Chương 23
Khuyết Danh
2025-03-06 13:46:44
Nhưng đúng lúc đó, "tôi" thấy Lý Chân đứng ở cổng làng, cô bé bị ba mình giữ chặt tay.Lý Phổ vô cùng lo lắng: "Chân Chân, về nhà với ba đi, mấy thằng con trai yêu đương trên mạng toàn lừa con thôi."Lý Chân giáng cho ba mình một cái tát: "Ông già góa vợ, nuôi tôi bao nhiêu năm, ông dám nói ông không có ý đồ gì mờ ám sao? Người ta lừa tôi thì ông cũng có tốt đẹp gì? Ông chẳng lừa bạn học của tôi đấy thôi?"Lý Phổ nước mắt lưng tròng nhìn con gái: "Con là con gái của ba mà, ba có gì sai con cứ nói, ba thật lòng không có ý gì khác."Khóe miệng Lý Chân nhếch lên đầy mỉa mai: "Đừng tưởng con không thấy ba sờ n.g.ự.c bạn Tiểu Hồng, ba làm con ghê tởm!"Tôi sững người, Lục Tĩnh hẹn với Lý Chân là hôm nay mà.Nếu Lý Chân trốn mất, Lục Tĩnh ở lại sẽ ra sao?Liệu ba của Lý Chân có trút giận lên Lục Tĩnh không?Cô bé chẳng hề nghĩ ngợi, hoặc đã nghĩ rồi nhưng không quan tâm.Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️Con bé này xem Lục Tĩnh như cái bàn đạp để nó thoát khỏi cái nơi khỉ ho cò gáy này.Lục Tĩnh cúi gằm mặt, định lén lút chuồn đi.Nhưng Lý Chân tinh mắt nhìn thấy "tôi", cô bé kêu lên: "Cô giáo ơi! Cứu con với!""Tôi" bị Lý Chân đuổi kịp từ phía sau, bị đẩy mạnh một cái.Khi mở mắt ra lần nữa, Lục Tĩnh đã mất hết ý thức, cô ấy bị Lý Hùng bắt đi, trở thành vợ của hắn trong mắt cả làng.Cô ấy đang nằm trên giường nhà Lý Hùng, sinh con cho hắn.Lòng tôi nặng trĩu, con hắc xà hao tổn ngàn năm tu vi.Trăm năm tu vi chỉ đổi lấy vài dặm đường che chở, nhưng vẫn không thắng nổi ý trời.Kiếp nạn này trong số mệnh cô ấy quá lớn.Đứa trẻ dần lớn, không cần b.ú sữa nữa, chúng đem Lục Tĩnh và Lý Tiện Thảo xích chung trong chuồng heo.Năm tháng trôi qua, đông lạnh hè nóng.Tôi dường như đã quên mất mình là Lê Dĩ Đan.Cứ như thể tôi chính là Lục Tĩnh.Còn Lý Chân thì bị suy thận, mỗi ngày nằm trong bệnh viện chờ chết, coi như là ông trời trừng phạt.Lý Phổ khắp nơi chạy vạy cứu con gái, thu thập quan tài để cung cấp "thịt trường sinh" cho Lục tổng.Tôi dần bắt đầu nghi ngờ những ngày làm âm sai trước đây chỉ là một giấc mơ.Cho đến hôm nay, Mộc Mộc đột ngột xuất hiện trong ký ức của Lục Tĩnh.Buổi sáng, Lý Hùng ôm điện thoại cười khoái trá."Mẹ ơi, con lại lừa được một con bé sinh viên về rồi, con bảo nó đến làng mình làm thêm, ngày năm ngàn, nó tin sái cổ, còn bảo muốn kiếm tiền mua máy ảnh cho bạn nó.” “Đúng là đồ ngốc. Chỉ cần nó đến đây, mình sẽ có cái giao cho Lục tổng rồi.” “Mẹ bảo cái tên Lục tổng này, nhất quyết đòi dùng Bách Quan Sinh Thung để trấn áp cái gì đấy, đúng là lắm tiền không biết tiêu vào đâu."Hắn vừa nói vừa bước ra khỏi cửa.Lục Tĩnh lên cơn điên, cắn đứt dây thừng, lảo đảo chạy theo Lý Hùng, nhưng không thấy một bóng người nhỏ bé đang lẽo đẽo theo sau."Tôi" đến nơi, Lý Phổ cùng làng kéo quần lên, đảo mắt nhìn quanh, vẻ mặt đầy hoảng loạn.Anh ta thấy mẹ con Lý Hùng thì định chạy trốn, nghĩ ngợi một hồi lại quay lại: "Nhớ báo cảnh sát cứu nó nhé! Tuyệt đối đừng giao nó cho nhà họ Lục, nếu không cả làng mình c.h.ế.t chắc."Mẹ Lý Hùng nhổ một bãi nước bọt vào lưng Lý Phổ: "Cần gì đến thằng thợ hồ nhà mày lên tiếng!"Bà ta túm chặt tóc Đinh Mộc, ép cô ấy ngẩng đầu lên.Lòng tôi trào dâng cơn giận dữ đã lâu không xuất hiện, núp sau gốc cây quan sát mọi thứ.Ai đó kéo vạt áo tôi, là con gái của Lục Tĩnh.“Mẹ ơi, mẹ mau về nhà thôi, lát nữa ba với họ lại đánh mẹ đấy.""Thuận Thuận, im lặng nào con!" Thuận Thuận là cái tên mà "tôi" đặt cho con bé, bình thường hai mẹ con kia chỉ gọi nó là Tiện Thảo."Ai ở đó!"Gương mặt nhỏ của con bé tái nhợt: "Mẹ, đừng làm chuyện ngu ngốc, đừng lên tiếng.""Họ sẽ đánh c.h.ế.t mẹ đấy."Nói xong, con bé cẩn thận định bước ra ngoài.Lý Hùng mất kiên nhẫn, chộp lấy cái ná cao su bên cạnh, b.ắ.n về phía này, một quả thông trúng phóc thái dương Thuận Thuận.Cô bé ngã xuống đất, ánh mắt đầy uất ức nhìn mẹ con Lý Hùng."Trời ơi, gây chuyện lớn rồi!"Bà lão kích động, tay run lên không ngừng: "Cái con bé này sinh vào năm âm, tháng âm, giờ âm, vốn là ma đòi nợ. Bây giờ mày g.i.ế.c nó, nó sẽ biến thành quỷ, cả nhà mình xong hết đấy!"Lý Hùng không tin, nhưng cũng không dám không tin hoàn toàn: "Mẹ, đừng dọa con.""Tao dọa mày cái gì! Mày là con trai tao, tao sẽ hại mày sao?""Cái gã Lục Tổng gì đó làm cái Bách Quan Sinh Thung, mày lén nhét nó vào quan tài bên kia, cái oán khí dưới đất có thể trấn áp được, mà nếu bị phát hiện, chúng ta cứ giả vờ không biết."Cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao trên sổ sinh tử, Lục Tĩnh lại chưa chết.Vốn dĩ người c.h.ế.t phải là cô ấy, con gái cô ấy đã thay mạng.Lý Hùng nhìn hai cái xác trên đất, gãi đầu: "Mẹ, thế còn con đàn bà này thì sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro