Tôi Cùng Nữ Yêu Ký Tên, Biến Thân Trở Thành Bậc Thầy Huyền Môn
Chương 36
2024-09-04 00:05:24
Như vậy cô còn có một chút thời gian, vì đứa nhỏ thiện lương Thái Hâm này mà làm chút gì đó.
"Kỳ 'Thi tốt nghiệp trung học' kia của các người là tương tự với khoa cử thi cử cổ đại sao?" "Giang Yến" đi tới trước mặt Tống Thần Anh, chọc chọc bả vai cậu ta hỏi.
Tống Thần Anh trừng mắt gật đầu.
"Giang Yến" hiểu rõ, hiểu được tầm quan trọng của cuộc thi này đối với những học sinh này, đây coi như là một tâm nguyện chưa hoàn thành khác của Thái Hâm đi?
Giang Yến trong thức hải khẽ động trong lòng, có chút hiểu rõ tính toán của Minh Kính.
Chỉ là tuy rằng thời gian đủ dùng, nhưng chuyện Minh Kính muốn làm lại rất hkó thực hiện được.
Tống Thần An đã sớm tỉnh lại nhân cơ hội mở miệng, chủ động ôm việc khó: "Chuyện này giao cho ôi đi.”
Ánh mắt Thái Hâm sáng lên, mà Tống Thần Anh không thể get được điểm của những người khác, nhìn trái nhìn phải ý đồ từ trên mặt những người khác nhìn ra sơ hở gì.
“Ầm ầm ầm......”
Thiên lôi trong đám mây đen xa xa kia cuối cùng cũng bổ xuống, tia chớp màu tím hồng chiếu sáng nửa bầu trời.
Một giọng nói từ xa vọt tới, chính là đạo sĩ trẻ tuổi Huệ Nhiên đã rời đi.
Đạo sĩ trẻ tuổi hoàn toàn không có bộ dáng khí định thần nhàn vừa rồi, toàn thân đen sì, đầu đạo sĩ vốn dùng trâm ngọc cài tóc lúc này đã nổ thành đầu sư tử.
Vừa nhìn chính là tạo hình bị sét đánh qua.
“Sương đen kia đuổi theo tôi đưa thiên lôi tới, trực tiếp bổ vào trên người sinh hồn kia.”
Đạo sĩ trẻ tuổi vừa đứng lại lập tức mắng chửi đĩnh đạc: "Sinh hồn kia trong nháy mắt tan thành mây khói, may mà tôi nhanh tay lẹ mắt kịp thời dùng kết giới bao lấy chính mình, nếu không tôi cũng bị đánh thành tro!"
“Thứ kia chạy rồi?" Thái Hâm thay bé đáng yêu nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Tên kia quá giảo hoạt..." Đạo sĩ trẻ tuổi nhìn "Giang Yến" biểu tình không sợ hãi, bừng tỉnh đại ngộ: "Cô là cố ý thả hắn?"
"Đạo sĩ trẻ nói bừa cái gì, đạo hạnh tôi quá nông linh lực không ổn, có thể bảo vệ ba người bọn họ đã là không tệ rồi." "Giang Yến" tại chỗ giả bộ nhu nhược.
Đạo sĩ trẻ tuổi nổi trận lôi đình, lại một lần nữa giơ hồ lô bên hông lên nhắm ngay yêu nữ trong miệng mình.
Giang Yến trong thức hải kịp thời nhô đầu ra dùng giọng nói non nớt hô: "Chúng ta coi như là không đánh không quen biết, kết giao bạn bè với nhau đi, sương đen này làm nhiều chuyện ác nhất định còn có thể trở lại.”
"Kỳ 'Thi tốt nghiệp trung học' kia của các người là tương tự với khoa cử thi cử cổ đại sao?" "Giang Yến" đi tới trước mặt Tống Thần Anh, chọc chọc bả vai cậu ta hỏi.
Tống Thần Anh trừng mắt gật đầu.
"Giang Yến" hiểu rõ, hiểu được tầm quan trọng của cuộc thi này đối với những học sinh này, đây coi như là một tâm nguyện chưa hoàn thành khác của Thái Hâm đi?
Giang Yến trong thức hải khẽ động trong lòng, có chút hiểu rõ tính toán của Minh Kính.
Chỉ là tuy rằng thời gian đủ dùng, nhưng chuyện Minh Kính muốn làm lại rất hkó thực hiện được.
Tống Thần An đã sớm tỉnh lại nhân cơ hội mở miệng, chủ động ôm việc khó: "Chuyện này giao cho ôi đi.”
Ánh mắt Thái Hâm sáng lên, mà Tống Thần Anh không thể get được điểm của những người khác, nhìn trái nhìn phải ý đồ từ trên mặt những người khác nhìn ra sơ hở gì.
“Ầm ầm ầm......”
Thiên lôi trong đám mây đen xa xa kia cuối cùng cũng bổ xuống, tia chớp màu tím hồng chiếu sáng nửa bầu trời.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một giọng nói từ xa vọt tới, chính là đạo sĩ trẻ tuổi Huệ Nhiên đã rời đi.
Đạo sĩ trẻ tuổi hoàn toàn không có bộ dáng khí định thần nhàn vừa rồi, toàn thân đen sì, đầu đạo sĩ vốn dùng trâm ngọc cài tóc lúc này đã nổ thành đầu sư tử.
Vừa nhìn chính là tạo hình bị sét đánh qua.
“Sương đen kia đuổi theo tôi đưa thiên lôi tới, trực tiếp bổ vào trên người sinh hồn kia.”
Đạo sĩ trẻ tuổi vừa đứng lại lập tức mắng chửi đĩnh đạc: "Sinh hồn kia trong nháy mắt tan thành mây khói, may mà tôi nhanh tay lẹ mắt kịp thời dùng kết giới bao lấy chính mình, nếu không tôi cũng bị đánh thành tro!"
“Thứ kia chạy rồi?" Thái Hâm thay bé đáng yêu nói ra tiếng lòng của mọi người.
"Tên kia quá giảo hoạt..." Đạo sĩ trẻ tuổi nhìn "Giang Yến" biểu tình không sợ hãi, bừng tỉnh đại ngộ: "Cô là cố ý thả hắn?"
"Đạo sĩ trẻ nói bừa cái gì, đạo hạnh tôi quá nông linh lực không ổn, có thể bảo vệ ba người bọn họ đã là không tệ rồi." "Giang Yến" tại chỗ giả bộ nhu nhược.
Đạo sĩ trẻ tuổi nổi trận lôi đình, lại một lần nữa giơ hồ lô bên hông lên nhắm ngay yêu nữ trong miệng mình.
Giang Yến trong thức hải kịp thời nhô đầu ra dùng giọng nói non nớt hô: "Chúng ta coi như là không đánh không quen biết, kết giao bạn bè với nhau đi, sương đen này làm nhiều chuyện ác nhất định còn có thể trở lại.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro