Chương 14
Toàn Châm Giáo Chủ
2024-12-03 04:30:02
“Chiếc nhẫn, cái rìu, găng tay. . .”
Sau khi Chu Kiệt đi vào nhà tắm, mặt Lâm Ngữ vui mừng, tự lẩm bẩm.
Anh đã tìm ra 3 điểm khác biệt.
Chiếc nhẫn chỉ là chiếc nhẫn mà thôi!
Cái rìu cũng chỉ là mô hình, nhưng ngoại hình của nó thì là Charge Blade, có thể biến hình thành khiên và kiếm, có thể tổ hợp thành rìu 2 lưỡi, không thứ gì có thể cản nổi, anh có thể tự thực hiện được những hành động này
Găng tay Hex Tech Khổng Lồ cũng vậy, có thể đeo, thậm chí có thể hoạt động ngón tay, nhìn chung sau khi găng tay và cái rìu thăng cấp, trên thực tế đều là lấy nguyên bản những kỹ năng sẵn có để thăng cấp.
Có lẽ anh nên chế tạo theo hướng găng tay Hex Tech Khổng Lồ và Charge Blade, đầu tiên anh cần chế tạo ra vật có khả năng chứa đồ vật vào bên trong.
Nhẫn gỗ điêu khắc vấn đề là, nó chỉ đơn giản là một chiếc nhẫn mà thôi.
“Cho nên mình muốn chế tạo ra “Học bá hệ thống”, đầu tiên là phải chế tạo ra “Hệ thống”, thậm chí muốn để nó có “chức năng học bá” kiến thức cơ bản cần có. . . Vấn đề này không phải lại trở về điểm bắt đầu à?” Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Ngữ lại càng thêm nhức đầu.
Suy nghĩ mãi, kết quả lại về điểm bắt đầu, cái năng lực phế phẩm này, hạn chế có nhiều quá, khó sử dụng, cũng chẳng có hướng dẫn nào cả, anh tình nguyện thức tỉnh năng lực khống chế nước hay lửa gì đó cho rồi.
“Hệ thống thì dễ, trên mạng mấy cuốn tiểu thuyết cũng có, ngoài ra trên thực tế hệ thống là một phần mềm, vấn đề này thì dựa vào kiến thức của mình rồi, nói thì dễ, nhưng nên bắt đầu từ đâu nhỉ?”
Vừa gõ vào phím cách trên bàn phím vừa suy nghĩ, rất nhanh Lâm Ngữ lại lắc đầu: “Không đúng, mình muốn chế tạo ra thứ để mình chăm chỉ học hành, tăng độ hứng thú đam mê của mình với việc học tập, bản chất cũng cần mình phải học tập trước đã, nếu làm qua loa tùy tiện, cho dù thăng cấp cũng không giúp ích được gì.”
“Năng lực học tập, chuyên chú học tập. . . Những điều này có lẽ nên đi hỏi kinh nghiệm của những học bá chân chính rồi.”
Suy nghĩ hiện lên, Lâm Ngữ nhìn lướt qua bạn cùng phòng đang ngủ say của mình. Sau đó lắc đầu. Trông cậy vào mấy đứa này là điều không thể.
Muốn tìm người học dốt, nhắm mắt cũng tìm được, cần tìm người học giỏi…
Toàn bộ Đại học Trường Hải, sợ là cũng khá là hiếm.
Mặc dù điểm thi đại học không nói rõ khả năng của một người, nhưng có thể biểu hiện thành quả học tập, thi điểm cao chỉ có một vài người, chắc chắn không đến chuyên khoa của anh.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù trường của bọn họ được xưng là Làng Đại Học, nhưng toàn là đại học tầm trung, muốn tìm một học bá chân chính hơi khó.
Nếu đi thành phố tìm, nhưng mà còn chưa có năng lực tự vệ, vẫn nên ở lại đây cho an toàn. Đây còn không sợ thì nên sợ gì, người siêu năng lực không nên sợ à, run sợ từ trong lòng luôn.
“Vài ngày nữa, đợi găng tay thăng lên cấp 2 rồi xem sao.” Ánh mắt Lâm Ngữ kiên định.
Nhất định không nên ra ngoài, không thể bước ra khỏi trường học được. Đây là phương châm. Đối mặt với việc mình chờ mong lại cảm thấy lo được lo mất.
Trên thực tế Lâm Ngữ gặp loại cảm giác này cũng vài lần, mỗi lần đăng video lên, đều có cảm giác thấp thỏm nôn nóng, cho dù bao nhiêu lần đi nữa, vẫn lo lắng như cũ.
Vì làm dịu loại cảm giác này, anh lại dùng biện pháp cũ, chơi game đọc tiểu thuyết chuyển đi lực chú ý, ăn cơm tối, chơi đến mỏi mệt, sau đó ngủ thiếp đi.
Tỉnh lại thì đã là giữa trưa, đáng thương anh chỉ mới dậy sớm được 1 ngày, lại quay về thói quen như cũ.
“Lão tam, dậy rồi à? Có gọi shipper giao cơm tới không?”
Vừa mở mắt ra, còn chưa kịp xem video găng tay được bao nhiêu điểm kinh nghiệm. Thì đã nghe Hứa Triều Dương hỏi.
“Lão đại, sao hôm nay cậu dậy sớm thế? Rất hiếm thấy à nha.”
Dù sao găng tay ở một chỗ, chạy không được, mà đủ 1000 kinh nghiệm chỉ sợ không phải 1 hay 2 ngày là hoàn thành, bởi vậy Lâm Ngữ cũng không gấp, chế nhạo Hứa Triều Dương.
“Sớm cái rắm, cả đêm tớ không ngủ, làm video suốt đêm đây này.”
Hứa Triều Dương cười mắng chỉ chỉ vào đầy như ổ quạ của mình: “Ngồi từ tối qua đến giờ không nhúc nhích, lưng sắp gãy luôn rồi.”
“Tốn nhiều công sức thế à, sợ tớ vượt qua như vậy luôn hả?”
Lâm Ngữ cười cười, chậm rãi ngồi xuống mặc quần áo.
“Mấy ngày nay tớ cũng quay được vài video, vừa đủ để biên tập thành một video, nên sẵn tiện làm luôn.”
Hứa Triều Dương lấy điện thoại ra nhìn, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngữ: “Cậu ăn cơm ở ngoài hay gọi shipper giao đến, nếu ra ngoài thì mua cho tớ cơm chiên và trà sữa, còn không thì gọi món cùng tớ luôn.”
“Đặt chung đi.”
Lâm Ngữ gật đầu, mặc quần áo xong đứng dậy vươn vai một cái, đồng thời thuận miệng hỏi: “Cậu biên tập video xong chưa, làm cả đêm rồi, nếu chưa xong thì tớ giúp cậu làm tiếp?”
“Tớ làm xong rồi, đang tải lên, ký túc xá wifi kém quá, không biết khi nào mới tải xong.”
Hứa Triều Dương oán trách một tiếng, sau đó hỏi Lâm Ngữ ăn gì, đặt thức ăn xong thì lại ngồi đợi video tải lên, mà Lâm Ngữ thì đi đến phòng tắm để rửa mặt.
“Mẹ nó! Lão tam!”
Lâm Ngữ đang đánh răng, thì Hứa Triều Dương chửi lớn mấy câu thô tục, làm anh giật mình, suýt nữa thì nuốt luôn kem đánh răng.
Sau khi súc miệng, Lâm Ngữ mới đi ra khỏi phòng rửa mặt: “Sao vậy?”
Không chỉ mỗi anh, mấy người khác đang ngủ cũng bị đánh thức: “Cái quái gì vậy, mới sáng sớm.”
“Ngủ cái lông gì nữa, đúng là phản đồ mà.”
Hứa Triều Dương nhìn chằm chằm, một chỉ vào màn hình máy vi tính, cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Lâm Ngữ.
“Má ơi.”
“Cái gì thế này, bao nhiêu lượt xem 360000 lượt xem? Xếp hạng thứ 2 chuyên mục Khoa học kỹ thuật? Lão tam, cậu có mua lượt xem không đó?”
Ngủ giường trên Hứa Triều Dương là Trịnh Vĩ nghe vậy thò đầu ra, nhìn xem sau đó cũng trợn tròn mắt.
“Không chỉ có vậy, cậu xem lượt follow đi, hơn 140000 fan hâm mộ.”
Hứa Triều Dương chỉ góc phải màn hình, mấy người Chu Kiệt cũng nhao nhao trèo xuống giường đến xem.
“Đúng vậy rồi.”
“Không cần nói thêm, Lão Tam, hôm nay cậu nhất định phải bao bọn tớ ăn cơm.”
“Đúng vậy, làm thịt thổ hào, lần trước Lão đại chi 500 tệ, lần này cậu cứ xem mà làm thôi.”
Bọn họ nhao nhao cả lên. Lâm Ngữ đến gần xem thử, ngay cả chính anh cũng kinh ngạc.
Tối hôm qua anh đăng video Găng Tay Hex Tech lên, vậy mà đã bùng nổ đến 360000 lượt xem.
Chuyện này cũng có thể hiểu được, Găng Tay Hex Tech Tự Chế lọt vào top xếp hạng chuyên mục Khoa học kỹ thuật, cho nên đã thu hút người xem, tạo nên sự khác biệt, đặc biệt đối với anh chỉ là một chủ nhà có rất ít fan hâm mộ.
Chân chính làm cho mọi người chú ý, ban đầu mấy video kia chỉ làm cho lượng fan của anh lên 20000 mà thôi, kết quả sau một đêm vậy mà lên 140000.
Chuyện này rất đáng chú ý, anh nhớ thời gian trước đăng từng video một, tháng trước có một chủ nhà khác cũng tương đối nổi tiếng đăng video mà chỉ tăng 30000 fan mà thôi.
Quan trọng hơn là fan hâm mộ tăng thêm tốt.
Video đăng lên, chỉ nổi tiếng nhất thời mà thôi, rất nhiều video có mấy trăm ngàn lượt xem, lượt follow tăng thêm cũng chỉ mấy ngàn lượt mà thôi.
Mà anh lần đầu tiên đạt hơn 300 ngàn lượt xem đã thu hút hơn 100 ngàn lượt follow, cơ hồ tỉ lệ cứ 2 người xem thì có 1 người follow anh, quả thực rất là nghịch thiên.
Sau khi Chu Kiệt đi vào nhà tắm, mặt Lâm Ngữ vui mừng, tự lẩm bẩm.
Anh đã tìm ra 3 điểm khác biệt.
Chiếc nhẫn chỉ là chiếc nhẫn mà thôi!
Cái rìu cũng chỉ là mô hình, nhưng ngoại hình của nó thì là Charge Blade, có thể biến hình thành khiên và kiếm, có thể tổ hợp thành rìu 2 lưỡi, không thứ gì có thể cản nổi, anh có thể tự thực hiện được những hành động này
Găng tay Hex Tech Khổng Lồ cũng vậy, có thể đeo, thậm chí có thể hoạt động ngón tay, nhìn chung sau khi găng tay và cái rìu thăng cấp, trên thực tế đều là lấy nguyên bản những kỹ năng sẵn có để thăng cấp.
Có lẽ anh nên chế tạo theo hướng găng tay Hex Tech Khổng Lồ và Charge Blade, đầu tiên anh cần chế tạo ra vật có khả năng chứa đồ vật vào bên trong.
Nhẫn gỗ điêu khắc vấn đề là, nó chỉ đơn giản là một chiếc nhẫn mà thôi.
“Cho nên mình muốn chế tạo ra “Học bá hệ thống”, đầu tiên là phải chế tạo ra “Hệ thống”, thậm chí muốn để nó có “chức năng học bá” kiến thức cơ bản cần có. . . Vấn đề này không phải lại trở về điểm bắt đầu à?” Sau khi suy nghĩ xong, Lâm Ngữ lại càng thêm nhức đầu.
Suy nghĩ mãi, kết quả lại về điểm bắt đầu, cái năng lực phế phẩm này, hạn chế có nhiều quá, khó sử dụng, cũng chẳng có hướng dẫn nào cả, anh tình nguyện thức tỉnh năng lực khống chế nước hay lửa gì đó cho rồi.
“Hệ thống thì dễ, trên mạng mấy cuốn tiểu thuyết cũng có, ngoài ra trên thực tế hệ thống là một phần mềm, vấn đề này thì dựa vào kiến thức của mình rồi, nói thì dễ, nhưng nên bắt đầu từ đâu nhỉ?”
Vừa gõ vào phím cách trên bàn phím vừa suy nghĩ, rất nhanh Lâm Ngữ lại lắc đầu: “Không đúng, mình muốn chế tạo ra thứ để mình chăm chỉ học hành, tăng độ hứng thú đam mê của mình với việc học tập, bản chất cũng cần mình phải học tập trước đã, nếu làm qua loa tùy tiện, cho dù thăng cấp cũng không giúp ích được gì.”
“Năng lực học tập, chuyên chú học tập. . . Những điều này có lẽ nên đi hỏi kinh nghiệm của những học bá chân chính rồi.”
Suy nghĩ hiện lên, Lâm Ngữ nhìn lướt qua bạn cùng phòng đang ngủ say của mình. Sau đó lắc đầu. Trông cậy vào mấy đứa này là điều không thể.
Muốn tìm người học dốt, nhắm mắt cũng tìm được, cần tìm người học giỏi…
Toàn bộ Đại học Trường Hải, sợ là cũng khá là hiếm.
Mặc dù điểm thi đại học không nói rõ khả năng của một người, nhưng có thể biểu hiện thành quả học tập, thi điểm cao chỉ có một vài người, chắc chắn không đến chuyên khoa của anh.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù trường của bọn họ được xưng là Làng Đại Học, nhưng toàn là đại học tầm trung, muốn tìm một học bá chân chính hơi khó.
Nếu đi thành phố tìm, nhưng mà còn chưa có năng lực tự vệ, vẫn nên ở lại đây cho an toàn. Đây còn không sợ thì nên sợ gì, người siêu năng lực không nên sợ à, run sợ từ trong lòng luôn.
“Vài ngày nữa, đợi găng tay thăng lên cấp 2 rồi xem sao.” Ánh mắt Lâm Ngữ kiên định.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhất định không nên ra ngoài, không thể bước ra khỏi trường học được. Đây là phương châm. Đối mặt với việc mình chờ mong lại cảm thấy lo được lo mất.
Trên thực tế Lâm Ngữ gặp loại cảm giác này cũng vài lần, mỗi lần đăng video lên, đều có cảm giác thấp thỏm nôn nóng, cho dù bao nhiêu lần đi nữa, vẫn lo lắng như cũ.
Vì làm dịu loại cảm giác này, anh lại dùng biện pháp cũ, chơi game đọc tiểu thuyết chuyển đi lực chú ý, ăn cơm tối, chơi đến mỏi mệt, sau đó ngủ thiếp đi.
Tỉnh lại thì đã là giữa trưa, đáng thương anh chỉ mới dậy sớm được 1 ngày, lại quay về thói quen như cũ.
“Lão tam, dậy rồi à? Có gọi shipper giao cơm tới không?”
Vừa mở mắt ra, còn chưa kịp xem video găng tay được bao nhiêu điểm kinh nghiệm. Thì đã nghe Hứa Triều Dương hỏi.
“Lão đại, sao hôm nay cậu dậy sớm thế? Rất hiếm thấy à nha.”
Dù sao găng tay ở một chỗ, chạy không được, mà đủ 1000 kinh nghiệm chỉ sợ không phải 1 hay 2 ngày là hoàn thành, bởi vậy Lâm Ngữ cũng không gấp, chế nhạo Hứa Triều Dương.
“Sớm cái rắm, cả đêm tớ không ngủ, làm video suốt đêm đây này.”
Hứa Triều Dương cười mắng chỉ chỉ vào đầy như ổ quạ của mình: “Ngồi từ tối qua đến giờ không nhúc nhích, lưng sắp gãy luôn rồi.”
“Tốn nhiều công sức thế à, sợ tớ vượt qua như vậy luôn hả?”
Lâm Ngữ cười cười, chậm rãi ngồi xuống mặc quần áo.
“Mấy ngày nay tớ cũng quay được vài video, vừa đủ để biên tập thành một video, nên sẵn tiện làm luôn.”
Hứa Triều Dương lấy điện thoại ra nhìn, sau đó lại ngẩng đầu nhìn về phía Lâm Ngữ: “Cậu ăn cơm ở ngoài hay gọi shipper giao đến, nếu ra ngoài thì mua cho tớ cơm chiên và trà sữa, còn không thì gọi món cùng tớ luôn.”
“Đặt chung đi.”
Lâm Ngữ gật đầu, mặc quần áo xong đứng dậy vươn vai một cái, đồng thời thuận miệng hỏi: “Cậu biên tập video xong chưa, làm cả đêm rồi, nếu chưa xong thì tớ giúp cậu làm tiếp?”
“Tớ làm xong rồi, đang tải lên, ký túc xá wifi kém quá, không biết khi nào mới tải xong.”
Hứa Triều Dương oán trách một tiếng, sau đó hỏi Lâm Ngữ ăn gì, đặt thức ăn xong thì lại ngồi đợi video tải lên, mà Lâm Ngữ thì đi đến phòng tắm để rửa mặt.
“Mẹ nó! Lão tam!”
Lâm Ngữ đang đánh răng, thì Hứa Triều Dương chửi lớn mấy câu thô tục, làm anh giật mình, suýt nữa thì nuốt luôn kem đánh răng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi súc miệng, Lâm Ngữ mới đi ra khỏi phòng rửa mặt: “Sao vậy?”
Không chỉ mỗi anh, mấy người khác đang ngủ cũng bị đánh thức: “Cái quái gì vậy, mới sáng sớm.”
“Ngủ cái lông gì nữa, đúng là phản đồ mà.”
Hứa Triều Dương nhìn chằm chằm, một chỉ vào màn hình máy vi tính, cắn răng nghiến lợi nhìn về phía Lâm Ngữ.
“Má ơi.”
“Cái gì thế này, bao nhiêu lượt xem 360000 lượt xem? Xếp hạng thứ 2 chuyên mục Khoa học kỹ thuật? Lão tam, cậu có mua lượt xem không đó?”
Ngủ giường trên Hứa Triều Dương là Trịnh Vĩ nghe vậy thò đầu ra, nhìn xem sau đó cũng trợn tròn mắt.
“Không chỉ có vậy, cậu xem lượt follow đi, hơn 140000 fan hâm mộ.”
Hứa Triều Dương chỉ góc phải màn hình, mấy người Chu Kiệt cũng nhao nhao trèo xuống giường đến xem.
“Đúng vậy rồi.”
“Không cần nói thêm, Lão Tam, hôm nay cậu nhất định phải bao bọn tớ ăn cơm.”
“Đúng vậy, làm thịt thổ hào, lần trước Lão đại chi 500 tệ, lần này cậu cứ xem mà làm thôi.”
Bọn họ nhao nhao cả lên. Lâm Ngữ đến gần xem thử, ngay cả chính anh cũng kinh ngạc.
Tối hôm qua anh đăng video Găng Tay Hex Tech lên, vậy mà đã bùng nổ đến 360000 lượt xem.
Chuyện này cũng có thể hiểu được, Găng Tay Hex Tech Tự Chế lọt vào top xếp hạng chuyên mục Khoa học kỹ thuật, cho nên đã thu hút người xem, tạo nên sự khác biệt, đặc biệt đối với anh chỉ là một chủ nhà có rất ít fan hâm mộ.
Chân chính làm cho mọi người chú ý, ban đầu mấy video kia chỉ làm cho lượng fan của anh lên 20000 mà thôi, kết quả sau một đêm vậy mà lên 140000.
Chuyện này rất đáng chú ý, anh nhớ thời gian trước đăng từng video một, tháng trước có một chủ nhà khác cũng tương đối nổi tiếng đăng video mà chỉ tăng 30000 fan mà thôi.
Quan trọng hơn là fan hâm mộ tăng thêm tốt.
Video đăng lên, chỉ nổi tiếng nhất thời mà thôi, rất nhiều video có mấy trăm ngàn lượt xem, lượt follow tăng thêm cũng chỉ mấy ngàn lượt mà thôi.
Mà anh lần đầu tiên đạt hơn 300 ngàn lượt xem đã thu hút hơn 100 ngàn lượt follow, cơ hồ tỉ lệ cứ 2 người xem thì có 1 người follow anh, quả thực rất là nghịch thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro