Toàn Mạng Tẩy Chay, Lừa Ảnh Đế Vào Cục Dân Chính!
Chương 5
2024-12-23 22:22:16
Lê Việt thở dài, “Anh Cố, coi như nể mặt tôi một chút, được không? Chương trình tạp kỹ này không chỉ là tâm huyết của đội ngũ sản xuất, mà còn là dự án đầu tư lớn. Nếu anh không tham gia, chắc chắn sẽ thua lỗ nặng nề!”
Cố Tẫn Chi vẫn im lặng, nhưng Thời Ngạn ngồi bên cạnh lại tỏ ra tò mò:
“Lê Việt, Lục Ninh thật sự là con gái của chú Lục à?”
“Hoàn toàn chính xác, chỉ là Lục gia vẫn chưa chính thức thừa nhận. Nghe nói hôm nay Lục tổng đã đến bệnh viện thăm Lục Ninh rồi. Phải rồi, Tẫn Chi, lát nữa Lâm Kính Tân sẽ đưa Lục Ninh tới xin lỗi anh.”
Cố Tẫn Chi không có hứng thú gặp lại cô gái đó.
Trong giới giải trí, loại người như Lục Ninh anh đã gặp quá nhiều, giống như những con ruồi vo ve, làm người ta chán ghét.
Cũng giống như người đàn bà kia năm đó, vì một người đàn ông mà hành động như kẻ mất trí, thậm chí không ngần ngại làm tổn thương chính mình!
“Đi dạo một chút.”
“Anh Cố?”
Thời Ngạn quay sang lắc đầu với Lê Việt, “Lê Việt, anh cũng biết Tẫn Chi ghét nhất là phụ nữ bám riết lấy anh ấy. Chuyện tham gia chương trình, lát nữa anh cứ thử thuyết phục lại. Còn về việc tha thứ cho Lục Ninh, tôi thấy cũng không cần thiết.”
“Haizz...”
________________________________________
Nhà hàng tư nhân này nổi tiếng với sự kín đáo, phong cảnh đẹp, là nơi hiếm có để tận hưởng sự yên tĩnh.
Quan trọng nhất là ánh sáng nơi đây rất sáng rõ, phản chiếu lên tán cây khiến lá cây trông như được phủ một lớp ánh sáng lấp lánh.
Tuy nhiên, khi Cố Tẫn Chi đang đi dạo, một người đàn ông mặc đồng phục đầu bếp đột nhiên nhảy ra, tay cầm dao thái lớn!
“Cố Tẫn Chi, bạn gái tao chia tay tao chỉ vì thích mày! Chỉ cần giết mày, cô ấy sẽ quay về bên tao!”
Vừa nói, người đó vừa vung dao lao tới.
Cố Tẫn Chi nhíu mày. Sao lại gặp phải loại thần kinh này thế này!
Ngay khi anh còn chưa kịp phản ứng, một bóng người đã lao tới, đá bay con dao trên tay tên đầu bếp. Sau đó, cô nhanh như chớp túm lấy cổ áo hắn, quật mạnh xuống đất!
Hắn ngã mạnh đến mức hai chiếc răng cửa gãy ngay tại chỗ!
“Không giữ được người yêu thì tự trách mình. Tính tình nóng nảy, đầu óc có vấn đề, chia tay là đúng. Nếu đã kết hôn rồi thì cũng là kiểu vũ phu trong nhà. Bây giờ gây chuyện thế này, tốt nhất ngồi tù cả đời đi, đừng ra ngoài hại người nữa.”
Cô gái vừa ra tay đeo kính râm viền vàng, đi giày thể thao đen, tóc buộc cao và đội mũ, toát lên vẻ vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp.
Cô quay đầu lại, đúng lúc ánh mắt chạm phải Cố Tẫn Chi.
Cố ảnh đế nhíu mày, hỏi:
“Là cô?”
Lục Ninh mỉm cười, khẽ gật đầu:
“Đúng, chính là tôi.”
Lúc này, Thẩm Đồ hổn hển chạy tới, theo sau là Lâm Kính Tân thong thả bước vào.
Vừa rồi bọn họ chỉ nghe Lục Ninh nói một tiếng "Được," sau đó cô đã lao đi nhanh như chớp. Khi họ đến nơi, gã đầu bếp định tấn công Cố Tẫn Chi đã bị Lục Ninh đánh gục.
Là Lục Ninh đánh gục thật sao?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Báo cảnh sát trước đi đã.”
Cảnh sát nhanh chóng đến và bắt gã đầu bếp. Trước khi bị giải đi, gã còn ngoái đầu liếc nhìn Lục Ninh.
Với vẻ mặt giận dữ cùng hai chiếc răng cửa gãy, gã hét lên:
“Chẳng phải cô cũng vì khuôn mặt đẹp trai của Cố Tẫn Chi nên mới mê muội yêu hắn, còn nhảy vào bảo vệ hắn sao? Những kẻ háo sắc như cô tôi gặp nhiều rồi, toàn là bọn ngu xuẩn! Buồn nôn!”
Lục Ninh vẫn bình thản, dù sao những lời này cũng chẳng nhằm vào cô.
Thế nhưng, Cố Tẫn Chi bên cạnh lại khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói:
“Hắn nói đúng.”
Mọi người xung quanh: ???
Gã đầu bếp bị kéo đi với khuôn mặt đầy ngơ ngác, không ngờ bản thân lại được Cố Tẫn Chi công nhận.
________________________________________
Tại phòng riêng trong nhà hàng, ông chủ với vẻ sợ hãi đến cúi rạp người xin lỗi.
Đây vốn dĩ là một buổi gặp mặt giảng hòa. Lâm Kính Tân là doanh nhân mới nổi, có vị thế cao trong giới kinh doanh. Thêm vào đó, việc Lục Ninh vừa cứu Cố Tẫn Chi khiến không khí dịu đi hơn hẳn so với tưởng tượng.
Thời Ngạn tò mò nhìn Lục Ninh:
“Không ngờ cô biết võ?”
“Chỉ là sở thích cá nhân thôi. Đó cũng là một phần kỹ năng cơ bản của diễn viên.”
“Nhưng vừa nãy gã đầu bếp đó bị gãy hẳn hai chiếc răng!”
“Chỉ là xui thôi, mặt hắn tiếp đất trước mà.”
Thời Ngạn cũng cảm thấy gã đầu bếp kia thật xui xẻo. Nhìn lại Lục Ninh, càng cảm thấy cô khác xa với lời đồn trên mạng.
Anh ta cười, quay sang nói với Cố Tẫn Chi:
“Tẫn Chi, cô ấy đã cứu mạng anh, chuyện này coi như bỏ qua đi?”
Lê Việt và Lâm Kính Tân cũng nhìn về phía Cố Tẫn Chi, ý muốn nói rất rõ ràng.
Trong giới này, ai cũng thông minh, chẳng ai muốn gây thù chuốc oán.
Cố Tẫn Chi hiểu rõ mối quan hệ phức tạp bên trong, anh nhìn sang Lục Ninh:
“Cô có muốn tiếp tục ghi hình chương trình hẹn hò này không?”
Lục Ninh lắc đầu:
“Không.”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Rất tốt, xem ra Cố Tẫn Chi không muốn tiếp tục chung khung hình với Lục Ninh, mà Lục Ninh cũng biết dừng đúng lúc.
Hai bên đều lùi một bước, mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa. Buổi gặp mặt giảng hòa hôm nay xem như thành công.
Cố Tẫn Chi vẫn im lặng, nhưng Thời Ngạn ngồi bên cạnh lại tỏ ra tò mò:
“Lê Việt, Lục Ninh thật sự là con gái của chú Lục à?”
“Hoàn toàn chính xác, chỉ là Lục gia vẫn chưa chính thức thừa nhận. Nghe nói hôm nay Lục tổng đã đến bệnh viện thăm Lục Ninh rồi. Phải rồi, Tẫn Chi, lát nữa Lâm Kính Tân sẽ đưa Lục Ninh tới xin lỗi anh.”
Cố Tẫn Chi không có hứng thú gặp lại cô gái đó.
Trong giới giải trí, loại người như Lục Ninh anh đã gặp quá nhiều, giống như những con ruồi vo ve, làm người ta chán ghét.
Cũng giống như người đàn bà kia năm đó, vì một người đàn ông mà hành động như kẻ mất trí, thậm chí không ngần ngại làm tổn thương chính mình!
“Đi dạo một chút.”
“Anh Cố?”
Thời Ngạn quay sang lắc đầu với Lê Việt, “Lê Việt, anh cũng biết Tẫn Chi ghét nhất là phụ nữ bám riết lấy anh ấy. Chuyện tham gia chương trình, lát nữa anh cứ thử thuyết phục lại. Còn về việc tha thứ cho Lục Ninh, tôi thấy cũng không cần thiết.”
“Haizz...”
________________________________________
Nhà hàng tư nhân này nổi tiếng với sự kín đáo, phong cảnh đẹp, là nơi hiếm có để tận hưởng sự yên tĩnh.
Quan trọng nhất là ánh sáng nơi đây rất sáng rõ, phản chiếu lên tán cây khiến lá cây trông như được phủ một lớp ánh sáng lấp lánh.
Tuy nhiên, khi Cố Tẫn Chi đang đi dạo, một người đàn ông mặc đồng phục đầu bếp đột nhiên nhảy ra, tay cầm dao thái lớn!
“Cố Tẫn Chi, bạn gái tao chia tay tao chỉ vì thích mày! Chỉ cần giết mày, cô ấy sẽ quay về bên tao!”
Vừa nói, người đó vừa vung dao lao tới.
Cố Tẫn Chi nhíu mày. Sao lại gặp phải loại thần kinh này thế này!
Ngay khi anh còn chưa kịp phản ứng, một bóng người đã lao tới, đá bay con dao trên tay tên đầu bếp. Sau đó, cô nhanh như chớp túm lấy cổ áo hắn, quật mạnh xuống đất!
Hắn ngã mạnh đến mức hai chiếc răng cửa gãy ngay tại chỗ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không giữ được người yêu thì tự trách mình. Tính tình nóng nảy, đầu óc có vấn đề, chia tay là đúng. Nếu đã kết hôn rồi thì cũng là kiểu vũ phu trong nhà. Bây giờ gây chuyện thế này, tốt nhất ngồi tù cả đời đi, đừng ra ngoài hại người nữa.”
Cô gái vừa ra tay đeo kính râm viền vàng, đi giày thể thao đen, tóc buộc cao và đội mũ, toát lên vẻ vừa mạnh mẽ vừa xinh đẹp.
Cô quay đầu lại, đúng lúc ánh mắt chạm phải Cố Tẫn Chi.
Cố ảnh đế nhíu mày, hỏi:
“Là cô?”
Lục Ninh mỉm cười, khẽ gật đầu:
“Đúng, chính là tôi.”
Lúc này, Thẩm Đồ hổn hển chạy tới, theo sau là Lâm Kính Tân thong thả bước vào.
Vừa rồi bọn họ chỉ nghe Lục Ninh nói một tiếng "Được," sau đó cô đã lao đi nhanh như chớp. Khi họ đến nơi, gã đầu bếp định tấn công Cố Tẫn Chi đã bị Lục Ninh đánh gục.
Là Lục Ninh đánh gục thật sao?
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?”
“Báo cảnh sát trước đi đã.”
Cảnh sát nhanh chóng đến và bắt gã đầu bếp. Trước khi bị giải đi, gã còn ngoái đầu liếc nhìn Lục Ninh.
Với vẻ mặt giận dữ cùng hai chiếc răng cửa gãy, gã hét lên:
“Chẳng phải cô cũng vì khuôn mặt đẹp trai của Cố Tẫn Chi nên mới mê muội yêu hắn, còn nhảy vào bảo vệ hắn sao? Những kẻ háo sắc như cô tôi gặp nhiều rồi, toàn là bọn ngu xuẩn! Buồn nôn!”
Lục Ninh vẫn bình thản, dù sao những lời này cũng chẳng nhằm vào cô.
Thế nhưng, Cố Tẫn Chi bên cạnh lại khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói:
“Hắn nói đúng.”
Mọi người xung quanh: ???
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Gã đầu bếp bị kéo đi với khuôn mặt đầy ngơ ngác, không ngờ bản thân lại được Cố Tẫn Chi công nhận.
________________________________________
Tại phòng riêng trong nhà hàng, ông chủ với vẻ sợ hãi đến cúi rạp người xin lỗi.
Đây vốn dĩ là một buổi gặp mặt giảng hòa. Lâm Kính Tân là doanh nhân mới nổi, có vị thế cao trong giới kinh doanh. Thêm vào đó, việc Lục Ninh vừa cứu Cố Tẫn Chi khiến không khí dịu đi hơn hẳn so với tưởng tượng.
Thời Ngạn tò mò nhìn Lục Ninh:
“Không ngờ cô biết võ?”
“Chỉ là sở thích cá nhân thôi. Đó cũng là một phần kỹ năng cơ bản của diễn viên.”
“Nhưng vừa nãy gã đầu bếp đó bị gãy hẳn hai chiếc răng!”
“Chỉ là xui thôi, mặt hắn tiếp đất trước mà.”
Thời Ngạn cũng cảm thấy gã đầu bếp kia thật xui xẻo. Nhìn lại Lục Ninh, càng cảm thấy cô khác xa với lời đồn trên mạng.
Anh ta cười, quay sang nói với Cố Tẫn Chi:
“Tẫn Chi, cô ấy đã cứu mạng anh, chuyện này coi như bỏ qua đi?”
Lê Việt và Lâm Kính Tân cũng nhìn về phía Cố Tẫn Chi, ý muốn nói rất rõ ràng.
Trong giới này, ai cũng thông minh, chẳng ai muốn gây thù chuốc oán.
Cố Tẫn Chi hiểu rõ mối quan hệ phức tạp bên trong, anh nhìn sang Lục Ninh:
“Cô có muốn tiếp tục ghi hình chương trình hẹn hò này không?”
Lục Ninh lắc đầu:
“Không.”
Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Rất tốt, xem ra Cố Tẫn Chi không muốn tiếp tục chung khung hình với Lục Ninh, mà Lục Ninh cũng biết dừng đúng lúc.
Hai bên đều lùi một bước, mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa. Buổi gặp mặt giảng hòa hôm nay xem như thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro