Tôi Làm Cá Mặn Trong Thế Giới Quỷ Dị
Chương 25
2024-11-14 15:45:09
Cô gái tóc ngắn từ khi bị kéo vào trò chơi kinh dị này, chưa bao giờ thấy nhiều quỷ như vậy.
Nhìn vào hàng dài bất tận, cô khẽ hỏi Vân Hân, “Cảnh này có được phát sóng trực tiếp không? Nếu không tiện, tôi tắt phát trực tiếp nhé?”
Lời cô vừa dứt, khán giả trong phòng phát trực tiếp sôi nổi phản đối.
[Cô gái à, tôi khuyên cô nên làm ngươi lương thiện!]
[Thật khó để thấy nhiều quỷ như vậy, sao cô có thể nghĩ đến việc tắt phát trực tiếp?!]
[Con ngươi 37 độ C mà có thể nói ra những lời lạnh lùng vậy sao?]
[Không được! Không cho phép! Nếu cô tắt, tôi sẽ khóc ngay lập tức!]
[Khán giả thưởng 100 tiền quỷ, kèm theo lời nhắn: Hãy tiếp tục phát trực tiếp! Mỗi 15 phút cô phát thêm, tôi sẽ tặng thêm 100 tiền quỷ!]
Trong buổi phát trực tiếp, khi khán giả tặng quà, họ có thể nhắn kèm yêu cầu. Ví dụ như, muốn người phát trực tiếp khám phá thêm; muốn người đó bám sát theo một nhân vật nào đó; hoặc muốn người đó làm chuyện liều lĩnh.
Người phát trực tiếp khi nhận thưởng sẽ thấy yêu cầu, nhưng có làm theo hay không là quyền của họ. Vì vậy, khi tặng quà có rủi ro, khán giả phải cân nhắc kỹ lưỡng.
Cô gái tóc ngắn sau khi nhận được lời nhắn thưởng, không để ý đến khán giả, tiếp tục chờ Vân Hân trả lời.
“Không vấn đề gì, cứ phát đi.” Vân Hân không ngại ngần.
Cô gái tóc ngắn ngạc nhiên, “Nhưng chính cô cũng không phát trực tiếp mà?”
“Tôi có chút lý do riêng thôi.” Vân Hân cười nhẹ, “Cô cứ phát thoải mái, tôi không để tâm đâu.”
Cô không phát trực tiếp là vì lo ngại trong trường hợp lỡ quên không tắt khi thực hiện sao chép, kiểm tra hay thao tác nào đó, dẫn đến việc bị phát hiện.
Những chuyện khác, nếu đã dám để lộ cho các người chơi cùng phó bản thấy, cô cũng không ngại để khán giả xem trực tiếp thấy.
“Vậy thì tốt.”
Sau khi giao tiếp xong, cô gái tóc ngắn tiếp tục rót trà.
Và cứ thế, không có cơ hội ngừng lại.
Gương mặt cô gái tóc ngắn dần trở nên mơ hồ, trong lòng bắt đầu nảy sinh câu hỏi – rốt cuộc mình đến đây để vượt qua phó bản, hay chỉ để làm việc?
Chàng trai đeo kính gọng vàng thấy cảnh này, cũng không thốt nổi lời nào, lặng thinh hồi lâu.
Người đồng đội thì chân thành hỏi, “Quỷ trong thế giới quỷ dị chưa từng uống trà sao? Sao thứ này cũng có thể bán kiếm lời được vậy?”
*
Cửa hàng bán trà của Vân Hân trở nên vô cùng bận rộn, đến mức có những con quỷ còn muốn mua trà lá về để tự pha. Đến giữa trưa, trà thanh tâm chỉ còn lại 5 gói dự trữ, toàn bộ số còn lại đã bán hết sạch.
“Hết rồi, hết rồi, lần sau tới sớm nhé.”
Một vài con quỷ xếp hàng chờ lâu mà không mua được, định nổi nóng thì bị con quỷ bên cạnh kéo đi, “Thôi nào, tôi mời anh đi uống trà ở nơi khác.”
Mấy con quỷ khó chịu bị kéo đi, đành tạm dẹp cơn giận.
Vân Hân thu dọn đơn giản, sau đó gọi cô gái tóc ngắn, hai người rời đi.
Cô gái tóc ngắn suốt nửa ngày nay cứ như người trên mây, đầu óc rối bời vì có quá nhiều điều không thể hiểu nổi.
Ví dụ như trà thanh tâm – cô đã uống thử mà không thấy có gì đặc biệt, nhưng lũ quỷ lại thích mê mệt, thậm chí có con xếp hàng đến năm lần để mua thêm.
Nhìn vào hàng dài bất tận, cô khẽ hỏi Vân Hân, “Cảnh này có được phát sóng trực tiếp không? Nếu không tiện, tôi tắt phát trực tiếp nhé?”
Lời cô vừa dứt, khán giả trong phòng phát trực tiếp sôi nổi phản đối.
[Cô gái à, tôi khuyên cô nên làm ngươi lương thiện!]
[Thật khó để thấy nhiều quỷ như vậy, sao cô có thể nghĩ đến việc tắt phát trực tiếp?!]
[Con ngươi 37 độ C mà có thể nói ra những lời lạnh lùng vậy sao?]
[Không được! Không cho phép! Nếu cô tắt, tôi sẽ khóc ngay lập tức!]
[Khán giả thưởng 100 tiền quỷ, kèm theo lời nhắn: Hãy tiếp tục phát trực tiếp! Mỗi 15 phút cô phát thêm, tôi sẽ tặng thêm 100 tiền quỷ!]
Trong buổi phát trực tiếp, khi khán giả tặng quà, họ có thể nhắn kèm yêu cầu. Ví dụ như, muốn người phát trực tiếp khám phá thêm; muốn người đó bám sát theo một nhân vật nào đó; hoặc muốn người đó làm chuyện liều lĩnh.
Người phát trực tiếp khi nhận thưởng sẽ thấy yêu cầu, nhưng có làm theo hay không là quyền của họ. Vì vậy, khi tặng quà có rủi ro, khán giả phải cân nhắc kỹ lưỡng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô gái tóc ngắn sau khi nhận được lời nhắn thưởng, không để ý đến khán giả, tiếp tục chờ Vân Hân trả lời.
“Không vấn đề gì, cứ phát đi.” Vân Hân không ngại ngần.
Cô gái tóc ngắn ngạc nhiên, “Nhưng chính cô cũng không phát trực tiếp mà?”
“Tôi có chút lý do riêng thôi.” Vân Hân cười nhẹ, “Cô cứ phát thoải mái, tôi không để tâm đâu.”
Cô không phát trực tiếp là vì lo ngại trong trường hợp lỡ quên không tắt khi thực hiện sao chép, kiểm tra hay thao tác nào đó, dẫn đến việc bị phát hiện.
Những chuyện khác, nếu đã dám để lộ cho các người chơi cùng phó bản thấy, cô cũng không ngại để khán giả xem trực tiếp thấy.
“Vậy thì tốt.”
Sau khi giao tiếp xong, cô gái tóc ngắn tiếp tục rót trà.
Và cứ thế, không có cơ hội ngừng lại.
Gương mặt cô gái tóc ngắn dần trở nên mơ hồ, trong lòng bắt đầu nảy sinh câu hỏi – rốt cuộc mình đến đây để vượt qua phó bản, hay chỉ để làm việc?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chàng trai đeo kính gọng vàng thấy cảnh này, cũng không thốt nổi lời nào, lặng thinh hồi lâu.
Người đồng đội thì chân thành hỏi, “Quỷ trong thế giới quỷ dị chưa từng uống trà sao? Sao thứ này cũng có thể bán kiếm lời được vậy?”
*
Cửa hàng bán trà của Vân Hân trở nên vô cùng bận rộn, đến mức có những con quỷ còn muốn mua trà lá về để tự pha. Đến giữa trưa, trà thanh tâm chỉ còn lại 5 gói dự trữ, toàn bộ số còn lại đã bán hết sạch.
“Hết rồi, hết rồi, lần sau tới sớm nhé.”
Một vài con quỷ xếp hàng chờ lâu mà không mua được, định nổi nóng thì bị con quỷ bên cạnh kéo đi, “Thôi nào, tôi mời anh đi uống trà ở nơi khác.”
Mấy con quỷ khó chịu bị kéo đi, đành tạm dẹp cơn giận.
Vân Hân thu dọn đơn giản, sau đó gọi cô gái tóc ngắn, hai người rời đi.
Cô gái tóc ngắn suốt nửa ngày nay cứ như người trên mây, đầu óc rối bời vì có quá nhiều điều không thể hiểu nổi.
Ví dụ như trà thanh tâm – cô đã uống thử mà không thấy có gì đặc biệt, nhưng lũ quỷ lại thích mê mệt, thậm chí có con xếp hàng đến năm lần để mua thêm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro