Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Âm Thanh Của Cá...
Ngã Tối Bạch
2024-10-06 01:11:25
Trong bài «Cá Lớn» có một đoạn hát lên cực kỳ ưu mỹ, người ngoài nghe gọi là “âm thanh cá heo” còn trong giới chuyên nghiệp gọi là “Còi”.
Đây là một loại kỹ thuật dùng thời gian cực nhỏ giữa thời điểm dây thanh cùng cổ họng thả lỏng mà rung lên khí tức thật lớn, phương thức ép ra âm thanh thật cao, là một kiểu hát thú vị tô điểm cho âm cao hoàn mỹ.
Đây là cách mà con người có thể đẩy tần số âm thanh phát ra lên hạn mức tối đa!
Ngoại trừ kiểu hát “lưỡi âm cốt”, còn lại không có bất kỳ kiểu hát nào có thể tạo ra âm cao hơn “còi”, cho nên đoạn này so với bất cứ đoạn nào trước đó đều khó khăn hơn.
“A a a ~ a a ~ a a a ~~”
Vương Bình hát thử, rõ ràng khiến người ta cảm thấy một trận cố hết sức bú mẹ. Lâm Uyên trực tiếp kêu ngừng: “Giọng của ngươi quá bó, ta muốn thả lỏng một chút, hơn nữa nghe đều là kỹ xảo giả giọng, ngươi có thể không giả giọng để hát đoạn này sao?”
“Không có cách nào...” – Vương Bình thất lạc lắc đầu một cái, âm vực của hắn có điểm hơi hẹp, khống chế “còi” lộ ra chút miễn cưỡng rồi.
“Cảm ơn.” – Lâm Uyên nói: “Ngươi gọi Ngụy Tiểu Hân vào đi.”
“Được, cảm ơn Tiện Ngư lão sư.” – Vương Bình cúi đầu đi ra.
Rất nhanh Ngụy Tiểu Hân tiến vào phòng thu âm. Tự giới thiệu đơn giản bản thân sau đó vẫn là lộ trình thử âm giống như trước.
Từ tiêu chuẩn đến xem, Ngụy Tiểu Hân không thể nghi ngờ tốt hơn so với Vương Bình, bao gồm kỹ thuật “còi” Ngụy Tiểu Hân cũng thực hiện không hề tốn sức mà thành công hát lên. Nhưng nghe toàn bộ Lâm Uyên vẫn hơi cau mày, trình độ của Ngụy Tiểu Hân nếu nói đúng ra chỉ mới vừa miễn cưỡng hợp cách.
Có thể hát “còi” cùng với hát “còi” một cách hoàn mỹ là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
Người hát được “còi” nhiều như vậy, tại sao ở địa cầu Vitas lại được giới chuyên nghiệp thổi cho bạo nổ? Trong đó có một nguyên nhân trọng yếu chính là, Vitas còi mang âm sắc đủ ưu mỹ.
Âm sắc đây là trời sinh, rất khó thông qua luyện tập để thay đổi, Ngụy Tiểu Hân âm sắc không có vấn đề, nhưng ở phần còi, nàng có chút theo không kịp với yêu cầu của Lâm Uyên. Cái này không phải người chuyên nghiệp không thể phân biệt ra được.
Tai Lâm Uyên lại nghe một chút liền có thể cảm nhận được, đem chênh lệch từ nguyên bản đến so sánh, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài: “Vất vả rồi, để cho người kế tiếp vào đi.”
Thực ra, giống như Ngụy Tiểu Hân tiểu ca sĩ, thông qua luyện tập có thể cải thiện thật lớn. Nàng đã đạt đến tiêu chuẩn công cụ hình người thấp nhất của Lâm Uyên. Nhưng Lâm Uyên lại không phải lão sư thanh nhạc, cũng không thể mất công đi luyện giọng cho ca sĩ nữa.
“Cảm ơn lão sư.” – Ngụy Tiểu Hân có chút thất vọng rời đi. Sau đó là nữ hài tên Giang Quỳ.
Đây là một tiểu cô nương hơi thấp, nàng vừa tiến đến liền luống cuống tay chân điều chỉnh độ cao của thanh đỡ microphone, một màn này trực tiếp chọc cười nhân viên phòng thu.
“Lão sư tốt.” – Tiểu cô nương lúng túng nói: “Ta tên là Giang Quỳ, âm vực của ta từ G2 đến C6.”
“Giọng nữ giả C?” – Một người kỹ thuật viên phòng thu nhíu mày.
Bên cạnh một kỹ thuật viên khác nhận xét: “Âm vực đủ rộng rồi, hát còi không phải vấn đề, chính là không biết âm sắc có thể hay không đáp ứng được yêu cầu của Tiện Ngư lão sư.”
“Bắt đầu đi” – Lâm Uyên dựa theo yêu cầu từ hai người trước lặp lại một lần.
“Được.” – Tiểu nữ hài hắng giọng một cái, nàng bắt đầu biểu diễn. Kỹ thuật khống chế không thành vấn đề, thậm chí so với hai người trước đều tốt hơn, bởi vì tiểu cô nương này âm thanh rất trong, không chỉ trong suốt sáng sủa, còn có một chút đặc điểm của giọng nam, đây cũng là điều kiện âm thanh trời sinh.
“Rất tốt.” – Lâm Uyên tán thưởng: “Hát một chút phần cuối, ta muốn còi, không muốn kỹ xảo giả âm.”
Nói xong, Lâm Uyên có chút khẩn trương. Nếu như tiểu cô nương này không hợp cách, hắn cũng chỉ có thể để Ngụy Tiểu Hân luyện sửa âm rồi, hoặc là tìm trong số những ca sĩ đã xuất đạo.
Như vậy sẽ bị chia mất bao nhiêu tiền đây?
Quả nhiên vẫn là sửa âm càng có lợi.
Ngay lúc Lâm Uyên đang cau mày trầm tư, thiếu nữ bắt đầu hát, tiếng còi sáng sủa mà ưu mỹ vang lên bên tai. Ánh mắt của Lâm Uyên dần sáng lên.
Hắn biết, hắn không cần vất vả sửa âm hoặc cùng ca sĩ xuất đạo chia tiền rồi.
Vị công cụ hình người thứ ba, hợp cách!
Hai vị kỹ thuật viên phòng thu bên cạnh cũng nhìn nhau, đồng thời gật đầu một cái.
Cô nương vóc dáng hơi lùn này có âm thanh tốt nhất thỏa mãn yêu cầu, hai vị trước đem ra so sánh liền thua kém rồi.
“Ngươi gọi Giang...?” – Lâm Uyên hỏi.
Tiểu cô nương vội vàng nói: “Giang Quỳ, ta tên là Giang Quỳ!”
Lâm Uyên gật đầu, trực tiếp đưa ra quyết định: “Được, Giang Quỳ, ta tiếp theo sẽ đem công việc hoàn chỉnh cùng những thứ cần chú ý nói chuyện với ngươi, hi vọng ngươi có thể thật nhanh quen thuộc với ca khúc, cuối tuần sau chúng ta thu âm chính thức.”
“Được, tạ ơn lão sư!” – Giang Quỳ ở sau lưng lặng lẽ làm một thủ thế V, sắc mặt khó nén kích động cùng hưng phấn: “Ta nhất định sẽ thật cố gắng!”
.
Đây là một loại kỹ thuật dùng thời gian cực nhỏ giữa thời điểm dây thanh cùng cổ họng thả lỏng mà rung lên khí tức thật lớn, phương thức ép ra âm thanh thật cao, là một kiểu hát thú vị tô điểm cho âm cao hoàn mỹ.
Đây là cách mà con người có thể đẩy tần số âm thanh phát ra lên hạn mức tối đa!
Ngoại trừ kiểu hát “lưỡi âm cốt”, còn lại không có bất kỳ kiểu hát nào có thể tạo ra âm cao hơn “còi”, cho nên đoạn này so với bất cứ đoạn nào trước đó đều khó khăn hơn.
“A a a ~ a a ~ a a a ~~”
Vương Bình hát thử, rõ ràng khiến người ta cảm thấy một trận cố hết sức bú mẹ. Lâm Uyên trực tiếp kêu ngừng: “Giọng của ngươi quá bó, ta muốn thả lỏng một chút, hơn nữa nghe đều là kỹ xảo giả giọng, ngươi có thể không giả giọng để hát đoạn này sao?”
“Không có cách nào...” – Vương Bình thất lạc lắc đầu một cái, âm vực của hắn có điểm hơi hẹp, khống chế “còi” lộ ra chút miễn cưỡng rồi.
“Cảm ơn.” – Lâm Uyên nói: “Ngươi gọi Ngụy Tiểu Hân vào đi.”
“Được, cảm ơn Tiện Ngư lão sư.” – Vương Bình cúi đầu đi ra.
Rất nhanh Ngụy Tiểu Hân tiến vào phòng thu âm. Tự giới thiệu đơn giản bản thân sau đó vẫn là lộ trình thử âm giống như trước.
Từ tiêu chuẩn đến xem, Ngụy Tiểu Hân không thể nghi ngờ tốt hơn so với Vương Bình, bao gồm kỹ thuật “còi” Ngụy Tiểu Hân cũng thực hiện không hề tốn sức mà thành công hát lên. Nhưng nghe toàn bộ Lâm Uyên vẫn hơi cau mày, trình độ của Ngụy Tiểu Hân nếu nói đúng ra chỉ mới vừa miễn cưỡng hợp cách.
Có thể hát “còi” cùng với hát “còi” một cách hoàn mỹ là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người hát được “còi” nhiều như vậy, tại sao ở địa cầu Vitas lại được giới chuyên nghiệp thổi cho bạo nổ? Trong đó có một nguyên nhân trọng yếu chính là, Vitas còi mang âm sắc đủ ưu mỹ.
Âm sắc đây là trời sinh, rất khó thông qua luyện tập để thay đổi, Ngụy Tiểu Hân âm sắc không có vấn đề, nhưng ở phần còi, nàng có chút theo không kịp với yêu cầu của Lâm Uyên. Cái này không phải người chuyên nghiệp không thể phân biệt ra được.
Tai Lâm Uyên lại nghe một chút liền có thể cảm nhận được, đem chênh lệch từ nguyên bản đến so sánh, hắn chỉ có thể âm thầm thở dài: “Vất vả rồi, để cho người kế tiếp vào đi.”
Thực ra, giống như Ngụy Tiểu Hân tiểu ca sĩ, thông qua luyện tập có thể cải thiện thật lớn. Nàng đã đạt đến tiêu chuẩn công cụ hình người thấp nhất của Lâm Uyên. Nhưng Lâm Uyên lại không phải lão sư thanh nhạc, cũng không thể mất công đi luyện giọng cho ca sĩ nữa.
“Cảm ơn lão sư.” – Ngụy Tiểu Hân có chút thất vọng rời đi. Sau đó là nữ hài tên Giang Quỳ.
Đây là một tiểu cô nương hơi thấp, nàng vừa tiến đến liền luống cuống tay chân điều chỉnh độ cao của thanh đỡ microphone, một màn này trực tiếp chọc cười nhân viên phòng thu.
“Lão sư tốt.” – Tiểu cô nương lúng túng nói: “Ta tên là Giang Quỳ, âm vực của ta từ G2 đến C6.”
“Giọng nữ giả C?” – Một người kỹ thuật viên phòng thu nhíu mày.
Bên cạnh một kỹ thuật viên khác nhận xét: “Âm vực đủ rộng rồi, hát còi không phải vấn đề, chính là không biết âm sắc có thể hay không đáp ứng được yêu cầu của Tiện Ngư lão sư.”
“Bắt đầu đi” – Lâm Uyên dựa theo yêu cầu từ hai người trước lặp lại một lần.
“Được.” – Tiểu nữ hài hắng giọng một cái, nàng bắt đầu biểu diễn. Kỹ thuật khống chế không thành vấn đề, thậm chí so với hai người trước đều tốt hơn, bởi vì tiểu cô nương này âm thanh rất trong, không chỉ trong suốt sáng sủa, còn có một chút đặc điểm của giọng nam, đây cũng là điều kiện âm thanh trời sinh.
“Rất tốt.” – Lâm Uyên tán thưởng: “Hát một chút phần cuối, ta muốn còi, không muốn kỹ xảo giả âm.”
Nói xong, Lâm Uyên có chút khẩn trương. Nếu như tiểu cô nương này không hợp cách, hắn cũng chỉ có thể để Ngụy Tiểu Hân luyện sửa âm rồi, hoặc là tìm trong số những ca sĩ đã xuất đạo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Như vậy sẽ bị chia mất bao nhiêu tiền đây?
Quả nhiên vẫn là sửa âm càng có lợi.
Ngay lúc Lâm Uyên đang cau mày trầm tư, thiếu nữ bắt đầu hát, tiếng còi sáng sủa mà ưu mỹ vang lên bên tai. Ánh mắt của Lâm Uyên dần sáng lên.
Hắn biết, hắn không cần vất vả sửa âm hoặc cùng ca sĩ xuất đạo chia tiền rồi.
Vị công cụ hình người thứ ba, hợp cách!
Hai vị kỹ thuật viên phòng thu bên cạnh cũng nhìn nhau, đồng thời gật đầu một cái.
Cô nương vóc dáng hơi lùn này có âm thanh tốt nhất thỏa mãn yêu cầu, hai vị trước đem ra so sánh liền thua kém rồi.
“Ngươi gọi Giang...?” – Lâm Uyên hỏi.
Tiểu cô nương vội vàng nói: “Giang Quỳ, ta tên là Giang Quỳ!”
Lâm Uyên gật đầu, trực tiếp đưa ra quyết định: “Được, Giang Quỳ, ta tiếp theo sẽ đem công việc hoàn chỉnh cùng những thứ cần chú ý nói chuyện với ngươi, hi vọng ngươi có thể thật nhanh quen thuộc với ca khúc, cuối tuần sau chúng ta thu âm chính thức.”
“Được, tạ ơn lão sư!” – Giang Quỳ ở sau lưng lặng lẽ làm một thủ thế V, sắc mặt khó nén kích động cùng hưng phấn: “Ta nhất định sẽ thật cố gắng!”
.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro