Tn80: Người Đẹp Trong Đại Tạp Viện
Quá Khứ 4
2024-09-05 21:30:49
Tô Bắc Bắc vừa suy nghĩ vừa nhớ lại. Không bao lâu sau Lý Thục Phân bưng một bát sữa mạch nha đi vào phòng cô.
“Bắc Bắc, mau uống khi còn nóng.”
“Cảm ơn mẹ.”
Tô Bắc Bắc biết trong thời đại này, sữa mạch nha là một thứ quý giá, đây là quà để tặng khi đi thăm người thân bạn bè trong dịp năm mới, đa số mọi người đều không nỡ uống.
Còn cô thì từ nhỏ đến lớn cô đã uống không ít thứ đắt tiền này.
Tô Bắc Bắc cúi đầu uống một ngụm, thật ra mùi vị sữa mạch nha rất bình thường.
Cô không tiếp tục uống mà đưa bát lên miệng Lý Thục Phân, giọng ấm áp nói: “Mẹ, mẹ cũng uống đi.”
Nhìn con gái chu đáo như vậy, trong lòng Lý Thục Phân cảm thấy rất khó chịu.
Mọi người đều cảm thấy hai vợ chồng già bọn họ trọng nữ khinh nam, cưng chiều cô con gái út Tô Bắc Bắc. Nhưng không ai nghĩ về lý do tại sao bọn họ lại trọng nữ khinh nam.
Mọi người đều biết sữa mạch nha rất tốt, con dâu lớn nhìn thấy sữa mạnh nha thì như sói nhìn thấy cừu, đôi mắt sáng rực, hận không thể lập tức mang ngay về phòng đưa cho con cái cô ta uống.
Cô ta vốn chưa bao giờ nghĩ đến việc hiếu kính ba mẹ, cho hai vợ chồng già bọn họ nếm thử mùi vị sữa mạch nha.
Còn Tô Bắc Bắc, mỗi khi có thứ gì đó ngon vẫn luôn để lại một nửa cho đôi vợ chồng già bọn họ.
Những người khác đều nói bọn họ nuôi dạy con gái thành kiêu căng tùy hứng, nhưng ngoài việc lười một chút thì từ trước đến nay chưa bao giờ Tô Bắc Bắc gây rắc rối, cũng không gây ra bất kỳ phiền phức nào cho gia đình.
Ai quy định phụ nữ là phải biết nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, biết tiết kiệm chăm lo cho gia đình chứ?
Nghĩ đến đây, hai mắt Lý Thục Phân dần dần đỏ lên.
Tất cả đều là lỗi của bà, kiên quyết ép con gái đi xem mắt. Nếu không ép Tô Bắc Bắc đi xem mắt thì cô sẽ không bị người ta đẩy ngã đầu đập xuống đất rồi ngất xỉu.
Bà là một người mẹ tồi tệ, không những không bảo vệ con gái mà còn khiến con gái mình phải gánh chịu tội lớn này!
Tiếp theo Tô Bắc Bắc làm nũng bán manh, dỗ một lúc lâu Lý Thục Phân mới chịu uống hết phần sữa mạch nha còn lại, cũng làm trên mặt Lý Thục Phân lộ ra tươi cười lần nữa.
Lúc Tô Đại Sơn đi làm về, vừa đi đến đầu ngõ đã bị một người hàng xóm chặn lại.
“Bắc Bắc, mau uống khi còn nóng.”
“Cảm ơn mẹ.”
Tô Bắc Bắc biết trong thời đại này, sữa mạch nha là một thứ quý giá, đây là quà để tặng khi đi thăm người thân bạn bè trong dịp năm mới, đa số mọi người đều không nỡ uống.
Còn cô thì từ nhỏ đến lớn cô đã uống không ít thứ đắt tiền này.
Tô Bắc Bắc cúi đầu uống một ngụm, thật ra mùi vị sữa mạch nha rất bình thường.
Cô không tiếp tục uống mà đưa bát lên miệng Lý Thục Phân, giọng ấm áp nói: “Mẹ, mẹ cũng uống đi.”
Nhìn con gái chu đáo như vậy, trong lòng Lý Thục Phân cảm thấy rất khó chịu.
Mọi người đều cảm thấy hai vợ chồng già bọn họ trọng nữ khinh nam, cưng chiều cô con gái út Tô Bắc Bắc. Nhưng không ai nghĩ về lý do tại sao bọn họ lại trọng nữ khinh nam.
Mọi người đều biết sữa mạch nha rất tốt, con dâu lớn nhìn thấy sữa mạnh nha thì như sói nhìn thấy cừu, đôi mắt sáng rực, hận không thể lập tức mang ngay về phòng đưa cho con cái cô ta uống.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô ta vốn chưa bao giờ nghĩ đến việc hiếu kính ba mẹ, cho hai vợ chồng già bọn họ nếm thử mùi vị sữa mạch nha.
Còn Tô Bắc Bắc, mỗi khi có thứ gì đó ngon vẫn luôn để lại một nửa cho đôi vợ chồng già bọn họ.
Những người khác đều nói bọn họ nuôi dạy con gái thành kiêu căng tùy hứng, nhưng ngoài việc lười một chút thì từ trước đến nay chưa bao giờ Tô Bắc Bắc gây rắc rối, cũng không gây ra bất kỳ phiền phức nào cho gia đình.
Ai quy định phụ nữ là phải biết nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, biết tiết kiệm chăm lo cho gia đình chứ?
Nghĩ đến đây, hai mắt Lý Thục Phân dần dần đỏ lên.
Tất cả đều là lỗi của bà, kiên quyết ép con gái đi xem mắt. Nếu không ép Tô Bắc Bắc đi xem mắt thì cô sẽ không bị người ta đẩy ngã đầu đập xuống đất rồi ngất xỉu.
Bà là một người mẹ tồi tệ, không những không bảo vệ con gái mà còn khiến con gái mình phải gánh chịu tội lớn này!
Tiếp theo Tô Bắc Bắc làm nũng bán manh, dỗ một lúc lâu Lý Thục Phân mới chịu uống hết phần sữa mạch nha còn lại, cũng làm trên mặt Lý Thục Phân lộ ra tươi cười lần nữa.
Lúc Tô Đại Sơn đi làm về, vừa đi đến đầu ngõ đã bị một người hàng xóm chặn lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro