Toàn Tông Môn Đều Dựa Vào Ta Để Ăn Dưa
Chương 9
2024-08-22 19:56:01
Ninh Túc chỉ ước mình có hạt dưa và Coca trong tay, như thế cô sẽ càng hạnh phúc hơn nữa. Mà hiện tại lại không có hạt dưa, cho dù có được ăn dưa, niềm vui sướng cũng đã giảm đi một nửa, nhưng vẫn không sao, người ta thường nói, dưa to dưa nhỏ đều là dưa, đều có thể ăn được.
-
Sau núi.
Hiện trường cực kỳ hỗn loạn.
Đứa con trai rẻ tiền của vị chưởng giáo chân nhân này lập tức xua đuổi mỹ nhân sang bên cạnh. Nhìn thấy máu trong đầu tim mình bị lấy ra, hắn hoảng sợ nói: "Cha, cha đang làm gì vậy? Sao đột nhiên lại lấy máu đầu tim của con?"
Máu đầu tim rất khác với máu thông thường. Tu sĩ mất đi một giọt máu đầu tim, thì phải mất mấy năm tu luyện mới hồi phục lại được.
Mất đi một giọt máu đầu tim không phải là chuyện nhỏ ngay cả đối với một tu sĩ cấp Hoá Thần.
Chưởng giáo chân nhân nhìn thật sâu vào đứa con trai này rồi cũng lấy máu đầu tim của chính mình ra.
Giây tiếp theo, đôi mắt tuấn lãng của ông hơi mở to khi nhìn hai giọt máu đầu tim hoàn toàn không dung hợp với nhau. Sửng sốt hồi lâu, ông đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, khóe mắt có vài giọt nước mắt rơi xuống.
Uổng công ông luôn tự cho rằng mình một đời anh minh, không nghĩ tới bản thân lại giống như một đứa ngốc, bị một đám người lừa cho đến ngu người.
Chưởng giáo chân nhân nhìn về phía đứa con trai rẻ tiền của mình.
Ở chung suốt 800 năm, cũng không phải 8 ngày, cũng không phải 8 năm, mà là suốt 800 năm.
Ông ngậm đắng nuốt cay, nơm nớp lo sợ, sợ rằng chính mình không thể nuôi dạy con thật tốt.
Linh căn của đứa con này không hề xuất chúng, mà lại có tư chất cực kỳ cực kỳ kém cỏi của một tứ linh căn.
Vì để tu vi của hắn có thể đạt đến Nguyên Anh kỳ, có thể nói ông đã phải trả giá mọi thứ của mình!
Để có được Nguyên Anh đan, ông thậm chí còn vứt bỏ tôn nghiêm của mình đi cầu sự giúp đỡ của một đan sư bát phẩm!
Kết quả thì sao? Một đứa trẻ có tứ linh căn, được ông nuôi đến trắng trẻo mập mạp, dựa vào đủ loại tài nguyên mới tu luyện lên được cảnh giới Nguyên Anh! Nhưng đến hôm nay ông mới biết mình đã nuôi hộ con cho người khác! Còn đứa con ruột của ông ta thì sao? Nó đã chết hay cũng bị tráo đổi?
Nghĩ đến đây, tay phải của chưởng giáo chân nhân vung lên, một luồng chân khí cực mạnh mẽ được phóng ra.
Đứa con trai rẻ tiền này còn chưa kịp phản ứng, tu vi của hắn đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Chưởng giáo chân nhân: “Ta sẽ không giết ngươi.”
“Nhưng ta đã thu hồi tu vi mà ngươi dựa vào ta mới có được trong suốt mấy năm nay.”
-
Sau núi.
Hiện trường cực kỳ hỗn loạn.
Đứa con trai rẻ tiền của vị chưởng giáo chân nhân này lập tức xua đuổi mỹ nhân sang bên cạnh. Nhìn thấy máu trong đầu tim mình bị lấy ra, hắn hoảng sợ nói: "Cha, cha đang làm gì vậy? Sao đột nhiên lại lấy máu đầu tim của con?"
Máu đầu tim rất khác với máu thông thường. Tu sĩ mất đi một giọt máu đầu tim, thì phải mất mấy năm tu luyện mới hồi phục lại được.
Mất đi một giọt máu đầu tim không phải là chuyện nhỏ ngay cả đối với một tu sĩ cấp Hoá Thần.
Chưởng giáo chân nhân nhìn thật sâu vào đứa con trai này rồi cũng lấy máu đầu tim của chính mình ra.
Giây tiếp theo, đôi mắt tuấn lãng của ông hơi mở to khi nhìn hai giọt máu đầu tim hoàn toàn không dung hợp với nhau. Sửng sốt hồi lâu, ông đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lớn, khóe mắt có vài giọt nước mắt rơi xuống.
Uổng công ông luôn tự cho rằng mình một đời anh minh, không nghĩ tới bản thân lại giống như một đứa ngốc, bị một đám người lừa cho đến ngu người.
Chưởng giáo chân nhân nhìn về phía đứa con trai rẻ tiền của mình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở chung suốt 800 năm, cũng không phải 8 ngày, cũng không phải 8 năm, mà là suốt 800 năm.
Ông ngậm đắng nuốt cay, nơm nớp lo sợ, sợ rằng chính mình không thể nuôi dạy con thật tốt.
Linh căn của đứa con này không hề xuất chúng, mà lại có tư chất cực kỳ cực kỳ kém cỏi của một tứ linh căn.
Vì để tu vi của hắn có thể đạt đến Nguyên Anh kỳ, có thể nói ông đã phải trả giá mọi thứ của mình!
Để có được Nguyên Anh đan, ông thậm chí còn vứt bỏ tôn nghiêm của mình đi cầu sự giúp đỡ của một đan sư bát phẩm!
Kết quả thì sao? Một đứa trẻ có tứ linh căn, được ông nuôi đến trắng trẻo mập mạp, dựa vào đủ loại tài nguyên mới tu luyện lên được cảnh giới Nguyên Anh! Nhưng đến hôm nay ông mới biết mình đã nuôi hộ con cho người khác! Còn đứa con ruột của ông ta thì sao? Nó đã chết hay cũng bị tráo đổi?
Nghĩ đến đây, tay phải của chưởng giáo chân nhân vung lên, một luồng chân khí cực mạnh mẽ được phóng ra.
Đứa con trai rẻ tiền này còn chưa kịp phản ứng, tu vi của hắn đã bị hủy diệt hoàn toàn!
Chưởng giáo chân nhân: “Ta sẽ không giết ngươi.”
“Nhưng ta đã thu hồi tu vi mà ngươi dựa vào ta mới có được trong suốt mấy năm nay.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro