Toàn Giới Giải Trí Đều Run Rẩy
Trận chiến giữa...
Lâm Tri Lạc
2024-11-19 02:46:48
Khán giả đang xem phát trực tiếp nháy mắt sôi trào, phần bình luận tràn ngập thét chói tai cùng khiếp sợ:
【 a a a a!!! Tui nhìn thấy gì??? 】
【 Đây là hiện trường quay phim sao? Chẳng lẽ tôi đã được xem phim trước? 】
【 Cố Hồn Quy, là anh sao? Mau trả lời em, online chờ gấp 】
【 Mẹ ơi, bọn họ không có dây thép, chẳng lẽ là đánh thật? 】
【 Đằng trước, nhìn kỳ đi, Thiên Thu đang mặc quần áo sơ mi trắng đây, sao có thể là Cố Hồn Quy? 】
【 Mặc kệ đây là cái gì, tui chỉ muốn thét chói tai, tại sao lại đẹp trai như vậy chứ!!!! 】
……
Không chỉ số bình luận tăng đột biến mà số lượng người theo dõi trực tiếp cũng tăng không ngừng, những đề tài liên quan cũng bùng nổ, hệ thống của Pineapple Live bắt đầu có dấu hiệu quá tải, nhóm lập trình viên lại một lần nữa cảm thấy sợ hãi khi bị nhiệt độ của Nhiếp Thiên Thu chi phối.
So với những dân mạng không rõ chân tướng, chỉ nghĩ đây là một cảnh được thiết kế cẩn thận, trạng thái của những người trong võ lâm đang đứng ở hiện trường không được nhẹ nhàng như vậy.
Giờ này khắc này, tâm bọn họ đều co rút lại, ai cũng không ngờ dưới tình huống này Mạc Ly lại dữ dằn như thế, một lời cũng không muốn nói nhiều, trực tiếp xách thương ra trận. Cũng may Nhiếp Thiên Thu phản ứng cực nhanh, cầm kiếm phản kích lại.
Vốn dĩ kiếm không bằng thương trường, lúc đánh nhau dễ rơi vào thê bị động, nhưng nội lực của Nhiếp Thiên Thu vô cùng hùng hậu, một thanh kiếm bình thường vào trong tay cậu nháy mắt trở thành thần binh lợi khí, mạnh mẽ bức Mạc Ly lùi lại một khoảng xa.
Hai mắt Mạc Ly bỗng dưng trợn lên. Tuy bà đã sớm có sự chuẩn bị nhưng nội lực của Nhiếp Thiên Thu vẫn sâu hơn dự kiến của bà.
Chiêu thức của Hỏa Diễm Thương cực kỳ bá đạo, bà lại tu luyện từ nhỏ, công lực tinh thâm nên vô cùng tự tin một chiêu chinh diện này của mình, dù là chưởng môn các phái muốn đỡ được cũng chỉ có thể lấy lùi làm tiến. Bà không thể tưởng tượng được sẽ có người phản kích ngay chính diện, thậm chí là dùng một thanh kiếm ngăn hơn trường thương của mình rất nhiều búi lui chính bản thân mình.
Vì thế trường thương nhanh chóng biến đổi thành một chiêu thức khác, tua đỏ đầu thương lay động theo chiêu thức, hóa thành một ngọn lửa khó có thể nắm giữ được. Đây chính là một trong bốn thức của Hỏa Diễm Thương “Nghiệt hỏa thức”.
Nhiếp Thiên Thu chỉ cảm thấy một đoàn ngọn lửa cực kỳ hung mãnh đánh tới từ chính diện, rồi lại từ trái đến phải, từ trên xuống dưới, kín kẽ không kẽ hở, đem chiêu thức của mình mạnh mẽ khóa trụ.
Đệ tử các môn phái đang nhìn đều bị chấn động. Trong bọn họ có không ít người đều nghe qua Hỏa Diễm Thương bá đạo, truyền nhân Thương Tuyết Ý càng là ác mộng của chúng võ lâm, nhưng khi thực sự được nhìn thấy vẫn nằm ngoài dự kiến của bọn họ.
Lục Đan Đề khẩn trương mà giữ chặt cánh tay Bành Nhung Nhung: “Này…… Này thì phá chiêu kiểu gì chứ?”
Trường thương kia dưới sự chỉ huy của Mạc My triền miên không dứt, huyễn hóa ra vô số ảo ảnh, bốc lên giống như ngọn lửa, ngay cả một khe hở cũng không lưu lại cho đối thủ.
Nhưng Nhiếp Thiên Thu thân là đối thủ bị bà công kích lại thong dong hơn những người đang vây xem nhiều. Thanh kiếm trong tay cậu run lên, động tác như nước chảy mây trôi lao nhanh, giống như tạo thành một lớp chắn màu bạc bao bọc cậu vào trong đó.
Như sóng biển gầm thét, mãnh liệt ngập trời, hướng về phía ngọn lửa.
Đây là lần đầu tiên cậu chân chính dùng kiếm ở trước mặt mọi người. Trước đó mọi người chỉ thấy cậu dùng tay thay kiếm, nội lực hùng hồn kia, chiêu thức tinh diệu đã đủ để khiến cho mọi người kinh ngạc, cảm thán, nhưng hôm nay, khi chân chính chứng kiến cậu cầm kiếm trong tay, mọi người mới bỗng nhiên phát hiện, trước đó vẫn là bọn họ đã xem nhẹ Đại Hà Kiếm, cũng xem nhẹ Nhiếp Thiên Thu.
Cũng đến lúc này, những vị chưởng môn trẻ từ nhỏ đã được nghe đủ lại truyền thuyết về Nhiếp Thải cùng Đại Hà Kiếm từ trong miệng sư tổ mới lần đầu tiên chân chính cảm nhận được tâm tình lúc nhóm sư tổ đối mặt với Nhiếp Thải.
Đây là một loại sức mạnh khiến cho người khác tuyệt đối không có can đảm đối đầu, làm người không rét mà run.
Kiếm quang mãnh liệt hướng về phía ngọn lửa đang bừng lên, lại hoàn toàn bày ra trạng thái áp chế.
Hình ảnh một trắng một hồng đan xen, chỉ trong khoảnh khắc mà hai người đã đối chiến mấy chục chiêu, binh khí chạm vào nhau phát ra tiếng vang không ngừng.
Dân mạng đang theo dõi trực tuyến còn không biết đây là một trận chiến vô cùng hung hiểm, chỉ không ngừng bình luận hô to sảng khoái kích thích, càng có nhiều người khẩn trương đến không rảnh dánh chữ.
Mà đối với những nhân sĩ võ lâm đang có mặt ở hiện trường, không có từ ngữ nào có thể hiểu đạt hết được chấn động trong lòng.
Hỏa Diễm Thương bá đạo như thế, nghiệt hỏa thức trong tay Mạc Ly càng giống như mưa đến kín không kẽ hở, màu đỏ như lửa liên miên không dứt kia chỉ phân biệt cái nào là thật cái nào là giả thôi cũng là điều không hề dễ dàng, nhưng Nhiếp Thiên Thu chẳng những đón đỡ được chiêu này, kiếm phong càng đuổi sát những sợi tua đỏ, cắt đứt ngọn lửa kia từng chút từng chút một.
Chiêu thức như thế, không từ nào đủ để hình dung, mà người đang sử dụng kiếm kia phải có thân thủ thế nào mới có thể phát huy chiêu thức đến mức như vậy chứ?
Chiêu này vừa ra, không chỉ là áp chế, mà còn là khiêu khích đối thủ.
Ta muốn ngươi hiểu được, ta có thể đả thương ngươi, nhưng lại không muốn đả thương.
Trường thương kia là vũ khí tùy thân của Mạc Ly, trong nhiều năm qua không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến đấu, những sợi tua đỏ nhuộm dần vô số máu tươi mới có thể đỏ đến như vậy. Vậy mà hiện giờ, vinh quang nhuốm màu này lại bị người từng bước cắt đứt, đây là lần đầu tiên bà gặp phải tình huống này từ lúc hành tẩu giang hồ đến nay.
Trong lòng Mạc Ly hoảng sợ, nhưng chiêu thức lại không có nửa phẩn hoàng loạn, bắt lấy một khe hở của Đại Hà Kiếm, trường thương quay về, mà bà thì mạnh mẽ xoay nghiêng người một cái trên không trung, đầu thương nghiêng theo, mạnh mẽ đâm vào bên sườn của Nhiếp Thiên Thu.
Đây chính là một trong bốn thức của Hỏa Diễm Thương “Trần phi thức”.
Long đằng đại giang, thiết kiếm bị ngăn lại, “Đang ——” một tiếng, thân kiếm giơ lên, Nhiếp Thiên Thu cũng bị va chạm đến hơi hơi cứng lại, trường kiếm không xong.
Ngay tại khe hở cực nhỏ này, Mạc Ly lại giơ lên, trường thương xoay một vòng, xẹt qua cánh tay cậu, thế đi như băng, hướng ngay trước ngực Nhiếp Thiên Thu.
Bốn mùa thức.
“Không tốt!” Hà Điếu Yên từ trước đến nay vẫn trầm ổn không khỏi hô nhỏ một tiếng.
Hai thức này của Mạc Ly phối hợp rất tốt, ngay cả chút thời gian chuyển đổi cũng không cần, giống như là cùng một chiêu thức vậy. Đầu tiên là Trần phi thức rồi theo sát là Bốn mùa thức, đẩy trường kiếm của Nhiếp Thiên Thu ra đồng thời mũi thương quay lại đâm thẳng vào chỗ trống.
Cực kỳ táo bạo, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm.
Những vị chưởng môn khác cũng đều nhìn ra được hoàn cảnh nguy hiểm của Nhiếp Thiên Thu, Mạc Ly đã lĩnh ngộ Hỏa Diễm Thương tới cảnh giới như vậy, dù cho Thương Tuyết Ý tại đây, cũng sẽ không thể tốt hơn bà được.
Cũng đến lúc này, một ít dân mạng nhạy bén này mới phát hiện ra điểm khác thường của trận đấu này:
【 Này…… Không phải diễn tập hả? Tại sao lại cảm giác như đang đánh thật? 】
【 Đờ mờ, chị gái này xinh đẹp như vậy nhưng ra chiêu là dữ thế, đầu gối tui đều bị dọa mềm rồi 】
【 Cũng bị chị gái này dọa đến chân mềm, trời ạ, cuối cùng là đánh giả hay đánh thật đấy? 】
【 Làm sao bây giờ, tui cảm thấy hình như Thiên Thu đánh không lại chị gái, chị gái quá hung!!! 】
【 Thu Thu thật nguy hiểm, làm sao bây giờ làm sao bây giờ QAQ】
……
Có người còn khẩn trương đến nối đánh chữ cũng không nhanh được, không ít người còn đang ở trạng thái “đang bình luận” còn chưa gửi đi, tình thế trước màn ảnh đã thay đổi nhanh chóng.
Đầu thương thế như ngàn quân, chỉ trong tích tắc đã đến trước ngực Nhiếp Thiên Thu, nhưng mà cảnh mũi thương đâm vào da thịt như mọi người dự đoán cũng không xảy ra, mọi người chỉ nghe “Đinh ——” một tiếng giòn vang, trường kiếm vốn dĩ bị ngăn lại của Nhiếp Thiên Thu lại thuận thế nâng lên, chớp mắt đã chắn ngang trước ngực, thân kiếm kẹp dài kia chuẩn xách mà ngăn lại mũi thương sắc bén.
Nội lực của cậu vô cùng thâm hậu, lực cổ tay càng mạnh mẽ, thân kiếm ngăn lại mũi thương kia lại không xê dịch chút nào, ngược lại khiến cho mũi thương run lên, hướng về phía trước trượt đi ra ngoài.
Nhiếp Thiên Thu ra tay như điện, thân kiếm thuận thế vừa chuyển, kiếm phong đứng lên, theo sát thân thương mà tiến lên.
Đại Hà chi kiếm, xuất từ Đông Hải.
Dưới ánh nắng chiếu rọi, thân kiếm tỏa ra hàn quang chói mắt, nghiêng nghiêng mà xẹt qua thân trường thương.
Ngay sau đó, cây trường thương bá đạo kia một phân thành hai, đầu thương rơi xuống đất.
【 a a a a a a a a —— đờ mờ đờ mờ đờ mờ 】
【 Từ từ, chuyện gì vừa xảy ra vậy?? 】
【 Trời ơi, tui sắp lên cơn đau tim rồi 】
【 Có người nào gọi cảnh sát hay không!!! Đây là hành vi cố tình gây thương tích đấy? 】
……
Đệ tử phái Côn Luân cầm di động phát sóng trực tiếp kia nhìn phần bình luận đều là tiếng kêu sợ hãi cùng mắng to, nhịn không được ra tiếng giải thích: “Đây là tội phạm nguy hiểm bị cảnh sát truy nãy, Thiên Thu đang giúp đỡ cảnh sát truy bắt người xấu.”
Hắn nói xong còn đem màn ảnh chuyển sang xung quanh, nhắm về phía Trì Thái Hành quay một lúc: “A, còn có tội phạm buôn lậu ma túy đang lẩn trốn Trì Thái Hành.”
Bình luận:……………………………………
【 Thu của tui uy vũ…………】
【 Người thường: Gặp nạn, mau kêu cảnh sát; Cảnh sát: Gặp nạn, mau kêu Thiên Thu 】
【 Cho nên, đây là đánh thật???? 】
【 Bắt tội phạm?? Đánh thật??? Tui hít thở không thông!!!! 】
……
Sau khi biết được đây là một trận chiến thực sự, cảm xúc của dân mạng càng thêm tăng vọt cùng căng thẳng, phần quà tặng trong phòng phát sóng trực tiếp càng thêm tăng mạnh.
Đệ tử phái Côn Luân cầm di động kia nhìn mà đỏ cả mắt, nhịn không được mà thầm hâm mộ: Fans của Nhiếp Thiên Thu thực sự có tiền!
So với dân mạng xem náo nhiệt, những người trong võ lâm lại là thật sự ngây ra như phỗng.
Cực hạn võ công của Nhiếp Thiên Thu, rốt cuộc ở nơi nào?
Người duy nhất ở đây từng chân chính giao đấu với Nhiếp Thải là Trương Do đừng nói canh gà, ngay cả nói chuyện cũng không còn nhanh nhẹn như trước, ấp ủ nửa ngày mới chậm rãi mở miệng: “Võ công của Nhiếp Thiên Thu hình như còn cao hơn Nhiếp Thải……”
Trong lòng Hạ Thù còn sợ hãi: “May mắn cậu ta không có tật xấu như Nhiếp Thải……”
Bằng không nếu là muốn xưng bá võ lâm, phỏng chừng thật sự không có ai ngăn được
Mà một bên, Hạ Tinh Hàng vẫn khoog ní gì từ khi bắt đầu đến nay mới chậm rãi buông lỏng nắm tay ra.
Trời biết vừa rồi hắn thiếu chút nữa đã xông lên, nhưng cũng có lẽ là xuất phát từ sự ăn ý người khác không thể đạt được, trong lòng hắn vẫn luôn có một lòng tin không nhỏ với Nhiếp Thiên Thu.
Loại tin tưởng này, làm hắn cuối cùng không có ra tay.
Chỉ đến khi thả lỏng tay hắn mới phát hiện lòng bàn tay của mình đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
Mục Tiềm cùng Trì Thái Hành vốn đang bàng quan dều lộ ra vẻ không thể tin được, Trì Thái Hành là người thiếu kiên nhẫn trước tiên, thân hình vừa động liền nhắm về phía cuộc chiến.
Hạ Tinh Hàng nhanh tay lẹ mắt, thấy thế lập tức phi thân tiến lên, cười lạnh một tiếng: “Ngươi dám.”
Khóe mắt Trì Thái Hành thoáng nhìn Hạ Tinh Hàng bay tới, khinh thường mà xuy một tiếng. Chỉ là bại tướng dưới tay hắn, bây giờ tu vi của hắn đã càng tiến thêm một bậc, Hạ Tinh Hàng chỉ là tự chuốc lấy khổ mà thôi.
Hắn căn bản không đem Hạ Tinh Hàng để vào mắt, ra một chiêu giả bổ qua, muốn đem Hạ Tinh Hàng chắn trở về, không ngờ kình phong chính diện xông tới khiến cho hắn kinh hãi……
Bên kia, sau khi Trì Thái Hành ra tay, mọi người mới nhớ tới còn có hai dư nghiệt của Ma giáo cùng đi theo, hiện giờ Trì Thái Hành bị Hạ Tinh Hàng cản lại, Mục Tiềm cũng ngo ngoe rục rịch.
Vài vị chưởng môn liếc nhau, Hạ Thù vén tay áo: “Để tôi đánh chết hắn!”
Gia Cát Vong Cơ tiến lên một bước: “Mấy người đứng nhúc nhích, để tôi tới!”
Hạ Thù không cho, cả giận nói: “Người này chính là tên đứng sau rửa tiền cho Cái Bang Quảng Thành, đương nhiên tôi ra tay càng thêm hợp lý.”
Trương Do nói: “Không thì để bần đạo ra tay đi……”
Hạ Thù: “Hài hòa võ lâm hài hòa võ lâm hài hòa võ lâm……”
Trương Do: “……”
Mấy người vẫn còn đang tranh chấp đã thấy một người thả người đi qua, duối tay hướng về phía Mục Tiềm.
Hạ Thù: “Mịa nó, Hà Điếu Yên, đồ không biết xấu hổ, đoạt cơ hội xuất đầu của tôi!”
Tác giả có lời muốn nói:
Hạ Thù: Tức thành cá nóc.
~ Hết chương 84~
【 a a a a!!! Tui nhìn thấy gì??? 】
【 Đây là hiện trường quay phim sao? Chẳng lẽ tôi đã được xem phim trước? 】
【 Cố Hồn Quy, là anh sao? Mau trả lời em, online chờ gấp 】
【 Mẹ ơi, bọn họ không có dây thép, chẳng lẽ là đánh thật? 】
【 Đằng trước, nhìn kỳ đi, Thiên Thu đang mặc quần áo sơ mi trắng đây, sao có thể là Cố Hồn Quy? 】
【 Mặc kệ đây là cái gì, tui chỉ muốn thét chói tai, tại sao lại đẹp trai như vậy chứ!!!! 】
……
Không chỉ số bình luận tăng đột biến mà số lượng người theo dõi trực tiếp cũng tăng không ngừng, những đề tài liên quan cũng bùng nổ, hệ thống của Pineapple Live bắt đầu có dấu hiệu quá tải, nhóm lập trình viên lại một lần nữa cảm thấy sợ hãi khi bị nhiệt độ của Nhiếp Thiên Thu chi phối.
So với những dân mạng không rõ chân tướng, chỉ nghĩ đây là một cảnh được thiết kế cẩn thận, trạng thái của những người trong võ lâm đang đứng ở hiện trường không được nhẹ nhàng như vậy.
Giờ này khắc này, tâm bọn họ đều co rút lại, ai cũng không ngờ dưới tình huống này Mạc Ly lại dữ dằn như thế, một lời cũng không muốn nói nhiều, trực tiếp xách thương ra trận. Cũng may Nhiếp Thiên Thu phản ứng cực nhanh, cầm kiếm phản kích lại.
Vốn dĩ kiếm không bằng thương trường, lúc đánh nhau dễ rơi vào thê bị động, nhưng nội lực của Nhiếp Thiên Thu vô cùng hùng hậu, một thanh kiếm bình thường vào trong tay cậu nháy mắt trở thành thần binh lợi khí, mạnh mẽ bức Mạc Ly lùi lại một khoảng xa.
Hai mắt Mạc Ly bỗng dưng trợn lên. Tuy bà đã sớm có sự chuẩn bị nhưng nội lực của Nhiếp Thiên Thu vẫn sâu hơn dự kiến của bà.
Chiêu thức của Hỏa Diễm Thương cực kỳ bá đạo, bà lại tu luyện từ nhỏ, công lực tinh thâm nên vô cùng tự tin một chiêu chinh diện này của mình, dù là chưởng môn các phái muốn đỡ được cũng chỉ có thể lấy lùi làm tiến. Bà không thể tưởng tượng được sẽ có người phản kích ngay chính diện, thậm chí là dùng một thanh kiếm ngăn hơn trường thương của mình rất nhiều búi lui chính bản thân mình.
Vì thế trường thương nhanh chóng biến đổi thành một chiêu thức khác, tua đỏ đầu thương lay động theo chiêu thức, hóa thành một ngọn lửa khó có thể nắm giữ được. Đây chính là một trong bốn thức của Hỏa Diễm Thương “Nghiệt hỏa thức”.
Nhiếp Thiên Thu chỉ cảm thấy một đoàn ngọn lửa cực kỳ hung mãnh đánh tới từ chính diện, rồi lại từ trái đến phải, từ trên xuống dưới, kín kẽ không kẽ hở, đem chiêu thức của mình mạnh mẽ khóa trụ.
Đệ tử các môn phái đang nhìn đều bị chấn động. Trong bọn họ có không ít người đều nghe qua Hỏa Diễm Thương bá đạo, truyền nhân Thương Tuyết Ý càng là ác mộng của chúng võ lâm, nhưng khi thực sự được nhìn thấy vẫn nằm ngoài dự kiến của bọn họ.
Lục Đan Đề khẩn trương mà giữ chặt cánh tay Bành Nhung Nhung: “Này…… Này thì phá chiêu kiểu gì chứ?”
Trường thương kia dưới sự chỉ huy của Mạc My triền miên không dứt, huyễn hóa ra vô số ảo ảnh, bốc lên giống như ngọn lửa, ngay cả một khe hở cũng không lưu lại cho đối thủ.
Nhưng Nhiếp Thiên Thu thân là đối thủ bị bà công kích lại thong dong hơn những người đang vây xem nhiều. Thanh kiếm trong tay cậu run lên, động tác như nước chảy mây trôi lao nhanh, giống như tạo thành một lớp chắn màu bạc bao bọc cậu vào trong đó.
Như sóng biển gầm thét, mãnh liệt ngập trời, hướng về phía ngọn lửa.
Đây là lần đầu tiên cậu chân chính dùng kiếm ở trước mặt mọi người. Trước đó mọi người chỉ thấy cậu dùng tay thay kiếm, nội lực hùng hồn kia, chiêu thức tinh diệu đã đủ để khiến cho mọi người kinh ngạc, cảm thán, nhưng hôm nay, khi chân chính chứng kiến cậu cầm kiếm trong tay, mọi người mới bỗng nhiên phát hiện, trước đó vẫn là bọn họ đã xem nhẹ Đại Hà Kiếm, cũng xem nhẹ Nhiếp Thiên Thu.
Cũng đến lúc này, những vị chưởng môn trẻ từ nhỏ đã được nghe đủ lại truyền thuyết về Nhiếp Thải cùng Đại Hà Kiếm từ trong miệng sư tổ mới lần đầu tiên chân chính cảm nhận được tâm tình lúc nhóm sư tổ đối mặt với Nhiếp Thải.
Đây là một loại sức mạnh khiến cho người khác tuyệt đối không có can đảm đối đầu, làm người không rét mà run.
Kiếm quang mãnh liệt hướng về phía ngọn lửa đang bừng lên, lại hoàn toàn bày ra trạng thái áp chế.
Hình ảnh một trắng một hồng đan xen, chỉ trong khoảnh khắc mà hai người đã đối chiến mấy chục chiêu, binh khí chạm vào nhau phát ra tiếng vang không ngừng.
Dân mạng đang theo dõi trực tuyến còn không biết đây là một trận chiến vô cùng hung hiểm, chỉ không ngừng bình luận hô to sảng khoái kích thích, càng có nhiều người khẩn trương đến không rảnh dánh chữ.
Mà đối với những nhân sĩ võ lâm đang có mặt ở hiện trường, không có từ ngữ nào có thể hiểu đạt hết được chấn động trong lòng.
Hỏa Diễm Thương bá đạo như thế, nghiệt hỏa thức trong tay Mạc Ly càng giống như mưa đến kín không kẽ hở, màu đỏ như lửa liên miên không dứt kia chỉ phân biệt cái nào là thật cái nào là giả thôi cũng là điều không hề dễ dàng, nhưng Nhiếp Thiên Thu chẳng những đón đỡ được chiêu này, kiếm phong càng đuổi sát những sợi tua đỏ, cắt đứt ngọn lửa kia từng chút từng chút một.
Chiêu thức như thế, không từ nào đủ để hình dung, mà người đang sử dụng kiếm kia phải có thân thủ thế nào mới có thể phát huy chiêu thức đến mức như vậy chứ?
Chiêu này vừa ra, không chỉ là áp chế, mà còn là khiêu khích đối thủ.
Ta muốn ngươi hiểu được, ta có thể đả thương ngươi, nhưng lại không muốn đả thương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trường thương kia là vũ khí tùy thân của Mạc Ly, trong nhiều năm qua không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến đấu, những sợi tua đỏ nhuộm dần vô số máu tươi mới có thể đỏ đến như vậy. Vậy mà hiện giờ, vinh quang nhuốm màu này lại bị người từng bước cắt đứt, đây là lần đầu tiên bà gặp phải tình huống này từ lúc hành tẩu giang hồ đến nay.
Trong lòng Mạc Ly hoảng sợ, nhưng chiêu thức lại không có nửa phẩn hoàng loạn, bắt lấy một khe hở của Đại Hà Kiếm, trường thương quay về, mà bà thì mạnh mẽ xoay nghiêng người một cái trên không trung, đầu thương nghiêng theo, mạnh mẽ đâm vào bên sườn của Nhiếp Thiên Thu.
Đây chính là một trong bốn thức của Hỏa Diễm Thương “Trần phi thức”.
Long đằng đại giang, thiết kiếm bị ngăn lại, “Đang ——” một tiếng, thân kiếm giơ lên, Nhiếp Thiên Thu cũng bị va chạm đến hơi hơi cứng lại, trường kiếm không xong.
Ngay tại khe hở cực nhỏ này, Mạc Ly lại giơ lên, trường thương xoay một vòng, xẹt qua cánh tay cậu, thế đi như băng, hướng ngay trước ngực Nhiếp Thiên Thu.
Bốn mùa thức.
“Không tốt!” Hà Điếu Yên từ trước đến nay vẫn trầm ổn không khỏi hô nhỏ một tiếng.
Hai thức này của Mạc Ly phối hợp rất tốt, ngay cả chút thời gian chuyển đổi cũng không cần, giống như là cùng một chiêu thức vậy. Đầu tiên là Trần phi thức rồi theo sát là Bốn mùa thức, đẩy trường kiếm của Nhiếp Thiên Thu ra đồng thời mũi thương quay lại đâm thẳng vào chỗ trống.
Cực kỳ táo bạo, nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm.
Những vị chưởng môn khác cũng đều nhìn ra được hoàn cảnh nguy hiểm của Nhiếp Thiên Thu, Mạc Ly đã lĩnh ngộ Hỏa Diễm Thương tới cảnh giới như vậy, dù cho Thương Tuyết Ý tại đây, cũng sẽ không thể tốt hơn bà được.
Cũng đến lúc này, một ít dân mạng nhạy bén này mới phát hiện ra điểm khác thường của trận đấu này:
【 Này…… Không phải diễn tập hả? Tại sao lại cảm giác như đang đánh thật? 】
【 Đờ mờ, chị gái này xinh đẹp như vậy nhưng ra chiêu là dữ thế, đầu gối tui đều bị dọa mềm rồi 】
【 Cũng bị chị gái này dọa đến chân mềm, trời ạ, cuối cùng là đánh giả hay đánh thật đấy? 】
【 Làm sao bây giờ, tui cảm thấy hình như Thiên Thu đánh không lại chị gái, chị gái quá hung!!! 】
【 Thu Thu thật nguy hiểm, làm sao bây giờ làm sao bây giờ QAQ】
……
Có người còn khẩn trương đến nối đánh chữ cũng không nhanh được, không ít người còn đang ở trạng thái “đang bình luận” còn chưa gửi đi, tình thế trước màn ảnh đã thay đổi nhanh chóng.
Đầu thương thế như ngàn quân, chỉ trong tích tắc đã đến trước ngực Nhiếp Thiên Thu, nhưng mà cảnh mũi thương đâm vào da thịt như mọi người dự đoán cũng không xảy ra, mọi người chỉ nghe “Đinh ——” một tiếng giòn vang, trường kiếm vốn dĩ bị ngăn lại của Nhiếp Thiên Thu lại thuận thế nâng lên, chớp mắt đã chắn ngang trước ngực, thân kiếm kẹp dài kia chuẩn xách mà ngăn lại mũi thương sắc bén.
Nội lực của cậu vô cùng thâm hậu, lực cổ tay càng mạnh mẽ, thân kiếm ngăn lại mũi thương kia lại không xê dịch chút nào, ngược lại khiến cho mũi thương run lên, hướng về phía trước trượt đi ra ngoài.
Nhiếp Thiên Thu ra tay như điện, thân kiếm thuận thế vừa chuyển, kiếm phong đứng lên, theo sát thân thương mà tiến lên.
Đại Hà chi kiếm, xuất từ Đông Hải.
Dưới ánh nắng chiếu rọi, thân kiếm tỏa ra hàn quang chói mắt, nghiêng nghiêng mà xẹt qua thân trường thương.
Ngay sau đó, cây trường thương bá đạo kia một phân thành hai, đầu thương rơi xuống đất.
【 a a a a a a a a —— đờ mờ đờ mờ đờ mờ 】
【 Từ từ, chuyện gì vừa xảy ra vậy?? 】
【 Trời ơi, tui sắp lên cơn đau tim rồi 】
【 Có người nào gọi cảnh sát hay không!!! Đây là hành vi cố tình gây thương tích đấy? 】
……
Đệ tử phái Côn Luân cầm di động phát sóng trực tiếp kia nhìn phần bình luận đều là tiếng kêu sợ hãi cùng mắng to, nhịn không được ra tiếng giải thích: “Đây là tội phạm nguy hiểm bị cảnh sát truy nãy, Thiên Thu đang giúp đỡ cảnh sát truy bắt người xấu.”
Hắn nói xong còn đem màn ảnh chuyển sang xung quanh, nhắm về phía Trì Thái Hành quay một lúc: “A, còn có tội phạm buôn lậu ma túy đang lẩn trốn Trì Thái Hành.”
Bình luận:……………………………………
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
【 Thu của tui uy vũ…………】
【 Người thường: Gặp nạn, mau kêu cảnh sát; Cảnh sát: Gặp nạn, mau kêu Thiên Thu 】
【 Cho nên, đây là đánh thật???? 】
【 Bắt tội phạm?? Đánh thật??? Tui hít thở không thông!!!! 】
……
Sau khi biết được đây là một trận chiến thực sự, cảm xúc của dân mạng càng thêm tăng vọt cùng căng thẳng, phần quà tặng trong phòng phát sóng trực tiếp càng thêm tăng mạnh.
Đệ tử phái Côn Luân cầm di động kia nhìn mà đỏ cả mắt, nhịn không được mà thầm hâm mộ: Fans của Nhiếp Thiên Thu thực sự có tiền!
So với dân mạng xem náo nhiệt, những người trong võ lâm lại là thật sự ngây ra như phỗng.
Cực hạn võ công của Nhiếp Thiên Thu, rốt cuộc ở nơi nào?
Người duy nhất ở đây từng chân chính giao đấu với Nhiếp Thải là Trương Do đừng nói canh gà, ngay cả nói chuyện cũng không còn nhanh nhẹn như trước, ấp ủ nửa ngày mới chậm rãi mở miệng: “Võ công của Nhiếp Thiên Thu hình như còn cao hơn Nhiếp Thải……”
Trong lòng Hạ Thù còn sợ hãi: “May mắn cậu ta không có tật xấu như Nhiếp Thải……”
Bằng không nếu là muốn xưng bá võ lâm, phỏng chừng thật sự không có ai ngăn được
Mà một bên, Hạ Tinh Hàng vẫn khoog ní gì từ khi bắt đầu đến nay mới chậm rãi buông lỏng nắm tay ra.
Trời biết vừa rồi hắn thiếu chút nữa đã xông lên, nhưng cũng có lẽ là xuất phát từ sự ăn ý người khác không thể đạt được, trong lòng hắn vẫn luôn có một lòng tin không nhỏ với Nhiếp Thiên Thu.
Loại tin tưởng này, làm hắn cuối cùng không có ra tay.
Chỉ đến khi thả lỏng tay hắn mới phát hiện lòng bàn tay của mình đã sớm ướt đẫm mồ hôi.
Mục Tiềm cùng Trì Thái Hành vốn đang bàng quan dều lộ ra vẻ không thể tin được, Trì Thái Hành là người thiếu kiên nhẫn trước tiên, thân hình vừa động liền nhắm về phía cuộc chiến.
Hạ Tinh Hàng nhanh tay lẹ mắt, thấy thế lập tức phi thân tiến lên, cười lạnh một tiếng: “Ngươi dám.”
Khóe mắt Trì Thái Hành thoáng nhìn Hạ Tinh Hàng bay tới, khinh thường mà xuy một tiếng. Chỉ là bại tướng dưới tay hắn, bây giờ tu vi của hắn đã càng tiến thêm một bậc, Hạ Tinh Hàng chỉ là tự chuốc lấy khổ mà thôi.
Hắn căn bản không đem Hạ Tinh Hàng để vào mắt, ra một chiêu giả bổ qua, muốn đem Hạ Tinh Hàng chắn trở về, không ngờ kình phong chính diện xông tới khiến cho hắn kinh hãi……
Bên kia, sau khi Trì Thái Hành ra tay, mọi người mới nhớ tới còn có hai dư nghiệt của Ma giáo cùng đi theo, hiện giờ Trì Thái Hành bị Hạ Tinh Hàng cản lại, Mục Tiềm cũng ngo ngoe rục rịch.
Vài vị chưởng môn liếc nhau, Hạ Thù vén tay áo: “Để tôi đánh chết hắn!”
Gia Cát Vong Cơ tiến lên một bước: “Mấy người đứng nhúc nhích, để tôi tới!”
Hạ Thù không cho, cả giận nói: “Người này chính là tên đứng sau rửa tiền cho Cái Bang Quảng Thành, đương nhiên tôi ra tay càng thêm hợp lý.”
Trương Do nói: “Không thì để bần đạo ra tay đi……”
Hạ Thù: “Hài hòa võ lâm hài hòa võ lâm hài hòa võ lâm……”
Trương Do: “……”
Mấy người vẫn còn đang tranh chấp đã thấy một người thả người đi qua, duối tay hướng về phía Mục Tiềm.
Hạ Thù: “Mịa nó, Hà Điếu Yên, đồ không biết xấu hổ, đoạt cơ hội xuất đầu của tôi!”
Tác giả có lời muốn nói:
Hạ Thù: Tức thành cá nóc.
~ Hết chương 84~
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro