Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)
Người Mới Mạnh...
Ngã Tối Bạch
2024-11-24 19:57:25
Trong tuần thứ hai, Andhadhun lại thu được 220 triệu, kết hợp với số liệu của tuần thứ nhất thì bộ phim này đã có doanh thu hơn 500 triệu. Đến lúc này thì các diễn viên trong phim cũng bắt đầu hot lên, mà nổi nhất chính là vai nam chính Liễu Như.
“Liễu Như trọng sinh trở về!”
“Bộ phim điện ảnh mới của Liễu Như bất ngờ tạo được tiếng vang!”
“Đột nhiên nghĩ tới những người từng vụt sáng rồi bị chúng ta quên lãng, có người còn đang giãy giụa trong làng giải trí, có người đã rời khỏi ngành này, mà Liễu Như lại có thể một lần nữa tiến vào tầm mắt của khán giả.”
Đây chính là chỗ tốt của người có danh tiếng.
Mười năm trước Liễu Như là diễn viên trẻ nổi tiếng thời đó, đáng tiếc khi sự nghiệp đang phát triển lại gặp tai nạn trong trường quay, đợi đến khi hắn trở lại cái vòng này thì đã không tìm lại được những thứ từng thuộc về mình.
Nhưng ấn tượng của hắn trong mắt khán giả vẫn còn ở đó.
Mà Andhadhun lại thức tỉnh ấn tượng của mọi người đối với Liễu Như. Vì thế hắn hot thêm lần nữa.
Phải biết việc quay trở lại làng giải trí là vô cùng khó, đánh đổi bằng biết bao công sức và mồ hôi nước mắt, cho nên khi hoa tươi và ánh đèn spotlight lại rọi vào người lần nữa, Liễu Như vô cùng trân trọng thời khắc này.
“Bây giờ ta mới hiểu được tại sao lúc đó ngươi lại coi trọng vai diễn này đến vậy.”
Người đại diện của Liễu Như vừa nói vừa sợ, nếu lúc đó Liễu Như không quyết tâm lấy cho bằng được vai này thì bây giờ sẽ hối hận đến phát điên, nào có cơ hội không ngừng được truyền thông phỏng vấn, sau đó thường xuyên nói lời cảm tạ Tiện Ngư trước mặt truyền thông như bây giờ.
Đúng vậy.
Gần đây Liễu Như được phỏng vấn rất nhiều, mà lần nào hắn cũng nói: “Cảm ơn Tiện Ngư lão sư.”
Những lời này đều xuất phát từ nội tâm hắn. Khi phóng viên truy hỏi tương lai có còn hợp tác với Tiện Ngư hay không, Liễu Như trả lời chém đinh chặt sắt: “Nếu Tiện Ngư lão sư yêu cầu, ta lúc nào cũng sẵn sàng đợi lệnh.”
Đây là tín hiệu của Liễu Như. Diễn viên thường sẽ không thả ra tín hiệu kiểu này, bởi vì điều này có liên quan trực tiếp đến sự nghiệp của diễn viên đó.
Điều này chứng tỏ Liễu Như đã gắn cho mình cái mác “thuộc về Tiện Ngư”.
Dưới tình huống bình thường, sẽ không có diễn viên nào dám hạ thấp tư thái với một biên kịch mới toanh trong nghề như thế.
Mà ở một chỗ khác, đạo diễn Dịch Thành Công cũng nhận được rất nhiều lời mời phỏng vấn. Nhưng khi được phỏng vấn, lời nói của Dịch Thành Công lại khiến ngoại giới rung động:
“Có nhiều người không biết, thật ra dù là bộ Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương lần trước hay bộ Andhadhun lần này thì đạo diễn thật sự cũng đều là Tiện Ngư lão sư, ta chỉ quay theo sự hướng dẫn của Tiện Ngư lão sư mà thôi, từ góc quay đến phân cảnh quay đều được ghi rõ ràng trong kịch bản.”
Mọi người đều biết Tiện Ngư là biên kịch hạch tâm, nhưng cũng không ngờ được hắn hạch tâm đến mức này!
“Ngài có cảm thấy tài hoa của mình không được thi triển, có cân nhắc đến việc sau này sẽ lấy thân phận đạo diễn làm trụ cột, đi quay một bộ phim mới không?”
“Cho dù là biên kịch hạch tâm hay đạo diễn hạch tâm thì bản chất cũng là để bộ phim điện ảnh đó được quay tốt hơn, nếu mọi người đều muốn tốt cho bộ phim thì đương nhiên phải nghe lời Tiện Ngư lão sư nói. Ta không cho rằng ta có thể làm cho bộ phim này hay hơn, huống hồ gì có đôi khi gặp phải một số cảnh ta cảm thấy nên sửa đổi để tốt hơn thì ta vẫn thương lượng với Tiện Ngư lão sư. Tiện Ngư lão sư là người rất dễ nói chuyện, phần lớn thời gian ở trong đoàn làm phim hắn đều sẽ tiếp nhận ý kiến đóng góp của mọi người.”
Lời của Dịch Thành Công khiến rất nhiều người dao động. Không ai hoài nghi Dịch Thành Công nói dối, bởi vì loại chuyện này không thể giấu được, chỉ cần phỏng vấn một vài người trong đoàn làm phim là sẽ được chứng thực ngay. Huống chi nói dối kiểu này chẳng mang lại lợi ích gì cho Dịch Thành Công cả.
“Cho nên Tiện Ngư mới là đạo diễn?”
“Dịch Thành Công chỉ là công cụ?”
“Chẳng qua là Dịch đạo diễn không tham công, hắn nói khiêm tốn là thế. Đương nhiên hắn có cống hiến cho tác phẩm này chứ, đổi lại là đạo diễn khác chưa chắc bộ phim này đã quay tốt như vậy. Nhưng lời của Dịch Thành Công nói cũng là thật, người kiểm soát và chỉ huy toàn bộ việc quay phim là Tiện Ngư.”
“Góc quay và phân cảnh đều là việc của đạo diễn, Tiện Ngư có thể tự gán cho mình cái chức danh đạo diễn được rồi.”
“Đây là chế độ tập quyền của biên kịch hạch tâm!”
Đám người chuyên nghiệp đều bị dao động, có người cảm khái nói: “Thật đúng là Dịch Thành Công.”
Thành công dễ dàng quá.
Dịch Thành Công cũng không cảm thấy việc này có chỗ nào không tốt, ước mơ của hắn là trở thành đạo diễn nổi tiếng, là bộ phim của hắn có thể cháy vé ngoài rạp. Về phần lúc quay phim có phải quay theo chỉ đạo của người khác hay không thì Dịch Thành Công không để ý tới.
Chỉ có thể nói, người và người khác biệt.
Nếu là Đỗ Ngạn thì sẽ rất khó chịu với điều này, nhưng Dịch Thành Công lại rất thích mô hình quay phim như vậy. Hợp tác với Tiện Ngư có thể thành công rất dễ dàng.
Hắn đạt được cả danh và lợi rồi, còn cần cái gì nữa?
Dịch Thành Công không phải là loại người sẽ ghen tị với biên kịch vì Tiện Ngư được chú ý hơn đạo diễn. Dù ở trong một đoàn làm phim theo chế độ biên kịch hạch tâm thì vị trí của đạo diễn vẫn là không thể thiếu.
Không chỉ có mấy người này.
Diễn viên Chu Tuyết đóng vai mỹ nhân độc ác Giang Yến cũng hot lên rồi!
Nhân vật Giang Yến của nàng được khắc hoạ rất rõ ràng, vừa xinh đẹp vừa sắc sảo, tàn nhẫn vô cùng. Đương nhiên sẽ không có ai vì nàng đóng vai phản diện mà vào tài khoản mạng xã hội của nàng chửi rủa ác liệt, mà ngược lại một số nhân vật phản diện còn được quần chúng yêu thích nữa kìa.
Trong công ty, đầu tiên là Hạ Thắng, sau đó là Dư Tích Lộ, bây giờ đến Chu Tuyết… đã có mấy vị diễn viên trở nên nổi tiếng nhờ vai diễn của Tiện Ngư rồi. Điều này khiến rất nhiều diễn viên khác trong công ty bắt đầu rục rịch.
“Liễu Như trọng sinh trở về!”
“Bộ phim điện ảnh mới của Liễu Như bất ngờ tạo được tiếng vang!”
“Đột nhiên nghĩ tới những người từng vụt sáng rồi bị chúng ta quên lãng, có người còn đang giãy giụa trong làng giải trí, có người đã rời khỏi ngành này, mà Liễu Như lại có thể một lần nữa tiến vào tầm mắt của khán giả.”
Đây chính là chỗ tốt của người có danh tiếng.
Mười năm trước Liễu Như là diễn viên trẻ nổi tiếng thời đó, đáng tiếc khi sự nghiệp đang phát triển lại gặp tai nạn trong trường quay, đợi đến khi hắn trở lại cái vòng này thì đã không tìm lại được những thứ từng thuộc về mình.
Nhưng ấn tượng của hắn trong mắt khán giả vẫn còn ở đó.
Mà Andhadhun lại thức tỉnh ấn tượng của mọi người đối với Liễu Như. Vì thế hắn hot thêm lần nữa.
Phải biết việc quay trở lại làng giải trí là vô cùng khó, đánh đổi bằng biết bao công sức và mồ hôi nước mắt, cho nên khi hoa tươi và ánh đèn spotlight lại rọi vào người lần nữa, Liễu Như vô cùng trân trọng thời khắc này.
“Bây giờ ta mới hiểu được tại sao lúc đó ngươi lại coi trọng vai diễn này đến vậy.”
Người đại diện của Liễu Như vừa nói vừa sợ, nếu lúc đó Liễu Như không quyết tâm lấy cho bằng được vai này thì bây giờ sẽ hối hận đến phát điên, nào có cơ hội không ngừng được truyền thông phỏng vấn, sau đó thường xuyên nói lời cảm tạ Tiện Ngư trước mặt truyền thông như bây giờ.
Đúng vậy.
Gần đây Liễu Như được phỏng vấn rất nhiều, mà lần nào hắn cũng nói: “Cảm ơn Tiện Ngư lão sư.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Những lời này đều xuất phát từ nội tâm hắn. Khi phóng viên truy hỏi tương lai có còn hợp tác với Tiện Ngư hay không, Liễu Như trả lời chém đinh chặt sắt: “Nếu Tiện Ngư lão sư yêu cầu, ta lúc nào cũng sẵn sàng đợi lệnh.”
Đây là tín hiệu của Liễu Như. Diễn viên thường sẽ không thả ra tín hiệu kiểu này, bởi vì điều này có liên quan trực tiếp đến sự nghiệp của diễn viên đó.
Điều này chứng tỏ Liễu Như đã gắn cho mình cái mác “thuộc về Tiện Ngư”.
Dưới tình huống bình thường, sẽ không có diễn viên nào dám hạ thấp tư thái với một biên kịch mới toanh trong nghề như thế.
Mà ở một chỗ khác, đạo diễn Dịch Thành Công cũng nhận được rất nhiều lời mời phỏng vấn. Nhưng khi được phỏng vấn, lời nói của Dịch Thành Công lại khiến ngoại giới rung động:
“Có nhiều người không biết, thật ra dù là bộ Đường Bá Hổ Điểm Thu Hương lần trước hay bộ Andhadhun lần này thì đạo diễn thật sự cũng đều là Tiện Ngư lão sư, ta chỉ quay theo sự hướng dẫn của Tiện Ngư lão sư mà thôi, từ góc quay đến phân cảnh quay đều được ghi rõ ràng trong kịch bản.”
Mọi người đều biết Tiện Ngư là biên kịch hạch tâm, nhưng cũng không ngờ được hắn hạch tâm đến mức này!
“Ngài có cảm thấy tài hoa của mình không được thi triển, có cân nhắc đến việc sau này sẽ lấy thân phận đạo diễn làm trụ cột, đi quay một bộ phim mới không?”
“Cho dù là biên kịch hạch tâm hay đạo diễn hạch tâm thì bản chất cũng là để bộ phim điện ảnh đó được quay tốt hơn, nếu mọi người đều muốn tốt cho bộ phim thì đương nhiên phải nghe lời Tiện Ngư lão sư nói. Ta không cho rằng ta có thể làm cho bộ phim này hay hơn, huống hồ gì có đôi khi gặp phải một số cảnh ta cảm thấy nên sửa đổi để tốt hơn thì ta vẫn thương lượng với Tiện Ngư lão sư. Tiện Ngư lão sư là người rất dễ nói chuyện, phần lớn thời gian ở trong đoàn làm phim hắn đều sẽ tiếp nhận ý kiến đóng góp của mọi người.”
Lời của Dịch Thành Công khiến rất nhiều người dao động. Không ai hoài nghi Dịch Thành Công nói dối, bởi vì loại chuyện này không thể giấu được, chỉ cần phỏng vấn một vài người trong đoàn làm phim là sẽ được chứng thực ngay. Huống chi nói dối kiểu này chẳng mang lại lợi ích gì cho Dịch Thành Công cả.
“Cho nên Tiện Ngư mới là đạo diễn?”
“Dịch Thành Công chỉ là công cụ?”
“Chẳng qua là Dịch đạo diễn không tham công, hắn nói khiêm tốn là thế. Đương nhiên hắn có cống hiến cho tác phẩm này chứ, đổi lại là đạo diễn khác chưa chắc bộ phim này đã quay tốt như vậy. Nhưng lời của Dịch Thành Công nói cũng là thật, người kiểm soát và chỉ huy toàn bộ việc quay phim là Tiện Ngư.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Góc quay và phân cảnh đều là việc của đạo diễn, Tiện Ngư có thể tự gán cho mình cái chức danh đạo diễn được rồi.”
“Đây là chế độ tập quyền của biên kịch hạch tâm!”
Đám người chuyên nghiệp đều bị dao động, có người cảm khái nói: “Thật đúng là Dịch Thành Công.”
Thành công dễ dàng quá.
Dịch Thành Công cũng không cảm thấy việc này có chỗ nào không tốt, ước mơ của hắn là trở thành đạo diễn nổi tiếng, là bộ phim của hắn có thể cháy vé ngoài rạp. Về phần lúc quay phim có phải quay theo chỉ đạo của người khác hay không thì Dịch Thành Công không để ý tới.
Chỉ có thể nói, người và người khác biệt.
Nếu là Đỗ Ngạn thì sẽ rất khó chịu với điều này, nhưng Dịch Thành Công lại rất thích mô hình quay phim như vậy. Hợp tác với Tiện Ngư có thể thành công rất dễ dàng.
Hắn đạt được cả danh và lợi rồi, còn cần cái gì nữa?
Dịch Thành Công không phải là loại người sẽ ghen tị với biên kịch vì Tiện Ngư được chú ý hơn đạo diễn. Dù ở trong một đoàn làm phim theo chế độ biên kịch hạch tâm thì vị trí của đạo diễn vẫn là không thể thiếu.
Không chỉ có mấy người này.
Diễn viên Chu Tuyết đóng vai mỹ nhân độc ác Giang Yến cũng hot lên rồi!
Nhân vật Giang Yến của nàng được khắc hoạ rất rõ ràng, vừa xinh đẹp vừa sắc sảo, tàn nhẫn vô cùng. Đương nhiên sẽ không có ai vì nàng đóng vai phản diện mà vào tài khoản mạng xã hội của nàng chửi rủa ác liệt, mà ngược lại một số nhân vật phản diện còn được quần chúng yêu thích nữa kìa.
Trong công ty, đầu tiên là Hạ Thắng, sau đó là Dư Tích Lộ, bây giờ đến Chu Tuyết… đã có mấy vị diễn viên trở nên nổi tiếng nhờ vai diễn của Tiện Ngư rồi. Điều này khiến rất nhiều diễn viên khác trong công ty bắt đầu rục rịch.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro