Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 49
2024-08-22 19:56:01
Mặc dù mùi rất thơm nhưng cô vẫn có chút nhớ hạt dưa và Coca.
Làm sao bây giờ, cô muốn ăn đồ ăn vặt.
Hệ thống ăn dưa tùy ý nói:
【 Việc này chẳng phải quá đơn giản sao? Hãy cứ để cún con ngây thơ làm mấy món đó cho cô.】
Ninh Túc a lên một tiếng: “Hắn có thể làm được sao?”
【 Coca khả năng hơi khó làm một chút, nhưng với phiên bản cấp thấp thì lấy năng lực của hắn tuyệt đối có thể làm ra. 】
【 Còn hạt dưa gì đó, chẳng phải rất dễ làm sao? 】
Tình cờ lúc này cún con ngây thơ đi tới gần Ninh Túc.
Cô suy nghĩ một chút, rốt cuộc vẫn vẫy tay gọi cún con lại.
Cún con nhìn thấy cử chỉ của cô, nhanh chóng đi về phía cô.
“Chào đạo hữu.”
Ninh Túc vội nói: “Xin chào.”
Cún con hỏi: “Đạo hữu muốn ăn gì sao?”
Ninh Túc không ngờ cún con biết cô nghĩ gì, không cần cô phải mở miệng, hắn liền trực tiếp hỏi cô luôn.
Cô gật đầu, nói ra những món cô muốn ăn với cún con.
Cún con suy nghĩ hai giây, nhanh chóng đáp lại cô: "Được, nhưng ta cần phải nghiên cứu đã, có lẽ ngày mai sẽ làm cho đạo hữu ăn."
Ninh Túc có chút ngoài ý muốn: “Không có việc gì không có việc gì, kỳ thật ta cũng không vội.”
“Được!”
Hệ thống ăn dưa chậm rãi nói:【 Cô xem? không phải việc này rất đơn giản sao? 】
Ninh Túc lại một lần nữa khen ngợi tầm nhìn xa trông rộng của hệ thống ăn dưa.
Việc thiết lập mối quan hệ thân thiết với nhóm thực tu đầu tiên là điều thực sự quá cần thiết!
Nếu không có chuyện gì xảy ra, ngày mai cô có thể cắn hạt dưa và lốc Coca rồi!
Ninh Túc liền an an tĩnh tĩnh chờ đợi cơm trưa.
Cô mới rảnh rỗi chưa chưa được bao lâu, sau một hồi im lặng, hệ thống lại bắt đầu cười rộ lên.
Ninh Túc hỏi: “Sao đấy? Lại có dưa hả?”
Hệ thống ăn dưa cười khúc khích: 【 Quá…… Kích…… Thích. 】
Ninh Túc vội hỏi: "Có chuyện gì thú vị vậy?"
Vâng, hệ thống lại tắt nguồn.
Cái dưa này lại không có sau đó rồi!
Xem ra không tu luyện là không được.
Là một tu sĩ ở kỳ Luyện Khí rốt cuộc vẫn còn quá bất tiện, chờ khi cô đạt đến kỳ Trúc Cơ, cô nhất định phải ăn dưa cho thật đã thì thôi!
Sau khi ăn những món chứa đầy linh khí do cún con đặc biệt chuẩn bị, hệ thống ăn dưa mới đã mất liên lạc từ lâu lại phát ra âm thanh.
【 Hắc hắc hắc hắc hắc hắc. 】
Ninh Túc vừa nghe được tiếng cười này của hệ thống, liền biết nó vẫn đang còn ăn dưa.
Làm sao bây giờ, cô muốn ăn đồ ăn vặt.
Hệ thống ăn dưa tùy ý nói:
【 Việc này chẳng phải quá đơn giản sao? Hãy cứ để cún con ngây thơ làm mấy món đó cho cô.】
Ninh Túc a lên một tiếng: “Hắn có thể làm được sao?”
【 Coca khả năng hơi khó làm một chút, nhưng với phiên bản cấp thấp thì lấy năng lực của hắn tuyệt đối có thể làm ra. 】
【 Còn hạt dưa gì đó, chẳng phải rất dễ làm sao? 】
Tình cờ lúc này cún con ngây thơ đi tới gần Ninh Túc.
Cô suy nghĩ một chút, rốt cuộc vẫn vẫy tay gọi cún con lại.
Cún con nhìn thấy cử chỉ của cô, nhanh chóng đi về phía cô.
“Chào đạo hữu.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ninh Túc vội nói: “Xin chào.”
Cún con hỏi: “Đạo hữu muốn ăn gì sao?”
Ninh Túc không ngờ cún con biết cô nghĩ gì, không cần cô phải mở miệng, hắn liền trực tiếp hỏi cô luôn.
Cô gật đầu, nói ra những món cô muốn ăn với cún con.
Cún con suy nghĩ hai giây, nhanh chóng đáp lại cô: "Được, nhưng ta cần phải nghiên cứu đã, có lẽ ngày mai sẽ làm cho đạo hữu ăn."
Ninh Túc có chút ngoài ý muốn: “Không có việc gì không có việc gì, kỳ thật ta cũng không vội.”
“Được!”
Hệ thống ăn dưa chậm rãi nói:【 Cô xem? không phải việc này rất đơn giản sao? 】
Ninh Túc lại một lần nữa khen ngợi tầm nhìn xa trông rộng của hệ thống ăn dưa.
Việc thiết lập mối quan hệ thân thiết với nhóm thực tu đầu tiên là điều thực sự quá cần thiết!
Nếu không có chuyện gì xảy ra, ngày mai cô có thể cắn hạt dưa và lốc Coca rồi!
Ninh Túc liền an an tĩnh tĩnh chờ đợi cơm trưa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô mới rảnh rỗi chưa chưa được bao lâu, sau một hồi im lặng, hệ thống lại bắt đầu cười rộ lên.
Ninh Túc hỏi: “Sao đấy? Lại có dưa hả?”
Hệ thống ăn dưa cười khúc khích: 【 Quá…… Kích…… Thích. 】
Ninh Túc vội hỏi: "Có chuyện gì thú vị vậy?"
Vâng, hệ thống lại tắt nguồn.
Cái dưa này lại không có sau đó rồi!
Xem ra không tu luyện là không được.
Là một tu sĩ ở kỳ Luyện Khí rốt cuộc vẫn còn quá bất tiện, chờ khi cô đạt đến kỳ Trúc Cơ, cô nhất định phải ăn dưa cho thật đã thì thôi!
Sau khi ăn những món chứa đầy linh khí do cún con đặc biệt chuẩn bị, hệ thống ăn dưa mới đã mất liên lạc từ lâu lại phát ra âm thanh.
【 Hắc hắc hắc hắc hắc hắc. 】
Ninh Túc vừa nghe được tiếng cười này của hệ thống, liền biết nó vẫn đang còn ăn dưa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro