanh chóng đưa tay lấy chiếc khăn từ tay Tô Bắc Bắc, lại bỏ vào túi đựng khăn quàng cổ.
Vừa cười nói: “Nếu là do mẹ của Tiểu Phong đưa, Bắc Bắc con vẫn nên nhận đi, đừng phụ tấm lòng của người ta. Mẹ thay con cất đi trước.”
Trong lòng Tô Bắc Bắc cảm thấy buồn cười, cô chỉ lịch sự tính thoái thác trước một chút, chứ không hề biểu lộ rõ ràng rằng mình không muốn nhận chiếc khăn quàng cổ này, xem mẹ cô khẩn trương đến mức nào.
Quay đầu lại, cô nói với Phong Việt: “Nếu là thím đưa vậy tôi sẽ nhận. Hôm khác tôi sẽ đến thăm thím.”
Phong Việt gật đầu, không nói gì.
Lý Thục Phân thấy vậy vội vàng nói: “Bắc Bắc, con nghỉ ngơi thật tốt, mẹ và Tiểu Phong đi ra ngoài trước, thuốc mỡ do Tiêu Phong đưa lát nữa con nhớ bôi.”
Để tránh tiếp theo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý Thục Phân quyết định có chuyển biến tốt lập tức dừng lại. Trước tiên bà dẫn Phong Việt rời đi, sau đó lại làm tốt công tác tư tưởng cho Bắc Bắc Bắc một làn nữa, cố gắng làm cho cuộc gặp gỡ tiếp theo giữa hai người trở nên dễ chịu hơn.
Sau khi đưa Phong Việt trở lại bàn ăn, Lý Thục Phân lại trở về phòng của Tô Bắc Bắc.
“Bắc Bắc, con thấy Tiểu Phong cao lớn đẹp trai, mẹ chưa từng thấy một chàng trai nào trông hoạt bát hơn Tiểu Phong.
Hơn nữa người trong nhà cậu ấy cũng đơn giản, mẹ cậu ấy hiền lành lại có năng lực, bà ấy rất coi trọng con, còn chưa gặp mặt mà đã tặng cho con khăn len quàng cổ này mấy chục tệ này.
Phong Việt không biết nhiều về toàn bộ quá trình ba mẹ anh quen biết nhau, chỉ biết lúc trước ba anh kết hôn với mẹ anh cũng vì suy xét đến danh tiếng của mẹ anh, hai người sống rất hạnh phúc.
Bây giờ bởi vì anh mà thanh danh của Tô Bắc Bắc đã bị tổn hại, mẹ anh mới có thể đồng cảm giống như bản thân bà ấy cũng bị. Đặc biệt bà ấy còn rất ủng hộ việc anh đến nhà họ Tô cầu thân, nghĩ rằng anh và Tô Bắc Bắc cũng sẽ tái hiện lại hạnh phúc của ba mẹ.
Thật đáng tiếc khi tính cách của Tô Bắc Bắc hoàn toàn khác biệt với mẹ anh.
Nhưng khác với kiếp trước, Tô Bắc Bắc không hề chán ghét cái khăn quàng cổ này.
Phong Việt âm thầm ghi nhớ sự thay đổi này.
Lý Thục Phân sợ Tô Bắc Bắc sẽ không nhận, vì vậy nhanh chóng đưa tay lấy chiếc khăn từ tay Tô Bắc Bắc, lại bỏ vào túi đựng khăn quàng cổ.
Vừa cười nói: “Nếu là do mẹ của Tiểu Phong đưa, Bắc Bắc con vẫn nên nhận đi, đừng phụ tấm lòng của người ta. Mẹ thay con cất đi trước.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lòng Tô Bắc Bắc cảm thấy buồn cười, cô chỉ lịch sự tính thoái thác trước một chút, chứ không hề biểu lộ rõ ràng rằng mình không muốn nhận chiếc khăn quàng cổ này, xem mẹ cô khẩn trương đến mức nào.
Quay đầu lại, cô nói với Phong Việt: “Nếu là thím đưa vậy tôi sẽ nhận. Hôm khác tôi sẽ đến thăm thím.”
Phong Việt gật đầu, không nói gì.
Lý Thục Phân thấy vậy vội vàng nói: “Bắc Bắc, con nghỉ ngơi thật tốt, mẹ và Tiểu Phong đi ra ngoài trước, thuốc mỡ do Tiêu Phong đưa lát nữa con nhớ bôi.”
Để tránh tiếp theo sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Lý Thục Phân quyết định có chuyển biến tốt lập tức dừng lại. Trước tiên bà dẫn Phong Việt rời đi, sau đó lại làm tốt công tác tư tưởng cho Bắc Bắc Bắc một làn nữa, cố gắng làm cho cuộc gặp gỡ tiếp theo giữa hai người trở nên dễ chịu hơn.
Sau khi đưa Phong Việt trở lại bàn ăn, Lý Thục Phân lại trở về phòng của Tô Bắc Bắc.
“Bắc Bắc, con thấy Tiểu Phong cao lớn đẹp trai, mẹ chưa từng thấy một chàng trai nào trông hoạt bát hơn Tiểu Phong.
Hơn nữa người trong nhà cậu ấy cũng đơn giản, mẹ cậu ấy hiền lành lại có năng lực, bà ấy rất coi trọng con, còn chưa gặp mặt mà đã tặng cho con khăn len quàng cổ này mấy chục tệ này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro