Tôi Ở Nhân Gian Làm Âm Sai

Chương 13

Khuyết Danh

2025-03-06 13:46:44

Tôi bịt mũi, nhảy xuống.Sau khi nhảy xuống, tôi mới nhận ra bên cạnh có một cái hang không khác gì một cái lỗ chó đào, có lẽ là do một con thú đào ra.Tôi cắn răng, cố gắng chui vào trong, không chui vào thì chẳng còn cách nào khác, người ta đứng trước mộ, chỉ cần cúi đầu là thấy tôi ngay.Và khi đến giây phút tiếp theo, tôi mới hiểu mùi thối thối xung quanh là từ đâu đến.Dưới đất có vô số "Thịt Thái Tuế".Còn dưỡng chất của chúng lại đến từ những bộ xương của các bé gái. Xung quanh là vô số cô bé, họ bị xích vào chính bộ xương của mình, mắt mở to nhìn, cuối cùng chỉ có thể chờ đợi linh hồn bay đi.Xung quanh là bốn chiếc quan tài của người lớn.Hai chiếc có người, còn hai chiếc rõ ràng là quan tài mới, trên đó khắc tên.[Đinh Mộc] và một chiếc quan tài trống không.Vậy là từ đầu đến cuối đây là một vụ g.i.ế.c người.Bát tự của Đinh Mộc đã bị lộ ra.Tôi không có thời gian suy nghĩ thêm về những chi tiết quanh co trong này, tiếng phanh xe vang lên trên đầu tôi.Tiếp theo là giọng nói nhẹ nhàng của một người đàn ông: "Đã hẹn là hôm nay rồi, rốt cuộc khi nào thì dùng được?"Vài giây sau, một giọng nói trẻ vang lên: "Lục thiếu, anh cứ yên tâm, tôi đảm bảo chỉ vài ngày nữa thịt trường sinh sẽ lớn thôi. Chỉ là thiếu chút nguyên liệu nên...""Vài ngày? Hahaha, anh có thể đợi, nhưng cô tôi thì không đợi được. Nếu anh làm trì hoãn việc của tôi, tôi sẽ biến anh thành nguyên liệu.” “Còn chuyện báo cảnh sát ở trước làng, lát nữa tôi sẽ cho người xử lý, nếu cần thì đốt làng đi, đừng để ai phát hiện ra nơi này nữa.” “Nhưng đốt làng thì quá dễ dàng cho đám người này, tôi muốn để họ vĩnh viễn không thể siêu thoát!"Tôi hít một hơi lạnh, thù hận lớn đến mức nào vậy?Giọng đàn ông đó đột nhiên dừng lại một lúc: "Cái người tên Đinh Mộc ấy, may là chưa chết, nghe nói đã được cứu. Bây giờ đang ở ICU của bệnh viện Viễn Phương, có lẽ sẽ thành người thực vật, thời gian của anh không còn nhiều đâu."Trong lòng tôi bỗng dưng loạn nhịp.Đinh Mộc đã được cứu sao? Mộc Mộc không chết?Tôi chợt nhận ra mình đã mắc một sai lầm cơ bản, đó là tôi không xác định xem Đinh Mộc có thực sự tắt thở hay không.Khi tôi nhìn thấy "thi thể", não tôi đã trực tiếp ngừng hoạt động, từ đó trở đi, tôi chỉ bị Đinh Mộc kéo đi, một chuỗi các phản ứng liên tiếp đã khiến tôi không kịp phản ứng, trong tiềm thức tôi đã cho rằng Đinh Mộc đã chết.Không ngờ cô ấy lại rơi vào trạng thái hồn lìa khỏi xác khi gần chết.Điều này giải thích tại sao Bút Cơ lại nói.Đinh Mộc nếu chết, sẽ là do tôi.Bởi vì tôi đã thấy c.h.ế.t không cứu!Ôi trời, có giết tôi cũng không nghĩ đến chuyện này!Nhưng nếu Đinh Mộc còn sống, chỉ cần tôi đưa linh hồn cô ấy vào bệnh viện, tôi sẽ có cách cứu cô ấy sống lại.Tốt, cuộc đời tôi lại có hy vọng mới, tôi bắt đầu cảm thấy vui vẻ.Giây tiếp theo, cuốn "Sổ Sinh Tử" của tôi cũng được cập nhật.[Mồng ba Tết, bệnh viện Viễn Phương, Đinh Mộc.]Thông tin về người ấy, ngoài giới tính, tất cả đều là ẩn số.Vậy thì đây không phải là lỗi hệ thống.Tôi còn ba ngày để đưa linh hồn của Đinh Mộc trở lại cơ thể, Đinh Mộc sẽ sống lại.Tôi muốn quỳ xuống đất và hôn đất mẹ, ông trời ơi, ông thật tốt với tôi quá!Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Con sẽ bảo ba con làm trâu làm ngựa cho ông cả đời!Một ý nghĩ khác chợt lóe lên trong đầu tôi. Liệu dòng thông tin câu hồn bí ẩn kia có phải không ám chỉ Đinh Mộc?Có thể chỉ là lúc tôi đến nơi, đúng lúc Đinh Mộc cũng ở đó.Cô bé đi cùng bà nội đã bị tôi loại trừ. Cô bé có tên, và đã được ghi vào sổ sinh tử, lãnh quỷ tâm, là một con dã quỷ lang thang ở trần gian.Đến đây, những manh mối từ Kính Càn Khôn coi như đã kết thúc.Tôi đã tìm được sự thật mình muốn biết, dù chỉ là một phần nhỏ.Tôi đang thầm mừng thì giọng người đàn ông kia lại vang lên."Tôi không thể đợi thêm được. Bạn tôi ở sở cảnh sát vừa gọi, chỗ này không còn an toàn. Hôm nay phải mang hết những thứ này và chất dinh dưỡng dưới đất đi. Tôi sẽ nhờ thầy phong thủy tìm chỗ khác tốt hơn.""Được thôi, nhưng phải trả thêm tiền đấy." Vẫn là giọng nói lười nhác của cậu thiếu niên.Tiếng động cơ xe lại vang lên.Đám người kia hùng hổ đến, rồi lại hùng hổ rời đi.Tôi vừa thở phào nhẹ nhõm, thì nghe thấy tiếng đào đất ngay trên đầu.Một giây sau, cái cuốc hiện ra ngay trên đỉnh đầu tôi.Chỉ suýt chút nữa là bổ trúng sọ tôi rồi.Nếu tôi bò ra, chắc chắn sẽ động đến bọn chúng.Tôi nóng ruột như kiến bò trên chảo, nếu bò ra thì chắc chắn bị phát hiện, còn không bò ra thì c.h.ế.t chắc.Vậy thì bọn chúng chẳng tốn chút công sức nào mà có được thứ mình muốn.Tôi đành xuống dưới đoàn tụ với mẹ ăn Tết vậy. Đồ cúng năm nay khỏi cần đốt, xách theo là được.Tôi thầm gọi ba: [Ba! Cứu con với!]Ba mươi giây trôi qua, ba vẫn không trả lời.Thôi bỏ đi.Ba lúc nào cũng chẳng đáng tin.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi Ở Nhân Gian Làm Âm Sai

Số ký tự: 0