Tôi Ăn Dưa Xem Kịch Ở Văn Niên Đại

Một Hòn Đá Trún...

2024-12-25 17:40:13

Mà chị thì…

Là người mà cô ta căm hận nhất, lại thích động tay động chân với cô ta.

Đây chẳng phải là bị cô ta nhắm trúng sao.

Các em nói xem nếu chị động tay đánh cô ta, sau đó cô ta mượn cơ hội này uống thuốc phá thai thì cái nồi đen này chẳng phải là do chị gánh chắc chắn sao.

Vương Tuyết Hoa biết là chị “đánh” mất cháu trai của bà ta, các em cảm thấy bà ta sẽ tha cho chị sao?

Trương Ái Quốc biết chị đã “đánh” mất con trai của anh ta, các em cảm thấy anh ta sẽ tha cho chị sao?

Chiêu này của Triệu Xảo Nhan là kế hoạch một hòn đá trúng ba con chim, không thể không nói là rất lợi hại.

Cho nên nói thật sự là coi thường người đàn bà này rồi.

Trông thì vừa ngu vừa ngốc, giở thủ đoạn ra lại khiến người ta không dám coi thường.”

Liễu Tú Anh vẻ mặt mờ mịt, “Chị Tĩnh Du, một hòn đá trúng ba con chim là gì?”

“Ờ ~”

Lâm Tĩnh Du im lặng cười cười, “Một hòn đá trúng ba con chim, chính là Triệu Xảo Nhan lợi dụng chị đánh mất thai nhi, đây là một chim, chị hại cô ta sảy thai tổn thương đến sinh mệnh vô tội từ đó lại có thể làm hỏng danh tiếng của chị, đây là hai chim.

Ba chim chính là đẩy nhà họ Trương cho chị đi đối phó, cô ta dễ bề thoát thân bỏ rơi Trương Ái Quốc.

Đây chính là một hòn đá trúng ba con chim mà chị nói, em nói cô ta có phải rất lợi hại không.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu không phải chị nhìn thấu kế hoạch của cô ta, em nói kết cục của chị có phải sẽ rất thảm không?”

“Sẽ, chắc chắn sẽ.”

Liễu Tú Anh gật đầu mạnh, “Đến lúc đó cho dù là người trong thôn cũng không dám nói giúp chị Tĩnh Du một câu nào.”

“Không sai, quả thật là như vậy.”

Trên mặt Lâm Tĩnh Du lộ ra một tia cười lạnh, “Chính là vì chị nhìn thấu quỷ kế của cô ta, chị mới nói ra những lời này để dọa cô ta.

Người đàn bà này nhìn thì không có đầu óc gì, thủ đoạn hãm hại người khác lại hết chiêu này đến chiêu khác.

Sơ sẩy một chút sẽ bị cô ta hãm hại đến chết.

Hy vọng sau lần cảnh cáo này, cô ta có thể thu liễm một chút.

Nếu không chị không ngại cho cô ta nếm chút khổ sở.

Cho dù không lấy mạng cô ta, khiến cô ta nằm trên giường mấy tháng thì chị vẫn có cách.”

“Chị Tĩnh Du, chị làm đúng.”

Liễu Tú Anh mặt đầy tán đồng.

Trong mắt lộ ra vẻ khâm phục, “Triệu tri thức này thật đáng sợ, điên cuồng lại có thủ đoạn, hãm hại người khác không hề nương tay.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


May mà chị Tĩnh Du chị có thể nhìn thấu thủ đoạn của cô ta, nếu không thật sự sẽ bị cô ta hại thảm hại.”

“Sau này em phải cẩn thận một chút.”

Lâm Tĩnh Du chỉ bảo, “Gặp chuyện gì thì suy nghĩ nhiều hơn, đừng dễ dàng bị người khác dắt mũi, rất có thể sẽ khiến các em rơi vào bẫy của người khác.”

"Cảm ơn chị Tĩnh Du, em sẽ nhớ."

"Có chuyện gì thì nhớ thương lượng với ba mẹ, có một số việc người lớn nhìn sẽ rõ hơn."

"Vâng."



Hai người vừa đi vừa nói chuyện, rất nhanh đã đến nơi tập trung.

Sau khi tan làm.

Lâm Tĩnh Du nhân thời gian rảnh đi tìm thôn trưởng xin nghỉ phép.

Thôn trưởng quen với việc cô mười ngày nửa tháng xin nghỉ một lần, theo ông thấy thì tri thức trẻ đều có gia cảnh không cần dựa vào công điểm để ăn cơm, về chuyện xin nghỉ phép đương nhiên sẽ không cố ý làm khó người ta.

Cô trở về nhà liền thấy Bành Thi Ngữ ủ rũ ngồi ngẩn người.

"Sao vậy?"

Lâm Tĩnh Du bước tới, tò mò hỏi, "Là ai chọc em không vui vậy?"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Ăn Dưa Xem Kịch Ở Văn Niên Đại

Số ký tự: 0