Toàn Giới Giải Trí Dựa Vào Hệ Thống Của Tôi Để Ăn Dưa

Chương 14

2024-08-27 18:16:06

Anh ấy thế mà biết tên mình! Anh ấy biết mình tên là Nguyệt Nguyệt!

Ngô Nguyệt nước mắt lưng tròng, ngón tay khẽ run hồi lâu mới nhắn trả lời:

[@ Tề Tề đại bảo bối là ánh trăng của em: Là em! Anh Dục Tề, anh thế mà biết em sao! 555]

Đầu dây bên kia, Vương Dục Tề kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, nửa ngồi nửa nằm tựa vào đầu giường. Bên cạnh anh ta là một mỹ nữ mặt hotgirl mạng*, trong phòng tràn ngập đồ lót gợi cảm, giày cao gót, ly và các thứ khác nằm lộn xộn khắp nơi, rõ ràng vừa trải qua một trận kịch chiến.

*Ý là dao kéo

Anh ta liếc nhìn tin nhắn từ cô gái nhỏ dùng ảnh của mình làm ảnh đại diện, không kìm được mà khẽ cười nhạo.

Lại là một fan phiền phức.

Vương Dục Tề cảm thấy rất phiền, nhưng lại không thể không ứng phó với cô ta, vì đây là cơ hội duy nhất để anh ta có thể giành lại tài nguyên.

Mà nguồn cơn tội lỗi chính là Sở Bạch.

Vương Dục Tề nghe được từ tiếng lòng của Sở Bạch về tương lai anh ta sẽ “Lật xe”, nhưng anh ta thực sự không tin chút nào.

Anh ta đang nổi tiếng như mặt trời ban trưa, fan cũng là một đám các cô gái nhỏ mất não có sức chiến đấu cực mạnh, bất kể anh ta làm gì, fan hâm mộ đều có thể tìm cách bao biện và tẩy trắng cho anh ta.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Với sự ủng hộ như vậy, làm sao anh ta có thể lật xe được?

Cho dù có thực sự lật xe, anh ta cũng dám chắc rằng, mấy đứa con gái tràn đầy tình yêu đến mức cuồng nhiệt đó chỉ cần anh ta đăng một đoạn video bán thảm, thì lập tức sẽ thề không bao giờ rời xa anh ta.

Nhưng anh ta lại không thể không thừa nhận, việc Sở Bạch tiết lộ thông tin đã gây ra ảnh hưởng nghiêm trọng đến các tài nguyên của anh ta.

Tối qua là lần đầu tiên Vương Dục Tề nảy sinh ý định giết người mãnh liệt như vậy đối với một người.

Nếu không có Sở Bạch, anh ta sẽ không mất vai diễn trong “Tinh hà xán lạn”, nếu Sở Bạch biến mất...

Anh ta thậm chí còn chưa kịp tưởng tượng đến những việc sau đó, thì đã cảm thấy một cảm giác nghẹt thở mãnh liệt ập đến.

Giống như toàn bộ không khí xung quanh bị hút hết, anh ta như một con cá bị mất nước, cho đến khi não anh ta thiếu oxy đến mức không còn suy nghĩ gì nữa, không còn tưởng tượng đến việc làm hại Sở Bạch, chỉ nghĩ đến việc hít thở một ngụm không khí trong lành...

Cảm giác ngạt thở đó mới đột nhiên biến mất.

Sau đó lặp đi lặp lại nhiều lần, mỗi khi anh ta có ý định muốn làm hại Sở Bạch, cảm giác ngạt thở lại ập đến.

Hóa ra không chỉ có việc cấm chat, mà còn có... bàn tay của Thượng Đế bóp nghẹt vận mệnh.

Điều này khiến Vương Dục Tề không khỏi toát mồ hôi lạnh, anh ta căn bản không thể làm gì với Sở Bạch.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Toàn Giới Giải Trí Dựa Vào Hệ Thống Của Tôi Để Ăn Dưa

Số ký tự: 0