Tôi Đã Xem Cuốn Sách Mà Mấy Người Xuyên Vào Rồi
Chương 39
Yên Ba Giang Nam
2024-10-17 18:43:57
Ba Lâm nhíu mày, có chút bất mãn mà thúc giục: "Đừng dây dây dưa dưa nữa, cứ theo Trình Hi chọn mà làm đi."
Theo quan điểm của ba Lâm, dù sao Trình Hi cũng được ba mẹ Trình nuôi lớn, thế nên cô đương nhiên biết ba mẹ nuôi của mình thích gì rồi.
Đôi mắt của Lâm Giai Hân đỏ lên, cô cúi đầu không nói nữa.
Trình Hi nói: "Mày còn chưa từng gặp họ cơ mà, chỗ mày chọn họ sẽ không thích đâu."
Lâm Hành Tri nghe Trình Hi nói thì khẽ cau mày, nhưng anh không nói gì mà nhìn qua người phụ nữ trung niên, nói với chị ta: "Vậy quyết định là khối mộ địa này đi.”
Người phụ nữ trung niên gật đầu với anh, lập tức bảo người đi hỗ trợ làm thủ tục, sau đó cùng người nhà họ Lâm đi thỉnh tro cốt của vợ chồng nhà họ Trình. Nơi gửi tro cốt cách nghĩa trang một khoảng, bọn họ đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe buýt loại nhỏ, ngay cả ba Lâm cũng lên xe mà không nói gì.
Khi đến nơi, Trình Hi nhỏ giọng nói: "Cuốn sổ và chìa khóa không ở trong tay con."
Ba Lâm cau mày, chất vấn cô: "Lúc con bỏ đi không mang theo những thứ đó sao?"
Trình Hi không dám nói rằng mình quên mất, chỉ nói: "Bị bọn họ cất hết rồi, con tìm không thấy."
Lâm Hành Tri đã sớm đoán được rằng Trình Hi không nhớ rõ những chuyện này rồi, thế nên anh đã nhờ cảnh sát Trần cấp cho một tờ giấy chứng nhận từ trước, lại nhờ người phụ nữ trung niên kia móc ngoặc một phen, mới có thể nhận được tro cốt.
Người phụ nữ trung niên nhìn thấy hủ tro cốt thì nhỏ giọng nói: "Cái hũ này chất lượng không tốt lắm, sợ là dùng không được mấy năm là đã hỏng rồi."
Thời điểm tiễn đưa ba mẹ Trình gia ngày đó, Trình Hi cũng có mặt, dĩ nhiên cô biết những lời người phụ nữ trung niên này nói là sự thật. Cái mà người nhà họ Trình đã mua là cái rẻ nhất, hơn nữa còn là mua ở bên ngoài.
Lâm Hành Tri nghe vậy nói: "Chị có chuẩn bị rồi chứ chứ?"
Người phụ nữ trung niên nói: "Đã dựa theo yêu cầu của anh, chuẩn bị loại tốt nhất rồi."
Lâm Hành Tri gật đầu: "Đổi đi."
Người phụ nữ trung niên là chuyên gia trong lĩnh vực này, khách hàng của chị ta luôn là những người giàu có, mặc dù thu phí cao nhưng chất lượng hàng hóa và dịch vụ đều được đảm bảo.
Cuối cùng, Trình Hi và Lâm Giai Hân mỗi người ôm một hũ tro cốt đi đằng trước, những người được ngườip hụ nữ trung niên đưa tới cầm dù đen đi ở phía sau, cả đoàn người cùng tiến đến mộ địa đã chọn lúc nãy.
Mộ địa đã được dọn dẹp sạch sẽ, vòng hoa và lẵng hoa cũng được đặt lên, tên của Trình Hi và Lâm Giai Hân được viết chính giữa trên vòng hoa.
Chờ đến khi hạ táng ba mẹ Trình xong, Lâm Hành Tri nói: "Quỳ xuống, lạy họ ba lần đi."
Vừa rồi, người phụ nữ trung niên có nói, để Lâm Giai Hân và Trình Hi cầm hương khom lưng là vái là được. Nhưng bây giờ Lâm Hành Tri đã lên tiếng, Trình Hi và Lâm Giai Hân cũng không dám có ý kiến, họ quỳ xuống, cung kính dập đầu.
Sau khi ba Lâm, mẹ Lâm và Lâm Hành Tri cũng khom người vái lạy, cả nhà họ mới cùng nhau rời đi.
Chờ đến khi ra đến bên ngoài, Lâm Hành Tri lấy mấy cái bao lì xì đưa cho người phụ nữ trung niên, tất nhiên đây không phải là phí dịch vụ mà chỉ là một phong tục thôi.
Người phụ nữ trung niên cũng không từ chối.
Sau khi lên xe, ba Lâm cau mày nói với Lâm Giai Hân và Trình Hi: "Hai cô thật là quá đáng, nếu không phải anh của hai cô nghĩ tới chuyện, có phải hai cô cũng sẽ quên mất luôn không?”
Trình Hi và Lâm Giai Hân đều không lên tiếng.
Ba Lâm bất mãn nhất chính là Trình Hi: "Hi Hi, mặc dù họ không phải là cha mẹ ruột của cô, nhưng họ đã nuôi nấng cô hơn mười mấy năm, sao cô..."
Theo quan điểm của ba Lâm, dù sao Trình Hi cũng được ba mẹ Trình nuôi lớn, thế nên cô đương nhiên biết ba mẹ nuôi của mình thích gì rồi.
Đôi mắt của Lâm Giai Hân đỏ lên, cô cúi đầu không nói nữa.
Trình Hi nói: "Mày còn chưa từng gặp họ cơ mà, chỗ mày chọn họ sẽ không thích đâu."
Lâm Hành Tri nghe Trình Hi nói thì khẽ cau mày, nhưng anh không nói gì mà nhìn qua người phụ nữ trung niên, nói với chị ta: "Vậy quyết định là khối mộ địa này đi.”
Người phụ nữ trung niên gật đầu với anh, lập tức bảo người đi hỗ trợ làm thủ tục, sau đó cùng người nhà họ Lâm đi thỉnh tro cốt của vợ chồng nhà họ Trình. Nơi gửi tro cốt cách nghĩa trang một khoảng, bọn họ đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe buýt loại nhỏ, ngay cả ba Lâm cũng lên xe mà không nói gì.
Khi đến nơi, Trình Hi nhỏ giọng nói: "Cuốn sổ và chìa khóa không ở trong tay con."
Ba Lâm cau mày, chất vấn cô: "Lúc con bỏ đi không mang theo những thứ đó sao?"
Trình Hi không dám nói rằng mình quên mất, chỉ nói: "Bị bọn họ cất hết rồi, con tìm không thấy."
Lâm Hành Tri đã sớm đoán được rằng Trình Hi không nhớ rõ những chuyện này rồi, thế nên anh đã nhờ cảnh sát Trần cấp cho một tờ giấy chứng nhận từ trước, lại nhờ người phụ nữ trung niên kia móc ngoặc một phen, mới có thể nhận được tro cốt.
Người phụ nữ trung niên nhìn thấy hủ tro cốt thì nhỏ giọng nói: "Cái hũ này chất lượng không tốt lắm, sợ là dùng không được mấy năm là đã hỏng rồi."
Thời điểm tiễn đưa ba mẹ Trình gia ngày đó, Trình Hi cũng có mặt, dĩ nhiên cô biết những lời người phụ nữ trung niên này nói là sự thật. Cái mà người nhà họ Trình đã mua là cái rẻ nhất, hơn nữa còn là mua ở bên ngoài.
Lâm Hành Tri nghe vậy nói: "Chị có chuẩn bị rồi chứ chứ?"
Người phụ nữ trung niên nói: "Đã dựa theo yêu cầu của anh, chuẩn bị loại tốt nhất rồi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lâm Hành Tri gật đầu: "Đổi đi."
Người phụ nữ trung niên là chuyên gia trong lĩnh vực này, khách hàng của chị ta luôn là những người giàu có, mặc dù thu phí cao nhưng chất lượng hàng hóa và dịch vụ đều được đảm bảo.
Cuối cùng, Trình Hi và Lâm Giai Hân mỗi người ôm một hũ tro cốt đi đằng trước, những người được ngườip hụ nữ trung niên đưa tới cầm dù đen đi ở phía sau, cả đoàn người cùng tiến đến mộ địa đã chọn lúc nãy.
Mộ địa đã được dọn dẹp sạch sẽ, vòng hoa và lẵng hoa cũng được đặt lên, tên của Trình Hi và Lâm Giai Hân được viết chính giữa trên vòng hoa.
Chờ đến khi hạ táng ba mẹ Trình xong, Lâm Hành Tri nói: "Quỳ xuống, lạy họ ba lần đi."
Vừa rồi, người phụ nữ trung niên có nói, để Lâm Giai Hân và Trình Hi cầm hương khom lưng là vái là được. Nhưng bây giờ Lâm Hành Tri đã lên tiếng, Trình Hi và Lâm Giai Hân cũng không dám có ý kiến, họ quỳ xuống, cung kính dập đầu.
Sau khi ba Lâm, mẹ Lâm và Lâm Hành Tri cũng khom người vái lạy, cả nhà họ mới cùng nhau rời đi.
Chờ đến khi ra đến bên ngoài, Lâm Hành Tri lấy mấy cái bao lì xì đưa cho người phụ nữ trung niên, tất nhiên đây không phải là phí dịch vụ mà chỉ là một phong tục thôi.
Người phụ nữ trung niên cũng không từ chối.
Sau khi lên xe, ba Lâm cau mày nói với Lâm Giai Hân và Trình Hi: "Hai cô thật là quá đáng, nếu không phải anh của hai cô nghĩ tới chuyện, có phải hai cô cũng sẽ quên mất luôn không?”
Trình Hi và Lâm Giai Hân đều không lên tiếng.
Ba Lâm bất mãn nhất chính là Trình Hi: "Hi Hi, mặc dù họ không phải là cha mẹ ruột của cô, nhưng họ đã nuôi nấng cô hơn mười mấy năm, sao cô..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro