Tôi Làm Cá Mặn Trong Thế Giới Quỷ Dị
Chương 4
2024-11-14 15:45:09
Cô gái ngập ngừng, “Chỗ nắm có vết bầm xanh, nhưng không đau lắm.”
Vân Hân im lặng nhìn cô, vẻ mặt như muốn nói “tự mà hiểu lấy”.
Cô gái thấy mất mặt, nói lí nhí, “Tôi sợ…”
Trong lòng Vân Hân nghĩ, nói với tôi thì có ích gì chứ! Tôi không có khả năng tấn công, cũng không có khả năng phòng thủ, cùng lắm là hai đứa cùng nhau mất mạng.
“Có thể ở cùng tôi không?” Cô gái tóc kiểu công chúa cúi người nài nỉ.
Đáng tiếc, Vân Hân lạnh lùng, “Trong giờ làm, không được rời khỏi vị trí.”
Cô gái nhỏ giọng, “Có rời cũng không ai biết mà…”
Quỷ xác ướp nghe thấy tiếng hét chạy ra tuần tra, hừ lạnh một tiếng, “Rời khỏi vị trí trong giờ làm, làm phiền người khác, đánh giá kém!”
Cô gái lập tức căng thẳng.
Dù cô chỉ xem một vài buổi livestream kinh dị, nhưng cô biết, nếu bị đánh giá kém ba lần, sẽ chết!
Không dám thương lượng thêm với quỷ xác ướp, cô cúi đầu, ngoan ngoãn quay về khu vực kệ hàng.
Quỷ xác ướp liếc nhìn Vân Hân, rồi quay người đi vào bên trong.
Vân Hân đoán rằng ông chủ này rất muốn trừng phạt cô, nhưng bị giới hạn bởi quy tắc, không thể tùy tiện ra tay, nên tức giận bỏ đi.
“Không phải đường cùng, vẫn còn cơ hội.”
*
Khách khứa của cửa hàng tiện lợi Lợi Quỷ không đông, lâu lâu mới có một khách bước vào.
Người đầu tiên là một bà lão mặt mèo. Bà ta không tìm hàng hóa, mà chỉ đứng liếm môi trước mặt Vân Hân, nhìn cô với vẻ thèm thuồng.
Vân Hân làm như không thấy.
Dựa trên kinh nghiệm xem livestream kinh dị, càng làm nhiều càng dễ mắc lỗi. Tập trung làm tốt công việc của mình, không xen vào chuyện khác, như vậy sống sót sẽ cao hơn.
Ví dụ như bây giờ, công việc của thu ngân chỉ là thu ngân, những chuyện khác không phải việc của cô. Dù khách có nhìn cô cả giờ đồng hồ, cô cũng không mở miệng, không nói lời nào, như người câm.
Một lúc sau, bà lão mặt mèo rốt cuộc cũng chán, nước miếng chảy dài, đi về phía kệ chọn đồ. Vài phút sau, bà quay lại với bốn hộp thịt tươi, “Tính tiền.”
Có lẽ vì thế giới quỷ dị công nghệ lạc hậu, hoặc vì cửa hàng đã cũ, nên không có súng bắn mã vạch.
Vân Hân lần lượt kiểm tra từng hộp, phát hiện đều là cùng một loại, đơn giá là 6 tiền quỷ. Cô nhẩm tính, rồi báo giá, “Tổng cộng là 24 tiền quỷ.”
Bà lão mặt mèo nhảy dựng lên như mèo bị giẫm phải đuôi, “Sao lại là 24 tiền quỷ? Rõ ràng là 20 tiền quỷ! Tôi thường xuyên đến đây mua, đừng có lừa tôi.”
Chỉ trong tích tắc, Vân Hân nhận ra bà lão này cố tình gây sự.
Nếu không chấp nhận 20 tiền quỷ, bà sẽ làm khó cô.
Nếu đồng ý, sau đó tính toán sai, chủ sẽ phạt cô.
Dù có đồng ý hay không, đều là đường cùng.
Bà lão mặt mèo vẫn đang chửi bới, “Biết tính tiền không? Không biết thì làm thu ngân cái gì! Tôi nhất định phải đánh giá kém!”
Trong khoảnh khắc, Vân Hân nảy ra một ý tưởng, “Bà ơi, đánh giá tốt sẽ được hoàn tiền đó!”
Tiếng chửi ngừng lại.
Bà lão mặt mèo nhìn cô cảnh giác, “Hoàn bao nhiêu?”
Vân Hân đáp, “5 tiền quỷ.”
Bà ta sẽ mất 4 tiền quỷ nếu lừa gạt, nhưng nếu trả đúng và đánh giá tốt, sẽ được hoàn lại 5 tiền quỷ.
Vân Hân im lặng nhìn cô, vẻ mặt như muốn nói “tự mà hiểu lấy”.
Cô gái thấy mất mặt, nói lí nhí, “Tôi sợ…”
Trong lòng Vân Hân nghĩ, nói với tôi thì có ích gì chứ! Tôi không có khả năng tấn công, cũng không có khả năng phòng thủ, cùng lắm là hai đứa cùng nhau mất mạng.
“Có thể ở cùng tôi không?” Cô gái tóc kiểu công chúa cúi người nài nỉ.
Đáng tiếc, Vân Hân lạnh lùng, “Trong giờ làm, không được rời khỏi vị trí.”
Cô gái nhỏ giọng, “Có rời cũng không ai biết mà…”
Quỷ xác ướp nghe thấy tiếng hét chạy ra tuần tra, hừ lạnh một tiếng, “Rời khỏi vị trí trong giờ làm, làm phiền người khác, đánh giá kém!”
Cô gái lập tức căng thẳng.
Dù cô chỉ xem một vài buổi livestream kinh dị, nhưng cô biết, nếu bị đánh giá kém ba lần, sẽ chết!
Không dám thương lượng thêm với quỷ xác ướp, cô cúi đầu, ngoan ngoãn quay về khu vực kệ hàng.
Quỷ xác ướp liếc nhìn Vân Hân, rồi quay người đi vào bên trong.
Vân Hân đoán rằng ông chủ này rất muốn trừng phạt cô, nhưng bị giới hạn bởi quy tắc, không thể tùy tiện ra tay, nên tức giận bỏ đi.
“Không phải đường cùng, vẫn còn cơ hội.”
*
Khách khứa của cửa hàng tiện lợi Lợi Quỷ không đông, lâu lâu mới có một khách bước vào.
Người đầu tiên là một bà lão mặt mèo. Bà ta không tìm hàng hóa, mà chỉ đứng liếm môi trước mặt Vân Hân, nhìn cô với vẻ thèm thuồng.
Vân Hân làm như không thấy.
Dựa trên kinh nghiệm xem livestream kinh dị, càng làm nhiều càng dễ mắc lỗi. Tập trung làm tốt công việc của mình, không xen vào chuyện khác, như vậy sống sót sẽ cao hơn.
Ví dụ như bây giờ, công việc của thu ngân chỉ là thu ngân, những chuyện khác không phải việc của cô. Dù khách có nhìn cô cả giờ đồng hồ, cô cũng không mở miệng, không nói lời nào, như người câm.
Một lúc sau, bà lão mặt mèo rốt cuộc cũng chán, nước miếng chảy dài, đi về phía kệ chọn đồ. Vài phút sau, bà quay lại với bốn hộp thịt tươi, “Tính tiền.”
Có lẽ vì thế giới quỷ dị công nghệ lạc hậu, hoặc vì cửa hàng đã cũ, nên không có súng bắn mã vạch.
Vân Hân lần lượt kiểm tra từng hộp, phát hiện đều là cùng một loại, đơn giá là 6 tiền quỷ. Cô nhẩm tính, rồi báo giá, “Tổng cộng là 24 tiền quỷ.”
Bà lão mặt mèo nhảy dựng lên như mèo bị giẫm phải đuôi, “Sao lại là 24 tiền quỷ? Rõ ràng là 20 tiền quỷ! Tôi thường xuyên đến đây mua, đừng có lừa tôi.”
Chỉ trong tích tắc, Vân Hân nhận ra bà lão này cố tình gây sự.
Nếu không chấp nhận 20 tiền quỷ, bà sẽ làm khó cô.
Nếu đồng ý, sau đó tính toán sai, chủ sẽ phạt cô.
Dù có đồng ý hay không, đều là đường cùng.
Bà lão mặt mèo vẫn đang chửi bới, “Biết tính tiền không? Không biết thì làm thu ngân cái gì! Tôi nhất định phải đánh giá kém!”
Trong khoảnh khắc, Vân Hân nảy ra một ý tưởng, “Bà ơi, đánh giá tốt sẽ được hoàn tiền đó!”
Tiếng chửi ngừng lại.
Bà lão mặt mèo nhìn cô cảnh giác, “Hoàn bao nhiêu?”
Vân Hân đáp, “5 tiền quỷ.”
Bà ta sẽ mất 4 tiền quỷ nếu lừa gạt, nhưng nếu trả đúng và đánh giá tốt, sẽ được hoàn lại 5 tiền quỷ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro