Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm

Chương 43

Toàn Châm Giáo Chủ

2024-12-03 04:30:02

“Không phải chứ, lão đại, cậu thức tỉnh siêu năng lực thật à?”

“Chẳng lẽ linh khí thật sự khôi phục rồi?”

“Chuyện này… Chuyện này có cần bảo mật không? Chúng tôi có phải ra ngoài không?”

Nhìn phản ứng của Hứa Triều Dương, mấy người Chu Kiệt tỉnh ngủ, trái tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, bọn họ cũng rất tự giác.

“Không cần, dù sao gần đây cũng sắp công khai, nói trước với mọi người cũng không sao, nhưng tạm thời đừng nói lung tung.”

Lâm Hải khoát tay, sau đó quay sang nói với Lâm Ngữ: “Tiểu Lâm, cậu cũng ở đây nghe đi.”

Nói xong Lâm Hải ngồi xuống trước tủ sách, vẫy tay nói Hứa Triều Dương Chu Kiệt lấy ghế đến ngồi xung quanh.

“Đầu tiên nói đến chuyện linh khí khôi phục như lời mấy cậu nói đi, quả thật có chuyện này, định danh chính thức là thủy triều năng lượng tối.”

Sau khi Lâm Ngữ lấy ghế đến ngồi, Lâm Hải nói to hơn một chút: “Nguyên nhân cụ thể thì chưa rõ ràng, nhưng từ 2 năm trước, khắp nơi trên thế giới liên tục xuất hiện những lỗ sâu không gian không ổn định, đồng thời dạo này càng xuất hiện nhiều hơn.”

Những lỗ sâu không gian tạm thời này xuất hiện không có bất kỳ quy luật nào cả, bình thường thì thời gian chúng xuất hiện không quá dài, nhưng lại mang đến rất nhiều năng lượng tối.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vậy cho tôi hỏi, năng lượng tối là gì?” Hứa Triều Dương rụt rè giơ tay hỏi.

“Khái niệm năng lượng tối và vật chất tối giống nhau, không giống sóng điện từ, bản thân chúng cũng không sinh ra sóng điện từ, vì vậy không thể đo được mức năng lượng, năng lượng tối mà tôi vừa nói là chỉ tất cả những năng lượng mà mắt thường không thể nhìn thấy được.”

Nhìn Lâm Hải chẳng giống người có học thức, nhưng khi nói chuyện thì câu từ rất rõ ràng mạch lạc.

“Các loại năng lượng tối tràn vào Trái Đất kích thích hệ gen của con người, đây là nguyên nhân mà mọi người thức tỉnh dị năng, được chúng tôi gọi là người thức tỉnh.”

Nói đến chuyện này thì Lâm Hải nhìn Hứa Triều Dương, tựa hồ đang lấy ví dụ.

“Vậy thì chú Lâm, người thức tỉnh giống như tôi phải làm sao bây giờ?”

Việc này liên quan đến vận mệnh của bản thân, tất nhiên Hứa Triều Dương không dám lơ là, hóa thân thành bé con tò mò, giơ tay phát biểu lần nữa.

Anh ấy chắc chắn rằng số lần giơ tay này nhiều hơn số lần ở cấp 3 và đại học cộng lại.

“Làm sao bây giờ? “

Lâm Hải trừng mắt nói: “Ban đầu chúng tôi thử tiếp xúc với mấy người thức tỉnh như cậu, kết quả là bọn họ đều phản kháng rất kịch liệt, sợ bị cắt thịt làm thí nghiệm.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nói xong Lâm Hải ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ rồi nói: “Tòa nhà bên cạnh mấy cậu, thời gian trước có bạn học thức tỉnh dị năng hệ Hỏa, kết quả lúc chúng tôi đến thì thấy một vụ nổ khói bay mù mịt.”

“Chúng tôi đây là những người trẻ tuổi chưa hiểu sự đời, khi gặp chuyện này, rồi còn thấy cảnh sát nữa nên sợ muốn chết.”

Hứa Triều Dương cười miễn cưỡng: “Chú Lâm, chú đừng nói giỡn nữa, chú nói chuyện nghiêm chỉnh chút đi, chí ít cho tôi hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện, bây giờ tôi vẫn sợ muốn chết đây nè.”

“Bên trên chuẩn bị để mấy cậu live stream.” Lâm Hải thở dài.

“Hả?” Bao gồm cả Lâm Ngữ và Hứa Triều Dương mấy người trăm miệng một lời kinh ngạc kêu lên, nhất thời bọn họ không hiểu ra sao.

Bọn họ từng nghĩ rằng người thức tỉnh sẽ bị chiêu mộ hoặc là quản lý rất chặt, rồi ký hiệp nghị người dị năng gì đó, nhưng mà… live stream?

??? Nghe xong mà muốn nổ não luôn?

“Chú Lâm, tại sao tôi cảm thấy chú giả mạo chính phủ? Không những tên của chú chẳng đáng tin, tác phong làm việc của chú cũng vậy, ngay cả chuyện lớn thế này mà…”

Sau khi ngồi nghe hết những chuyện này, đầu Lâm Ngữ đầy dấu chấm hỏi, một lúc sau anh sầm mặt hỏi.

“Hay thế nào? Để mấy cậu chịu sự quản lý nghiêm ngặt, ký kết hiệp nghị, không cho phép các cậu sử dụng dị năng để phạm tội, vừa lòng các cậu không?” Lâm Hải nghe xong thì vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Lâm Ngữ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Có Thể Thăng Cấp Vật Phẩm

Số ký tự: 0