Chương 76
Công Tử Văn Tranh
2024-08-18 00:55:19
Editor: May
Đây quả thực chính là uy hiếp trần trụi.
Diệp Trăn trầm mặc nhìn cô ta một cái, tựa hồ đang suy xét cái gì, sau khi suy tư một lát xoay người tìm kiếm ở bàn sách hồi lâu, rốt cuộc tìm được một cây kéo tinh xảo từ trong ngăn kéo.
Cô nắm cây kéo kia đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhân, mỉm cười với cô ta, mở kéo, nâng tay, lưu loát cắt váy bên hông Thẩm Vi Nhân, vẫn luôn hướng lên trên, cắt ra một đường thật dài, thẳng đến dưới ngực.
“Ngượng ngùng Thẩm tiểu thư, chỗ tôi không có đồ thích hợp cho cô mặc.”
Con người Diệp Trăn, rất lười. Người không phạm ta, ta lười đến phạm người, lúc trước ở dưới lầu, mẹ Lục cười dặn dò cô ‘ Con là chủ nhân, đừng thất lễ ’ , cho nên trước khi Thẩm Vi Nhân nói những lời đó, thật ra cô cũng không để trong lòng, vào tai này ra tai kia, vừa nhìn liền biết người phụ nữ này là rắp tâm bất lương, đầu óc có hố, tam quan bất chính, để ý cô ta làm gì.
Thẳng đến Thẩm Vi Nhân uy hiếp trần trụi như vậy.
Cô nắm kéo trong tay, sạch sẽ lưu loát cắt bộ váy chính mình chưa mặc một lần kia ra một lỗ lớn, cũng cười khanh khách nhìn Thẩm Vi Nhân, “Ngượng ngùng Thẩm tiểu thư, chỗ tôi đúng thật không có đồ thích hợp cho cô mặc.”
Thẩm Vi Nhân nhất thời chưa phục hồi tinh thần lại, nhìn kéo nhỏ trong tay cô, cúi đầu nhìn, từ bên eo đến dưới ngực của mình bị cắt ra một lỗ hổng thật dài.
Cô ta hiểu Diệp Trăn, trầm mặc ít lời không gây chuyện, tính cách nội hướng tự ti, người giới giải trí muôn hình muôn vẻ, cô ta thấy được nhiều, giống như Diệp Trăn, thường thường tâm tự ti ở trước mặt người phụ nữ ưu tú hơn mình sẽ càng mãnh liệt, cảm giác ghét bỏ chính mình sẽ tăng cường, bình thường tức giận cũng không dám nói, chỉ dám buồn bực giận dỗi ở trong lòng, cô ta nói một phen lời nói đó, cũng sẽ trở thành một cây gai trong lòng Diệp Trăn, chậm rãi, chui thật sâu vào trong lòng, chỉ chờ về sau có cơ hội nào đó sẽ ầm ầm bùng nổ.
Người đàn ông như Lục Bắc Xuyên, lại có thể chịu đựng Diệp Trăn bao nhiêu lần?
Tình cảm hai người lại tốt hơn nữa, một ngày nào đó, cũng sẽ bị dày vò hầu như không còn.
Nhưng cô ta đâu ngờ rằng Diệp Trăn lại dám làm như vậy!
“Diệp Trăn! Cô làm gì!” Cô ta tức giận nhìn Diệp Trăn, trên mặt lộ ra giận tái đi, nhưng vẫn còn lý trí, không có làm ra phản ứng quá kích, chỉ là đè thấp giọng nói, “Cô điên rồi sao? Sao Bắc Xuyên sẽ cưới người phụ nữ như cô!”
“Vì sao Bắc Xuyên sẽ cưới tôi không có quan hệ gì với cô, nhưng ngượng ngùng, hiện tại tôi là Lục phu nhân, tất cả đồ vật trong phòng này, bao gồm bộ váy trên người cô đều là của tôi, cho nên, ở chỗ của tôi, phiền toái cô cởi váy ra cho tôi.”
Một người phụ nữ nhìn như tiểu thư khuê các, lại miệng đầy hồ ngôn loạn ngữ, không cho chút màu sắc nhìn xem, người ngoài luôn sẽ cho rằng Lục phu nhân cô thật sự uất ức.
Kêu Thẩm Vi Nhân cởi váy ra, quả thực chính là nhục nhã trần trụi, cô ta lớn như vậy, còn chưa bao giờ bị nhục nhã như thế.
Thẩm Vi Nhân tức giận đến sắc mặt trắng bệch, sau khi cô ta nhìn Diệp Trăn thật lâu, trong ánh mắt lộ ra tàn nhẫn khiến Diệp Trăn nhìn thấy ghê người, giống như giây tiếp theo tựa hồ liền muốn động thủ với cô.
Nhưng Thẩm Vi Nhân chỉ hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc.
Đây quả thực chính là uy hiếp trần trụi.
Diệp Trăn trầm mặc nhìn cô ta một cái, tựa hồ đang suy xét cái gì, sau khi suy tư một lát xoay người tìm kiếm ở bàn sách hồi lâu, rốt cuộc tìm được một cây kéo tinh xảo từ trong ngăn kéo.
Cô nắm cây kéo kia đi đến trước mặt Thẩm Vi Nhân, mỉm cười với cô ta, mở kéo, nâng tay, lưu loát cắt váy bên hông Thẩm Vi Nhân, vẫn luôn hướng lên trên, cắt ra một đường thật dài, thẳng đến dưới ngực.
“Ngượng ngùng Thẩm tiểu thư, chỗ tôi không có đồ thích hợp cho cô mặc.”
Con người Diệp Trăn, rất lười. Người không phạm ta, ta lười đến phạm người, lúc trước ở dưới lầu, mẹ Lục cười dặn dò cô ‘ Con là chủ nhân, đừng thất lễ ’ , cho nên trước khi Thẩm Vi Nhân nói những lời đó, thật ra cô cũng không để trong lòng, vào tai này ra tai kia, vừa nhìn liền biết người phụ nữ này là rắp tâm bất lương, đầu óc có hố, tam quan bất chính, để ý cô ta làm gì.
Thẳng đến Thẩm Vi Nhân uy hiếp trần trụi như vậy.
Cô nắm kéo trong tay, sạch sẽ lưu loát cắt bộ váy chính mình chưa mặc một lần kia ra một lỗ lớn, cũng cười khanh khách nhìn Thẩm Vi Nhân, “Ngượng ngùng Thẩm tiểu thư, chỗ tôi đúng thật không có đồ thích hợp cho cô mặc.”
Thẩm Vi Nhân nhất thời chưa phục hồi tinh thần lại, nhìn kéo nhỏ trong tay cô, cúi đầu nhìn, từ bên eo đến dưới ngực của mình bị cắt ra một lỗ hổng thật dài.
Cô ta hiểu Diệp Trăn, trầm mặc ít lời không gây chuyện, tính cách nội hướng tự ti, người giới giải trí muôn hình muôn vẻ, cô ta thấy được nhiều, giống như Diệp Trăn, thường thường tâm tự ti ở trước mặt người phụ nữ ưu tú hơn mình sẽ càng mãnh liệt, cảm giác ghét bỏ chính mình sẽ tăng cường, bình thường tức giận cũng không dám nói, chỉ dám buồn bực giận dỗi ở trong lòng, cô ta nói một phen lời nói đó, cũng sẽ trở thành một cây gai trong lòng Diệp Trăn, chậm rãi, chui thật sâu vào trong lòng, chỉ chờ về sau có cơ hội nào đó sẽ ầm ầm bùng nổ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Người đàn ông như Lục Bắc Xuyên, lại có thể chịu đựng Diệp Trăn bao nhiêu lần?
Tình cảm hai người lại tốt hơn nữa, một ngày nào đó, cũng sẽ bị dày vò hầu như không còn.
Nhưng cô ta đâu ngờ rằng Diệp Trăn lại dám làm như vậy!
“Diệp Trăn! Cô làm gì!” Cô ta tức giận nhìn Diệp Trăn, trên mặt lộ ra giận tái đi, nhưng vẫn còn lý trí, không có làm ra phản ứng quá kích, chỉ là đè thấp giọng nói, “Cô điên rồi sao? Sao Bắc Xuyên sẽ cưới người phụ nữ như cô!”
“Vì sao Bắc Xuyên sẽ cưới tôi không có quan hệ gì với cô, nhưng ngượng ngùng, hiện tại tôi là Lục phu nhân, tất cả đồ vật trong phòng này, bao gồm bộ váy trên người cô đều là của tôi, cho nên, ở chỗ của tôi, phiền toái cô cởi váy ra cho tôi.”
Một người phụ nữ nhìn như tiểu thư khuê các, lại miệng đầy hồ ngôn loạn ngữ, không cho chút màu sắc nhìn xem, người ngoài luôn sẽ cho rằng Lục phu nhân cô thật sự uất ức.
Kêu Thẩm Vi Nhân cởi váy ra, quả thực chính là nhục nhã trần trụi, cô ta lớn như vậy, còn chưa bao giờ bị nhục nhã như thế.
Thẩm Vi Nhân tức giận đến sắc mặt trắng bệch, sau khi cô ta nhìn Diệp Trăn thật lâu, trong ánh mắt lộ ra tàn nhẫn khiến Diệp Trăn nhìn thấy ghê người, giống như giây tiếp theo tựa hồ liền muốn động thủ với cô.
Nhưng Thẩm Vi Nhân chỉ hít một hơi thật sâu, ổn định cảm xúc.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro