Tôi Là Hiệu Trưởng Lấy Đạo Lý Phục Người
Chương 2
2024-11-18 12:10:34
Không chỉ phong ấn linh lực và không gian hạt giống mà còn biến cô thành một cô bé. Bởi vì linh khí thế giới này quá loãng và không gian yếu nên không chịu nổi tu vi sắp phi thăng của cô nên phải bật chế độ tiết kiệm năng lượng.
Nếu không phải đột nhiên trở nên lùn tịt như vậy, thì cô cũng không đến mức với không tới nút mở cửa.
Nhưng cẩu hệ thống này khi nào mà không lừa gạt cơ chứ?
Lúc đầu để bắt cô làm những việc nặng nhọc này, nó còn giả vờ gọi điện lừa cô nữa chứ. Nó hỏi cô là có muốn bắt đầu một chuyến du hành xuyên qua thời không kỳ diệu hay không? Nếu có, hãy nhấn 1. Nếu không, hãy nhấn 2. Nếu có, hãy nhấn 34567890...
Thời Miên không nhịn cười được, chưa từng thấy ai đi lừa gạt mà như phần mềm độc hại như thế cả, còn không cho phép người ta từ chối nữa chứ.
Lúc đó cô đã mở ghi âm sẵn, chuẩn bị nói rõ với đối phương và sau đó tố cáo.
Kết quả vừa nhấn 1 thì cô đã thực sự xuyên không...
Bây giờ nghĩ lại, Thời Miên vẫn muốn bóp chết cẩu hệ thống này. Chưa kể nó bắt cô xuyên qua 99 thế giới, sắp có thể mang theo những kỹ năng đã học được và một túi đầy bảo bối để tìm một không gian để nghĩ hưu thoải thì nó lại lừa cô một lần nữa.
Tất nhiên, cẩu hệ thống thực sự không phải họ Cẩu, tên đầy đủ của nó là Quản lý Bảo trì Duy trì Không gian Thời gian số 290.
Trung tâm Bảo trì Duy trì Không gian Thời gian mà hệ thống thuộc về là chuyên trách đưa những người thực hiện nhiệm vụ vào các thế giới nhỏ và thông qua nhiệm vụ ấy để duy trì và ngăn chặn sự sụp đổ của thế giới.
Nhiệm vụ lần này của Thời Miên là mở một trường học tại hành tinh Phan Đạt, mang đến ánh sáng và hy vọng cũng như dạy cho trẻ em nơi về đạo lý đối nhân xử thế.
Với tính cách của cẩu hệ thống, chắc chắn nhiệm vụ mà nó giao cho cô là một mớ hỗn độn.
Quả nhiên, khi cô mới đến nơi, phi thuyền đã cho cô một bài học đầu tiên.
Môi trường sống của hành tinh Phan Đạt thực sự không tốt, bầu trời thì u ám, không khí lại có mùi lạ không thể làm lơ.
Đặc biệt là khu vực này, nhìn về phía xa toàn là những tòa nhà hoang phế mục nát và bãi rác không lồ có thể mơ hồ nhìn thấy.
Tuy nhiên, điều này không thể trách chính phủ Phan Đạt. Bởi vì Phan Đạt không có chính phủ.
Hành tinh Phan Đạt thuộc về quốc gia Phong Khởi, một quốc gia nhỏ chỉ có khoảng mười mấy hành tinh, đứng cuối trong bảy quốc gia trong Liên Bang.
Nếu không phải đột nhiên trở nên lùn tịt như vậy, thì cô cũng không đến mức với không tới nút mở cửa.
Nhưng cẩu hệ thống này khi nào mà không lừa gạt cơ chứ?
Lúc đầu để bắt cô làm những việc nặng nhọc này, nó còn giả vờ gọi điện lừa cô nữa chứ. Nó hỏi cô là có muốn bắt đầu một chuyến du hành xuyên qua thời không kỳ diệu hay không? Nếu có, hãy nhấn 1. Nếu không, hãy nhấn 2. Nếu có, hãy nhấn 34567890...
Thời Miên không nhịn cười được, chưa từng thấy ai đi lừa gạt mà như phần mềm độc hại như thế cả, còn không cho phép người ta từ chối nữa chứ.
Lúc đó cô đã mở ghi âm sẵn, chuẩn bị nói rõ với đối phương và sau đó tố cáo.
Kết quả vừa nhấn 1 thì cô đã thực sự xuyên không...
Bây giờ nghĩ lại, Thời Miên vẫn muốn bóp chết cẩu hệ thống này. Chưa kể nó bắt cô xuyên qua 99 thế giới, sắp có thể mang theo những kỹ năng đã học được và một túi đầy bảo bối để tìm một không gian để nghĩ hưu thoải thì nó lại lừa cô một lần nữa.
Tất nhiên, cẩu hệ thống thực sự không phải họ Cẩu, tên đầy đủ của nó là Quản lý Bảo trì Duy trì Không gian Thời gian số 290.
Trung tâm Bảo trì Duy trì Không gian Thời gian mà hệ thống thuộc về là chuyên trách đưa những người thực hiện nhiệm vụ vào các thế giới nhỏ và thông qua nhiệm vụ ấy để duy trì và ngăn chặn sự sụp đổ của thế giới.
Nhiệm vụ lần này của Thời Miên là mở một trường học tại hành tinh Phan Đạt, mang đến ánh sáng và hy vọng cũng như dạy cho trẻ em nơi về đạo lý đối nhân xử thế.
Với tính cách của cẩu hệ thống, chắc chắn nhiệm vụ mà nó giao cho cô là một mớ hỗn độn.
Quả nhiên, khi cô mới đến nơi, phi thuyền đã cho cô một bài học đầu tiên.
Môi trường sống của hành tinh Phan Đạt thực sự không tốt, bầu trời thì u ám, không khí lại có mùi lạ không thể làm lơ.
Đặc biệt là khu vực này, nhìn về phía xa toàn là những tòa nhà hoang phế mục nát và bãi rác không lồ có thể mơ hồ nhìn thấy.
Tuy nhiên, điều này không thể trách chính phủ Phan Đạt. Bởi vì Phan Đạt không có chính phủ.
Hành tinh Phan Đạt thuộc về quốc gia Phong Khởi, một quốc gia nhỏ chỉ có khoảng mười mấy hành tinh, đứng cuối trong bảy quốc gia trong Liên Bang.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro