Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 44
2024-08-22 19:56:01
"Ta chỉ muốn hỏi, cái đó..." miệng còn chưa nói hết câu tu sĩ cún con ngây thơ, Từ Thời Hạnh đã bị chưởng giáo chân nhân, đang ẩn nấp trong bóng tối để nghe lén, khoá miệng lại.
“A…… A……”
Từ Thời Hạnh nhất thời chỉ có thể phát tiếng kêu như vịt giống từ trong miệng.
Ninh Túc lập tức lựa chọn chuồn đi trong êm đẹp.
Thật đáng sợ, tên hôn phu cũ của nguyên chủ không phải bị mắc bệnh tâm thần đấy hả?
Bằng không đang nói chuyện bình thường, thì đột như lại rên rỉ như bị phát bệnh thần kinh vậy?
Trông rất dọa người nha.
Nhưng Từ Thời Hạnh đối với Ninh Túc mà nói chỉ là một người xa lạ thôi, nên cô không để tâm chuyện này. Về việc Từ Thời Hạnh có thực sự bị bệnh tâm thần hay không thì có liên quan gì đến cô?
Còn hệ thống ăn dưa lại càng không để ý.
-
Sau khi Ninh Túc cùng hệ thống ăn dưa rời đi, chưởng giáo chân nhân mới chậm rãi hiện thân.
Ông lãnh đạm nhìn Từ Thời Hạnh mà hỏi: “Ngươi vừa rồi muốn nói cái gì?”
Sau khi Từ Thời Hạnh được giải cấm chế, đầu tiên là hắn hành lễ với chưởng giáo chân nhân, tiếp theo mới trả lời ông: “Hồi bẩm chưởng giáo chân nhân, bên người vị hôn thê cũ của đệ tử xuất hiện một thần dị chi vật. Có thể là bởi vì thần dị chi vật này, mới dẫn tới việc vị hôn thê cũ của đệ tử không còn giống như trước nữa.
Thần dị chi vật chi vật này có thế sẽ gây nhiễu tâm trí con người, ảnh hưởng tới quyết định của người khác, trong trường hợp xấu nhất, thậm chí có thể gây nguy hại đến tông môn, vì vậy thỉnh mong chưởng giáo chân nhân hãy điều tra một phen.”
Nghe vậy, chưởng giáo chân nhân cười lạnh một tiếng.
Ông vung rộng tay áo, từ trên cao nhìn xuống Từ Thời Hạnh: “Niệm tình ngươi chưa gây ra tổn thất lớn cho giáo tông môn, nên ta sẽ trừng phạt ngươi ở lại Tư Quá Nhai sám hối trong một năm.”
Từ Thời Hạnh: ???
Hắn vẻ mặt khó hiểu nói: “Chưởng giáo chân nhân, xin hỏi đệ tử đã làm gì sai?” Vì cái gì mà ông đột nhiên phạt hắn đi Tư Quá Nhai?
Chưởng giáo chân nhân thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn thêm một cái nào.
Thân là một đệ tử ưu tú có song linh căn, hắn thậm chí không thể nhận ra rằng vị hôn thê cũ của mình đã thay đổi, đúng là trì độn đến cực điểm!
Những loại người như thế này nên đến Tư Quá Nhai để mà thức tỉnh đầu óc!
-
Ninh Túc căn bản không biết Từ Thời Hạnh bị chưởng giáo chân nhân phạt đi Tư Quá Nhai.
Nếu biết, đại khái cô sẽ nói một câu: “Xử đẹp lắm”.
“A…… A……”
Từ Thời Hạnh nhất thời chỉ có thể phát tiếng kêu như vịt giống từ trong miệng.
Ninh Túc lập tức lựa chọn chuồn đi trong êm đẹp.
Thật đáng sợ, tên hôn phu cũ của nguyên chủ không phải bị mắc bệnh tâm thần đấy hả?
Bằng không đang nói chuyện bình thường, thì đột như lại rên rỉ như bị phát bệnh thần kinh vậy?
Trông rất dọa người nha.
Nhưng Từ Thời Hạnh đối với Ninh Túc mà nói chỉ là một người xa lạ thôi, nên cô không để tâm chuyện này. Về việc Từ Thời Hạnh có thực sự bị bệnh tâm thần hay không thì có liên quan gì đến cô?
Còn hệ thống ăn dưa lại càng không để ý.
-
Sau khi Ninh Túc cùng hệ thống ăn dưa rời đi, chưởng giáo chân nhân mới chậm rãi hiện thân.
Ông lãnh đạm nhìn Từ Thời Hạnh mà hỏi: “Ngươi vừa rồi muốn nói cái gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi Từ Thời Hạnh được giải cấm chế, đầu tiên là hắn hành lễ với chưởng giáo chân nhân, tiếp theo mới trả lời ông: “Hồi bẩm chưởng giáo chân nhân, bên người vị hôn thê cũ của đệ tử xuất hiện một thần dị chi vật. Có thể là bởi vì thần dị chi vật này, mới dẫn tới việc vị hôn thê cũ của đệ tử không còn giống như trước nữa.
Thần dị chi vật chi vật này có thế sẽ gây nhiễu tâm trí con người, ảnh hưởng tới quyết định của người khác, trong trường hợp xấu nhất, thậm chí có thể gây nguy hại đến tông môn, vì vậy thỉnh mong chưởng giáo chân nhân hãy điều tra một phen.”
Nghe vậy, chưởng giáo chân nhân cười lạnh một tiếng.
Ông vung rộng tay áo, từ trên cao nhìn xuống Từ Thời Hạnh: “Niệm tình ngươi chưa gây ra tổn thất lớn cho giáo tông môn, nên ta sẽ trừng phạt ngươi ở lại Tư Quá Nhai sám hối trong một năm.”
Từ Thời Hạnh: ???
Hắn vẻ mặt khó hiểu nói: “Chưởng giáo chân nhân, xin hỏi đệ tử đã làm gì sai?” Vì cái gì mà ông đột nhiên phạt hắn đi Tư Quá Nhai?
Chưởng giáo chân nhân thậm chí còn không thèm liếc nhìn hắn thêm một cái nào.
Thân là một đệ tử ưu tú có song linh căn, hắn thậm chí không thể nhận ra rằng vị hôn thê cũ của mình đã thay đổi, đúng là trì độn đến cực điểm!
Những loại người như thế này nên đến Tư Quá Nhai để mà thức tỉnh đầu óc!
-
Ninh Túc căn bản không biết Từ Thời Hạnh bị chưởng giáo chân nhân phạt đi Tư Quá Nhai.
Nếu biết, đại khái cô sẽ nói một câu: “Xử đẹp lắm”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro