Tôi Muốn Lăng X...
Yên Ba Giang Nam
2024-10-12 09:08:28
Nhóm dịch: Phong Thần Tử
Sau khi cúp điện thoại, Amy nói: "Chị đưa em về khách sạn trước. Mấy bữa nay để Tiểu Trương về ký túc xá thu dọn đồ đạc với em, sau đó dọn đến căn hộ mới đi."
Thu xếp chỗ ở là việc khẩn cấp nhất đối với Ngu Ninh: "Em biết rồi."
Amy gõ gõ tay lái, thăm dò nói: "Chuyện video đến chỗ Trần Ni là dừng."
Ngu Ninh mím môi, cũng không cảm thấy bất ngờ lắm. Cô nghĩ chắc là ủy viên Triệu và người phía sau Amy đã giao dịch gì đó: "Cần em giúp đỡ không?"
Amy thấy cô hiểu, hơn nữa còn không oán giận thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng: "Tạm thời không cần."
Ngu Ninh gật đầu không nói nữa.
Chị vốn lo lắng Ngu Ninh bất mãn, nhưng thấy cô thấu tình đạt lý như vậy lại cảm thấy đau lòng: "Cần chị tìm tài nguyên âm nhạc cho em không?"
Sở trường của thân thể này là hát, nhảy và sáng tác nhạc, nhưng Ngu Ninh không hề am hiểu mấy thứ này: "Không sao đâu chị Amy. Có lẽ Triệu Mộng Khởi cũng không muốn thấy em lên sân khấu, em cũng không muốn xung đột với cô ta, không bằng dùng việc này làm điều kiện để trao đổi tài nguyên với cô ta."
Amy hơi sửng sốt. Chị đã xem video nhảy của Ngu Ninh, rất có sức bùng nổ và lan tỏa, hơn nữa có thể nhìn ra được rằng cô cực kỳ thích nhảy múa.
Ngu Ninh hơi cúi đầu, giọng trở nên trầm thấp: "Vì chuyện của em, có lẽ chị Amy đã dùng rất nhiều ân tình, bây giờ còn tìm cho em ba tài nguyên đã là chiếu cố em lắm rồi. sau khi trao đổi tài nguyên với bọn họ, chị Amy cũng có thể trao ân tình này cho nghệ sĩ khác của mình, để tránh bọn họ có ý kiến với chị."
Amy ước gì có thể trở về tìm đạo diễn Chung ngay bây giờ, sau đó kề dao vào cổ ông ta, để ông ta giao vai diễn Thánh nữ cho bảo bối xinh đẹp, hiểu chuyện, lại còn lương thiện của nhà mình.
Ngu Ninh hít một hơi thật sâu, lại khôi phục dáng vẻ tràn đầy sức sống: "Hơn nữa bây giờ em cũng rất bận, vừa quay phim vừa quay chương trình, lại còn phải học tập nữa."
Amy bình tĩnh lại, rốt cuộc chị cũng biết tại sao có câu chuyện "Phong hỏa hí chư hầu*" rồi: "Đúng, năm sau em phải thi đại học. Cho dù vào đoàn phim thì cũng không thể chậm trễ việc học, chị sẽ liên hệ với trường, sau đó mời gia sư dạy kèm tại nhà cho em."
(*Phong hỏa hí chư hầu: điển tích nổi tiếng kể về việc Chu U vương muốn làm Bao Tự cười mà đốt lửa trên đài để gọi chư hầu đến)
Ngu Ninh quả thật muốn khóc, không nhắc tới thi đại học thì hai người họ còn có thể yên bình ở cạnh nhau: "Em biết rồi."
Amy tự nhủ: "Chị phải hỏi thăm để tìm vài giáo viên giỏi mà nghiêm khắc chút. Còn chuyện thi nghệ thuật nữa, em muốn vào trường đại học bình thường hay đại học nghệ thuật?"
Ngu Ninh cảm thấy cái nào mình cũng không thi đậu: "Để em suy nghĩ đã."
Amy không để ý thấy Ngu Ninh đang chột dạ, đưa cô về khách sạn trước rồi dặn dò: "Chị sẽ bảo Tiểu Trương tới sau."
Ngu Ninh đồng ý.
Sau đó Amy mới lái xe trở về công ty, đi thẳng vào phòng họp. Ở trong phòng họp, ủy viên Triệu đang tức giận mắng Trần Ni.
Mắt Trần Ni đầy tia máu. Lúc nhìn thấy Amy, cả khuôn mặt của chị ta vặn vẹo: "Cô thật hèn hạ!"
Amy chẳng để ý đến cô ta: "Tôi tới trễ."
Dù trong lòng có bất mãn với Amy, ủy viên Triệu cũng biết bây giờ không phải là lúc để nổi giận: "Giải quyết chuyện video trước đi."
Amy đã lên kế hoạch trước khi ký hợp đồng với Ngu Ninh. Chị ngồi xuống rồi cất tiếng: "Ủy viên Triệu nói hoàn toàn không có ảnh hưởng là chuyện không thể nào."
Sắc mặt ủy viên Triệu rất khó coi. Nếu không phải Amy nhúng tay vào thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Amy nhướng mày nhìn ủy viên Triệu: "Chẳng lẽ ủy viên Triệu cho rằng mọi người đều mù sao? Tôi vẫn cảm thấy não là một thứ rất tốt."
Ông ta căm tức nhìn Amy: "Vậy bây giờ giải quyết thế nào."
Amy không để ý đến ủy viên Triệu, nhìn qua Hàn Thần vẫn luôn im lặng: "Bây giờ việc chúng ta có thể làm là hạ ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất."
Trần Ni khàn giọng nói: "Chỉ cần Ngu Ninh đứng ra công khai thừa nhận..."
"Có cần tung ra đoạn ghi âm hoàn chỉnh không?" Amy ngắt lời Trần Ni: "Video có thể truyền ra nhanh như vậy, nhất định là có người ở phía sau đổ dầu vào lửa. Lỡ như trong tay hắn còn có video khác, ví dụ như lộ mặt thì cả công ty giải trí Vĩnh Gia đều sẽ biến thành trò cười."
Trần Ni cắn răng: "Cô Triệu nói lúc ấy không lộ mặt."
Amy nhìn về phía ủy viên Triệu: "Đoạn video kia rõ ràng là bị cắt một đoạn. Cô Triệu có thể chắc chắn là không có video hoặc là ảnh thân mật khác không?"
Ủy viên Triệu cứng họng. Triệu Mộng Khởi quả thật không dám cam đoan. Lúc đó cô ta không dùng thuốc nhưng đã uống say, chỉ có thể nhớ loáng thoáng. Hơn nữa ủy viên Triệu hoài nghi còn có thứ khác, vây nên đã tìm hai người đàn ông kia và phát hiện ra không ít tấm ảnh khó coi.
Sau khi cúp điện thoại, Amy nói: "Chị đưa em về khách sạn trước. Mấy bữa nay để Tiểu Trương về ký túc xá thu dọn đồ đạc với em, sau đó dọn đến căn hộ mới đi."
Thu xếp chỗ ở là việc khẩn cấp nhất đối với Ngu Ninh: "Em biết rồi."
Amy gõ gõ tay lái, thăm dò nói: "Chuyện video đến chỗ Trần Ni là dừng."
Ngu Ninh mím môi, cũng không cảm thấy bất ngờ lắm. Cô nghĩ chắc là ủy viên Triệu và người phía sau Amy đã giao dịch gì đó: "Cần em giúp đỡ không?"
Amy thấy cô hiểu, hơn nữa còn không oán giận thì thở phào nhẹ nhõm trong lòng: "Tạm thời không cần."
Ngu Ninh gật đầu không nói nữa.
Chị vốn lo lắng Ngu Ninh bất mãn, nhưng thấy cô thấu tình đạt lý như vậy lại cảm thấy đau lòng: "Cần chị tìm tài nguyên âm nhạc cho em không?"
Sở trường của thân thể này là hát, nhảy và sáng tác nhạc, nhưng Ngu Ninh không hề am hiểu mấy thứ này: "Không sao đâu chị Amy. Có lẽ Triệu Mộng Khởi cũng không muốn thấy em lên sân khấu, em cũng không muốn xung đột với cô ta, không bằng dùng việc này làm điều kiện để trao đổi tài nguyên với cô ta."
Amy hơi sửng sốt. Chị đã xem video nhảy của Ngu Ninh, rất có sức bùng nổ và lan tỏa, hơn nữa có thể nhìn ra được rằng cô cực kỳ thích nhảy múa.
Ngu Ninh hơi cúi đầu, giọng trở nên trầm thấp: "Vì chuyện của em, có lẽ chị Amy đã dùng rất nhiều ân tình, bây giờ còn tìm cho em ba tài nguyên đã là chiếu cố em lắm rồi. sau khi trao đổi tài nguyên với bọn họ, chị Amy cũng có thể trao ân tình này cho nghệ sĩ khác của mình, để tránh bọn họ có ý kiến với chị."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Amy ước gì có thể trở về tìm đạo diễn Chung ngay bây giờ, sau đó kề dao vào cổ ông ta, để ông ta giao vai diễn Thánh nữ cho bảo bối xinh đẹp, hiểu chuyện, lại còn lương thiện của nhà mình.
Ngu Ninh hít một hơi thật sâu, lại khôi phục dáng vẻ tràn đầy sức sống: "Hơn nữa bây giờ em cũng rất bận, vừa quay phim vừa quay chương trình, lại còn phải học tập nữa."
Amy bình tĩnh lại, rốt cuộc chị cũng biết tại sao có câu chuyện "Phong hỏa hí chư hầu*" rồi: "Đúng, năm sau em phải thi đại học. Cho dù vào đoàn phim thì cũng không thể chậm trễ việc học, chị sẽ liên hệ với trường, sau đó mời gia sư dạy kèm tại nhà cho em."
(*Phong hỏa hí chư hầu: điển tích nổi tiếng kể về việc Chu U vương muốn làm Bao Tự cười mà đốt lửa trên đài để gọi chư hầu đến)
Ngu Ninh quả thật muốn khóc, không nhắc tới thi đại học thì hai người họ còn có thể yên bình ở cạnh nhau: "Em biết rồi."
Amy tự nhủ: "Chị phải hỏi thăm để tìm vài giáo viên giỏi mà nghiêm khắc chút. Còn chuyện thi nghệ thuật nữa, em muốn vào trường đại học bình thường hay đại học nghệ thuật?"
Ngu Ninh cảm thấy cái nào mình cũng không thi đậu: "Để em suy nghĩ đã."
Amy không để ý thấy Ngu Ninh đang chột dạ, đưa cô về khách sạn trước rồi dặn dò: "Chị sẽ bảo Tiểu Trương tới sau."
Ngu Ninh đồng ý.
Sau đó Amy mới lái xe trở về công ty, đi thẳng vào phòng họp. Ở trong phòng họp, ủy viên Triệu đang tức giận mắng Trần Ni.
Mắt Trần Ni đầy tia máu. Lúc nhìn thấy Amy, cả khuôn mặt của chị ta vặn vẹo: "Cô thật hèn hạ!"
Amy chẳng để ý đến cô ta: "Tôi tới trễ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù trong lòng có bất mãn với Amy, ủy viên Triệu cũng biết bây giờ không phải là lúc để nổi giận: "Giải quyết chuyện video trước đi."
Amy đã lên kế hoạch trước khi ký hợp đồng với Ngu Ninh. Chị ngồi xuống rồi cất tiếng: "Ủy viên Triệu nói hoàn toàn không có ảnh hưởng là chuyện không thể nào."
Sắc mặt ủy viên Triệu rất khó coi. Nếu không phải Amy nhúng tay vào thì cũng sẽ không xảy ra chuyện như vậy.
Amy nhướng mày nhìn ủy viên Triệu: "Chẳng lẽ ủy viên Triệu cho rằng mọi người đều mù sao? Tôi vẫn cảm thấy não là một thứ rất tốt."
Ông ta căm tức nhìn Amy: "Vậy bây giờ giải quyết thế nào."
Amy không để ý đến ủy viên Triệu, nhìn qua Hàn Thần vẫn luôn im lặng: "Bây giờ việc chúng ta có thể làm là hạ ảnh hưởng của chuyện này xuống mức thấp nhất."
Trần Ni khàn giọng nói: "Chỉ cần Ngu Ninh đứng ra công khai thừa nhận..."
"Có cần tung ra đoạn ghi âm hoàn chỉnh không?" Amy ngắt lời Trần Ni: "Video có thể truyền ra nhanh như vậy, nhất định là có người ở phía sau đổ dầu vào lửa. Lỡ như trong tay hắn còn có video khác, ví dụ như lộ mặt thì cả công ty giải trí Vĩnh Gia đều sẽ biến thành trò cười."
Trần Ni cắn răng: "Cô Triệu nói lúc ấy không lộ mặt."
Amy nhìn về phía ủy viên Triệu: "Đoạn video kia rõ ràng là bị cắt một đoạn. Cô Triệu có thể chắc chắn là không có video hoặc là ảnh thân mật khác không?"
Ủy viên Triệu cứng họng. Triệu Mộng Khởi quả thật không dám cam đoan. Lúc đó cô ta không dùng thuốc nhưng đã uống say, chỉ có thể nhớ loáng thoáng. Hơn nữa ủy viên Triệu hoài nghi còn có thứ khác, vây nên đã tìm hai người đàn ông kia và phát hiện ra không ít tấm ảnh khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro