Toàn Giới Giải Trí Đều Phải Ăn Dưa Của Tôi
Nào Chúng Ta Cù...
Jiuda
2024-09-14 05:41:22
===========
— Một câu nói đùa của tôi thật sự đã khiến Sở Tang leo lên cây sao?
— Cô ấy leo lên cây làm gì vậy chứ.
— Tôi thật sự kinh ngạc, cái cây này có vẻ khá cao, cô ấy làm sao mà leo lên được?
— Là giả thôi đúng không?
Trên cành cây, Sở Tang mặc một chiếc áo khoác đen rộng thùng thình, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay của cô có nửa phần đã bị giấu trong cổ áo. Cô cố gắng kéo chiếc cổ áo xuống, vươn cổ để nói:
" Thật ngại quá, tôi không biết mọi người bắt đầu quay sớm như vậy, không có ai thông báo cho tôi cả. "
Cô xoay người, một tay nắm lấy thân cây, đôi giày Martin đạp lên cành cây phía dưới, vài cái đã nhảy xuống.
Thân thủ linh hoạt.
Hạ Tri nhìn đến ngẩn ngơ: " Sở lão sư leo lên cây làm gì vậy... "
Sở Tang quay đầu lại, kéo khóa áo xuống đến cổ: " Luyện kỹ năng giữ nhà. "
Chiếc áo thật sự quá lớn, cô sợ máy quay không thấy miệng mình.
Hạ Tri không hiểu tại sao đó lại là kỹ năng giữ nhà, nhưng cô ấy vô cùng kinh ngạc.
Lúc này, máy quay cuối cùng cũng ghi lại được toàn bộ khuôn mặt của Sở Tang.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to với hàng mi dài, những giọt mồ hôi nhỏ vẫn còn đọng lại trên đầu mũi sau khi vận động, sống mũi cao thẳng, tóc được búi lên thành một búi nhỏ trên đỉnh đầu, tóc mái hai bên mặt hơi xoăn.
Người xinh đẹp như búp bê, ngoan ngoãn mỉm cười trước ống kính: " Là ống kính này quay tôi phải không? "
Thật mới mẻ làm sao, từ trước đến nay cô luôn quay người khác, bây giờ lại có người đến quay cô.
Phòng Livestream lại đình trệ hai giây.
Sau đó, bình luận tràn ngập màn hình.
— Hả? Người này là Sở Tang sao?
— Là thế giới điên rồi hay tôi điên rồi?
— Dậy sớm quá, nhìn thấy phù thủy Sở Tang biến thành búp bê, tôi đi ngủ lại đây.
— Sao cô ấy lại nhỏ nhắn như thế kia, như con mèo con nhà tôi vậy.
— Trời ơi, ngoan quá, trông thơm quá! Tôi có thể hôn một cái không, tôi hôn một cái =3=
— Giọng nói mềm mại quá! Giọng cô ấy mềm mại, lòng tôi cũng mềm mại theo.
Cũng có người không bị mê hoặc bởi khuôn mặt của Sở Tang.
— Đây chính là cái người nổi tiếng nhờ ăn bám chứ gì?
— Quên đi, chỉ là một bình hoa thôi, đẹp thế nào cũng vô dụng.
— Dù có xinh đến đâu cũng không thể ngăn cản tôi mắng cô ta.
— Vu khống anh tôi là đồ rẻ rách.
— Bình hoa, bình hoa vô dụng.
Phòng Livestream bắt đầu cãi nhau, Hạ Tri sảng khoái.
Các cô ấy và đạo diễn quay phim cần phải xem trực tiếp màn đạn, để tìm hiểu phản ứng của khán giả.
Cô ấy đang xem livestream, mấy người kia cũng đang xem livestream nha.
Hạ Tri lấy di động ra, chuyển sang nhóm WeChat nhỏ của đội ngũ đạo diễn.
— Một câu nói đùa của tôi thật sự đã khiến Sở Tang leo lên cây sao?
— Cô ấy leo lên cây làm gì vậy chứ.
— Tôi thật sự kinh ngạc, cái cây này có vẻ khá cao, cô ấy làm sao mà leo lên được?
— Là giả thôi đúng không?
Trên cành cây, Sở Tang mặc một chiếc áo khoác đen rộng thùng thình, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay của cô có nửa phần đã bị giấu trong cổ áo. Cô cố gắng kéo chiếc cổ áo xuống, vươn cổ để nói:
" Thật ngại quá, tôi không biết mọi người bắt đầu quay sớm như vậy, không có ai thông báo cho tôi cả. "
Cô xoay người, một tay nắm lấy thân cây, đôi giày Martin đạp lên cành cây phía dưới, vài cái đã nhảy xuống.
Thân thủ linh hoạt.
Hạ Tri nhìn đến ngẩn ngơ: " Sở lão sư leo lên cây làm gì vậy... "
Sở Tang quay đầu lại, kéo khóa áo xuống đến cổ: " Luyện kỹ năng giữ nhà. "
Chiếc áo thật sự quá lớn, cô sợ máy quay không thấy miệng mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Tri không hiểu tại sao đó lại là kỹ năng giữ nhà, nhưng cô ấy vô cùng kinh ngạc.
Lúc này, máy quay cuối cùng cũng ghi lại được toàn bộ khuôn mặt của Sở Tang.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt to với hàng mi dài, những giọt mồ hôi nhỏ vẫn còn đọng lại trên đầu mũi sau khi vận động, sống mũi cao thẳng, tóc được búi lên thành một búi nhỏ trên đỉnh đầu, tóc mái hai bên mặt hơi xoăn.
Người xinh đẹp như búp bê, ngoan ngoãn mỉm cười trước ống kính: " Là ống kính này quay tôi phải không? "
Thật mới mẻ làm sao, từ trước đến nay cô luôn quay người khác, bây giờ lại có người đến quay cô.
Phòng Livestream lại đình trệ hai giây.
Sau đó, bình luận tràn ngập màn hình.
— Hả? Người này là Sở Tang sao?
— Là thế giới điên rồi hay tôi điên rồi?
— Dậy sớm quá, nhìn thấy phù thủy Sở Tang biến thành búp bê, tôi đi ngủ lại đây.
— Sao cô ấy lại nhỏ nhắn như thế kia, như con mèo con nhà tôi vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
— Trời ơi, ngoan quá, trông thơm quá! Tôi có thể hôn một cái không, tôi hôn một cái =3=
— Giọng nói mềm mại quá! Giọng cô ấy mềm mại, lòng tôi cũng mềm mại theo.
Cũng có người không bị mê hoặc bởi khuôn mặt của Sở Tang.
— Đây chính là cái người nổi tiếng nhờ ăn bám chứ gì?
— Quên đi, chỉ là một bình hoa thôi, đẹp thế nào cũng vô dụng.
— Dù có xinh đến đâu cũng không thể ngăn cản tôi mắng cô ta.
— Vu khống anh tôi là đồ rẻ rách.
— Bình hoa, bình hoa vô dụng.
Phòng Livestream bắt đầu cãi nhau, Hạ Tri sảng khoái.
Các cô ấy và đạo diễn quay phim cần phải xem trực tiếp màn đạn, để tìm hiểu phản ứng của khán giả.
Cô ấy đang xem livestream, mấy người kia cũng đang xem livestream nha.
Hạ Tri lấy di động ra, chuyển sang nhóm WeChat nhỏ của đội ngũ đạo diễn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro