Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Nước Đổ Đi Rồi...

Ngã Tối Bạch

2024-11-24 19:57:25

Ngô Dũng run lẩy bẩy.

Khúc phụ một khi đã ra tay, cho dù là Lâm Uyên cũng không thể so sánh, đừng nói tới ca vương, dù chỉ là ca sĩ bình thường cũng biết nên chọn ai.

Nếu không có lão Chu nhắc nhở, suýt chút nữa Ngô Dũng đã phí phạm thời gian quý báu của Lâm Uyên rồi.

Lâm Uyên hiểu được ý lão Chu. Có lẽ ca khúc lần này quá quan trọng cho nên công ty mới phái khúc phụ ra tay, nên hắn có vắt óc nghĩ ra bài hát cỡ nào thì cũng chỉ là lãng phí thời gian.

Trong mắt người khác chính là như vậy.

“Bây giờ là cuối tháng 10, đến tháng 12 là phải phát hành bài hát, còn không tới 40 ngày. Ngươi còn phải quay phim, làm sao có thời gian viết ca khúc? Khúc phụ thường ít phát hành bài hát cho nên tích luỹ của bọn hắn không nhỏ, công việc này đã được Trịnh Tinh nhận, ngươi hẳn là biết Trịnh Tinh lão sư chứ?” Lão Chu hỏi.

“Ừm.” Lâm Uyên gật đầu.

Khúc phụ duy nhất mà Lâm Uyên từng tiếp xúc chính là Trịnh Tinh. Đây là vị khúc phụ duy nhất có giới tính nữ của Tinh Mang, khi đó hắn vừa mới gia nhập bộ soạn nhạc đã từng có cơ hội trò chuyện với Trịnh Tinh mấy câu.

“Cũng may ta biết chuyện này sớm, ngươi còn chưa bắt đầu sáng tác, nếu không Ngô Dũng đã làm trễ nải thời gian của ngươi.” Lão Chu lại lườm Ngô Dũng rồi cười nói với Lâm Uyên. “Ngươi cứ yên tâm quay phim điện ảnh, hiện tại công ty rất cần bộ phim này tạo được tiếng vang lớn.”

Lâm Uyên: “. . .”

Trong mắt lão Chu thì hắn phát hiện việc này quá kịp thời, gần như vừa nhận được tin tức từ Ngô Dũng lão Chu đã chạy tới đây ngăn cản Lâm Uyên rồi.

Nhưng lão Chu tuyệt đối không ngờ được trong khoảng thời gian cực ngắn đó Lâm Uyên đã chuẩn bị xong ca khúc!

Đã làm xong còn bảo buông tay? Không thể nào.

Nếu là bài hát khác, khi đụng phải khúc phụ ra tay, Lâm Uyên đúng là không có bao nhiêu lòng tin, có khi sẽ đồng ý buông tay. Bởi vì có được thẻ nhân vật Dương Chung Minh nên hắn hiểu rõ thực lực của khúc phụ mạnh mẽ bậc nào.

Nhưng lần này ca khúc chế tác riêng của hắn là Mặt Trời Đỏ!

Nếu ca khúc cũng được phân chia đẳng cấp thì bài hát này tuyệt đối xếp hạng đỉnh cấp. Ngay cả khúc phụ cũng không thể tuỳ tiện sáng tác ra loại bài hát thế này.

Lão Chu không biết suy nghĩ của Lâm Uyên, hắn vẫn tiếp tục lải nhải: “Nếu việc quay phim có khó khăn gì thì hãy nói với ta, ta không cố ý đả kích ngươi, chỉ là chuyện ca khúc này công ty đã có chủ trương, ngươi tham gia cũng chỉ phí công phí sức mà thôi. Đổi lại ở những công ty khác các ca vương cũng sẽ dùng bài hát của khúc phụ sáng tác, dù sao đây cũng là hạng mục mừng ngày Tần Tề thống nhất một năm…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Ừm.” Lâm Uyên không giải thích gì nhiều.

Không cần biết lão Chu nói cái gì, ta đã bỏ tiền chế tác ca khúc này, đến lúc đó gửi cho Lam Nhan để hắn tự chọn là được. Lâm Uyên không tin bài Mặt Trời Đỏ đấu không lại bài hát mới của khúc phụ.

Sau khi lão Chu rời đi, Ngô Dũng cúi thấp đầu nói: “Đại biểu, việc này là lỗi của ta đã suy nghĩ không chu toàn. Tháng 12 năm nay là Cuộc Chiến Chư Thần, nhất định sẽ có ca vương ca hậu đồng thời tham gia, cũng sẽ có khúc phụ sáng tác…”

Công ty rất công nhận năng lực sáng tác của Lâm Uyên, nhưng bọn hắn chỉ định vị Lâm Uyên là “tiểu khúc phụ” mà thôi.

Hắn mạnh hơn các kim bài khác nhiều lắm, nhưng lại kém xa cấp khúc phụ.

Lâm Uyên khẽ gật đầu, không hề cảm thấy lời điều này có gì sai. Có Hệ thống bật hack, hắn có thể là khúc phụ mạnh nhất Lam Tinh, nhưng nếu không có Hệ thống, tài nghệ của Lâm Uyên chẳng cách nào so được với khúc phụ.

Lâm Uyên hỏi một vấn đề hắn tương đối quan tâm: “Vừa rồi Chu chủ quản nói không chỉ có ca vương của Tinh Mang tham gia hoạt động này?”

“Vâng.” Ngô Dũng đáp, “Nhắc mới nhớ, Tần tỉnh chúng ta cũng còn một vị ca vương khác tham gia chương trình này, mà người đó lại có quan hệ rất sâu xa với ngài nha.”

“Ai thế?”

“Ca vương Phí Dương của công ty giải trí Huyến Lạn.”

Lâm Uyên không khỏi sửng sốt. “Chính là người lần trước Trần Chí Vũ đụng phải…”

Thỉnh thoảng Lâm Uyên cũng sẽ chú ý đến mấy tin tức này, cũng biết được lần trước Trần Chí Vũ và Phí Dương từng đụng độ với nhau.

“Đúng vậy.” Ngô Dũng không nhịn được bật cười, “Lão nhị vạn năm rốt cuộc cũng đánh bại ca vương, tin tức đó rất lớn nha. Nhưng mà bản Thay Đổi Chính Mình quả thật đủ chất lượng, lại thêm bên phía chính quyền bắt mọi người học thuộc lòng nên chúng ta mới thắng được. Nếu lần này có khúc phụ ra tay, ta cảm thấy chúng ta sẽ lại thắng Phí Dương lần nữa đó.”

“Phí Dương cũng dùng ca khúc của khúc phụ?”

Ngô Dũng gật đầu: “Việc này là Chu chủ quản nói cho ta biết, lần này tác phẩm của Phí Dương cũng do khúc phụ sáng tác nên bên công ty chúng ta cũng phải sắp xếp khúc phụ ra tay.”

“Ồ.”

Lâm Uyên nhấp một ngụm trà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ngô Dũng tự giác nói: “Ta ra ngoài trước. Chuyện hôm nay thật sự xin lỗi đại biểu…”

“Không có gì.”

Sau khi Ngô Dũng rời đi, Lâm Uyên nhấn nút màu xanh lam trên bàn làm việc, đây là nút gọi ra cho trợ lý Cố Đông.

“Vào đây một chút.”

Cố Đông lập tức đi vào, cung kính nói: “Đại biểu, có việc gì thế?”

Lâm Uyên suy nghĩ một chút rồi nói: “Liên lạc với Lam Nhan.”

Bây giờ hắn là đại biểu của tầng chín, muốn liên lạc với ca sĩ ngôi sao của công ty cũng không khó.

Cố Đông sửng sốt hỏi: “Vừa rồi không phải Chu chủ quản đã nói…”

Ban nãy nàng đã nghe được một phần đoạn đối thoại giữa lão Chu và Ngô Dũng.

Lâm Uyên bĩu môi nói: “Nước đổ đi rồi khó hốt lại.”

. . .

Hai tuần sau, Lam Nhan đến công ty.

Là một trong những ca vương của Tinh Mang, Lam Nhan có phòng nghỉ ngơi riêng. Căn phòng có không gian rất lớn, còn có máy chạy bộ.

Lúc này Lam Nhan đang chạy bộ, toàn thân ướt đẫm mồ hôi nhưng vẫn không dừng lại.

Lam Nhan tin rằng ca sĩ phải khoẻ mạnh có khí lực thì giọng hát mới hay được, cho nên hắn rất chú ý đến việc tập luyện.

Người đại diện của Lam Nhan đứng ở bên cạnh, cầm điện thoại chụp mấy bức hình. Hắn có thể dùng hình đó đăng lên Bộ Lạc để cập nhật tình hình idol cho các fan.

Đúng lúc này, người đại diện đột nhiên nhận được một cú điện thoại, không biết đối phương nói cái gì mà sắc mặt hắn bỗng trở nên cổ quái.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch)

Số ký tự: 0