Tôi Ở Nhân Gian Live Stream Đoán Mệnh
Chương 12
Mặc Nhĩ Ngọc
2024-11-20 05:30:00
Tự Thủy Lưu Niên nói: “Một quẻ này đáng giá ngàn vàng.”
An Như Cố thản nhiên nói cho cô ấy chuyện tương lai: “Anh ta lừa cô, muốn định ngày kết hôn rồi mới gặp mặt, bởi vì anh ta biết cô thông minh, cho nên anh ta lo sợ. Cảm thấy sau khi kết hôn rồi thì cô sẽ chấp nhận anh ta. Mạng cô phú quý, không dễ bị tiểu nhân quấy phá, thực ra chuyện này không ảnh hưởng gì đến cô cả.”
Tự Thủy Lưu Niên không cảm thấy như vậy, nếu không có An Như Cố nhắc nhở, cô ấy còn bị anh ta lừa gạt bao lâu nữa không biết.
“Nhưng tôi rất ghét bị lừa dối, nhất là bị lừa gạt tình cảm.” Tự Thủy Lưu Niên hít sâu một hơi, cô ấy nhíu mày nói: “Loại người này có tay có chân, sao không tìm việc đàng hoàng? Khiến người ta thấy ghê tởm, quá đáng sợ.”
[Lừa đảo: Cả đời này tôi không muốn đi làm, không hề muốn đi làm.]
[Nếu tôi là phú bà, tôi cũng không muốn bị lừa gạt tình cảm, tôi phải lừa sạch tiền của đối phương mới hả giận được.]
[Ha ha ha, gậy ông đập lưng ông.]
[Tôi chỉ thắc mắc tại sao tên lừa đảo này còn dám gặp phú bà, lại còn muốn kết hôn nữa? Những tên cặn bã lừa đảo qua mạng thường không muốn gặp mặt, vì chúng sợ bị bắt.]
An Như Cố nhìn những bình luận này, cô giải thích: “Sở dĩ anh ta đưa ra yêu cầu kết hôn, thực ra không phải vì lừa tiền.”
Tự Thủy Lưu Niên vốn nghĩ cô ấy gặp chuyện này đã phá vỡ thế giới quan, không ngờ rằng còn tiếp diễn nữa, thế là cô ấy hỏi: “Vậy anh ta muốn làm gì?”
Lừa đảo tại sao không lừa tiền?
An Như Cố nghĩ đến sao Hồng Loan của đối phương thì nói: “Anh ta rất vui khi gặp cô, nói cách khác, anh ta thật sự thích cô.”
Tự Thủy Lưu Niên: …
Người xem ở phòng live stream: !!!
[Sao lại như vậy chứ?]
[Phú bà nhìn rất đẹp, lại có nhiều tiền, chẳng lẽ vì chuyện này?]
[Cười chết mất thôi! Lừa đảo đi lừa gạt tình cảm của người ta, sau đó lại lọt vào lưới tình.]
[Tôi còn nhỏ, chưa từng biết “ăn cơm chùa” là gì, chị gái, cho tôi một cơ hội đi.]
[Hai bên cùng thích nhau, vậy thì đâu được coi là là gạt tình cảm, phú bà có chấp nhận bạn trai của cô không?]
Tự Thủy Lưu Niên không phải là người yêu vào rồi mụ mị đầu óc, cô ấy không hề quan tâm đến bạn trai lừa đảo, cô ấy quá cô đơn nên tìm một người bạn mà thôi.
Tự Thủy Lưu Niên bình tĩnh lại, không vì chuyện bạn trai thích cô ấy mà thay đổi thái độ của mình: “Đại sư, tôi đã suy nghĩ kỹ càng, tôi muốn cho anh ta vào tù, khiến anh ta gặp báo ứng.”
“Ừm.”
Tự Thủy Lưu Niên thấy An Như Cố nhỏ tuổi, nhưng cô ấy không hề xem thường, mà dùng kính ngữ để nói chuyện, giọng nói tràn ngập sự chân thành và sự biết ơn: “Cảm ơn đại sư, sau khi mọi chuyện giải quyết xong, tôi muốn đến nhà đại sư để cảm ơn được không?”
Khi nãy Tự Thủy Lưu Niên thấy An Như Cố xinh đẹp lạnh lùng thì nhìn rất thích mắt, nhưng khi nhìn thấy cô có bản lĩnh như vậy, sự nhạy bén của cô ấy cho rằng tương lai của An Như Cố không hề tầm thường, thế là muốn kết thiện duyên.
Tự Thủy Lưu Niên nghĩ răng hay là đại sư không muốn nhiều chuyện như thế, đang chuẩn bị tâm lý nghe câu từ chối.
Nhưng An Như Cố không hề từ chối, cô nói: “Sau khi cô có thời gian rảnh, xử lý hết thảy chuyện này thì có thể đến Xuất Vân Quán thắp một nén nhang.”
Tự Thủy Lưu Niên nghe thấy cô đồng ý thì vui vẻ không thôi.
Sau khi kết thúc trò chuyện, cô nhìn bình luận trên màn hình rồi hỏi: “Hôm nay còn một quẻ nữa, mọi người có ai muốn tính không?”
Lần đầu tiên cô xem bói dường như chẳng có ai nguyện ý tính cả, chỉ có Tự Thủy Lưu Niên người thừa tiền này nhảy ra.
Nhưng bây giờ bình luận nổ tung, rất nhiều người bình luận “Tôi muốn xem một quẻ.” mọi người bình luận rất nhiệt tình, cũng có nhiều bình luận bàn tán chuyện khi nãy.
Vì người sáng suốt đều có thể nhìn ra được An Như Cố xem bói rất chuẩn, đây là câu chuyện chân thật.
An Như Cố thản nhiên nói cho cô ấy chuyện tương lai: “Anh ta lừa cô, muốn định ngày kết hôn rồi mới gặp mặt, bởi vì anh ta biết cô thông minh, cho nên anh ta lo sợ. Cảm thấy sau khi kết hôn rồi thì cô sẽ chấp nhận anh ta. Mạng cô phú quý, không dễ bị tiểu nhân quấy phá, thực ra chuyện này không ảnh hưởng gì đến cô cả.”
Tự Thủy Lưu Niên không cảm thấy như vậy, nếu không có An Như Cố nhắc nhở, cô ấy còn bị anh ta lừa gạt bao lâu nữa không biết.
“Nhưng tôi rất ghét bị lừa dối, nhất là bị lừa gạt tình cảm.” Tự Thủy Lưu Niên hít sâu một hơi, cô ấy nhíu mày nói: “Loại người này có tay có chân, sao không tìm việc đàng hoàng? Khiến người ta thấy ghê tởm, quá đáng sợ.”
[Lừa đảo: Cả đời này tôi không muốn đi làm, không hề muốn đi làm.]
[Nếu tôi là phú bà, tôi cũng không muốn bị lừa gạt tình cảm, tôi phải lừa sạch tiền của đối phương mới hả giận được.]
[Ha ha ha, gậy ông đập lưng ông.]
[Tôi chỉ thắc mắc tại sao tên lừa đảo này còn dám gặp phú bà, lại còn muốn kết hôn nữa? Những tên cặn bã lừa đảo qua mạng thường không muốn gặp mặt, vì chúng sợ bị bắt.]
An Như Cố nhìn những bình luận này, cô giải thích: “Sở dĩ anh ta đưa ra yêu cầu kết hôn, thực ra không phải vì lừa tiền.”
Tự Thủy Lưu Niên vốn nghĩ cô ấy gặp chuyện này đã phá vỡ thế giới quan, không ngờ rằng còn tiếp diễn nữa, thế là cô ấy hỏi: “Vậy anh ta muốn làm gì?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lừa đảo tại sao không lừa tiền?
An Như Cố nghĩ đến sao Hồng Loan của đối phương thì nói: “Anh ta rất vui khi gặp cô, nói cách khác, anh ta thật sự thích cô.”
Tự Thủy Lưu Niên: …
Người xem ở phòng live stream: !!!
[Sao lại như vậy chứ?]
[Phú bà nhìn rất đẹp, lại có nhiều tiền, chẳng lẽ vì chuyện này?]
[Cười chết mất thôi! Lừa đảo đi lừa gạt tình cảm của người ta, sau đó lại lọt vào lưới tình.]
[Tôi còn nhỏ, chưa từng biết “ăn cơm chùa” là gì, chị gái, cho tôi một cơ hội đi.]
[Hai bên cùng thích nhau, vậy thì đâu được coi là là gạt tình cảm, phú bà có chấp nhận bạn trai của cô không?]
Tự Thủy Lưu Niên không phải là người yêu vào rồi mụ mị đầu óc, cô ấy không hề quan tâm đến bạn trai lừa đảo, cô ấy quá cô đơn nên tìm một người bạn mà thôi.
Tự Thủy Lưu Niên bình tĩnh lại, không vì chuyện bạn trai thích cô ấy mà thay đổi thái độ của mình: “Đại sư, tôi đã suy nghĩ kỹ càng, tôi muốn cho anh ta vào tù, khiến anh ta gặp báo ứng.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ừm.”
Tự Thủy Lưu Niên thấy An Như Cố nhỏ tuổi, nhưng cô ấy không hề xem thường, mà dùng kính ngữ để nói chuyện, giọng nói tràn ngập sự chân thành và sự biết ơn: “Cảm ơn đại sư, sau khi mọi chuyện giải quyết xong, tôi muốn đến nhà đại sư để cảm ơn được không?”
Khi nãy Tự Thủy Lưu Niên thấy An Như Cố xinh đẹp lạnh lùng thì nhìn rất thích mắt, nhưng khi nhìn thấy cô có bản lĩnh như vậy, sự nhạy bén của cô ấy cho rằng tương lai của An Như Cố không hề tầm thường, thế là muốn kết thiện duyên.
Tự Thủy Lưu Niên nghĩ răng hay là đại sư không muốn nhiều chuyện như thế, đang chuẩn bị tâm lý nghe câu từ chối.
Nhưng An Như Cố không hề từ chối, cô nói: “Sau khi cô có thời gian rảnh, xử lý hết thảy chuyện này thì có thể đến Xuất Vân Quán thắp một nén nhang.”
Tự Thủy Lưu Niên nghe thấy cô đồng ý thì vui vẻ không thôi.
Sau khi kết thúc trò chuyện, cô nhìn bình luận trên màn hình rồi hỏi: “Hôm nay còn một quẻ nữa, mọi người có ai muốn tính không?”
Lần đầu tiên cô xem bói dường như chẳng có ai nguyện ý tính cả, chỉ có Tự Thủy Lưu Niên người thừa tiền này nhảy ra.
Nhưng bây giờ bình luận nổ tung, rất nhiều người bình luận “Tôi muốn xem một quẻ.” mọi người bình luận rất nhiệt tình, cũng có nhiều bình luận bàn tán chuyện khi nãy.
Vì người sáng suốt đều có thể nhìn ra được An Như Cố xem bói rất chuẩn, đây là câu chuyện chân thật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro