Chương 39
Quỳnh's Híp's
2024-07-21 08:25:27
Nhà hắn
- Ối cậu chủ ơi , sao mua lắm thế - quản gia
- còn nói nữa , mau gọi người ra bê đi- hắn nhăn nhó
- khiếp quá 2 bà này mua thế này thì mấy mà phá sản nhà tao- duy đau khổ
- đau tay quá- phong rên
- dạ 3 cậu vào trong ngồi đi- quản gia
- ừ- đồng thanh
- tao chết mất- duy đập đầu vào gối
- ra ngoài mà đập đầu vào tường mà chết - hắn cười
- bạn bè thế đấy- duy
- may quá về đến nhà, sống 16 năm trên đời lên đầu tiên bị hành hạ như vậy - phong than ngắn thở dài
- mày ở đây bao lâu về - hắn
- chắc dài dài- phong
- thế thì quãng thời gian đó tiếp tục bị hành hạ- hắn
- cái gì?- phong
- không piết chốc nữa sẽ xảy ra cái gì nữa đây - duy than
- tao đang chờ- hắn cười
- mà sao anh vui thế?- phong cau mày
- xem chúng mày bị hành hạ .........................hahahahaha- hắn thỏa mãn
- Why?- 2 tên mặt ngu
- không nhìn à..........tao vừa xuất viện - hắn cười cười
- hứ...- phong với duy nhăn nhó
- cứ đợi mà xem- phong nghĩ thầm
- đừng có ăn dưa bở- duy nghĩ thầm
- anh sẽ xem các chú bị hành hạ............còn bây giờ anh đi tắm đây- hắn cười rồi phi lên phòng
Ngoài chợ xx
- mày có mua nhiều quá không- vân anh đang ăn
- vẫn ít- nó
- hả- vân anh choáng
- bọn hắn có mua cả cái chợ này cũng dư đầy tiền nên cứ thoải mái đi- nó cười
- tao cũng nghĩ vậy- vân anh gật gật
- ăn đi còn về- nó
- ơ nhưng mà cái đứa đi cùng bọn thằng quân ý, là ai đó- vân anh mắt sáng bừng
- em họ quân- cứ mỗi lần nhắc đến tên đó là nó lại máu dồn lên não ( cấp cứu)
- đẹp trai nhỉ- vân anh
- bớt háo sắc đi, tao mách thằng duy giờ- nó mặt gian gian
- duy thì liên quan gì ở đây- vân anh ngại quá ( yêu người ta ròi còn ngại cái nỗi gì )
- ơ tao tưởng bọn mày yêu nhau- nó kích
- linh tinh - vân anh mặt đỏ tưng bừng
- ầy da, mày với duy lúc nào cũng dính như sam, thế không yêu nhau gọi là gì?- nó kích đểu vân anh
- chả là gì.........tao no rồi..........về - vân anh đứng phắt dậy trả tiền về luôn
- ơ.................đợi tao con kia- nó đang cười sặc
Bar Minh
- chị quỳnh anh đâu- nhã
- đi rồi- minh cau có
- em tưởng anh bắt chị í ở nhà- nhã
- không ép được- minh thở dài
- em chả hiểu chị ý với anh quân có quan hệ gì mà chị ý lại đến chăm sóc anh quân- nhã tức
- anh cũng vậy- minh nhau mày
- khó chịu quá - nhã
- sao vậy- minh
- anh mau làm mối cho em đi chứ, cứ ngồi ì đó à- nhã nóng mặt
- từ từ em gái à, đâu cũng sẽ có cách giải quyết -minh vuốt ve sợi tóc uyển nhã
- em đợi anh, đừng làm em thất vọng - nhã cười
- ok em gái,- minh cười
- Ối cậu chủ ơi , sao mua lắm thế - quản gia
- còn nói nữa , mau gọi người ra bê đi- hắn nhăn nhó
- khiếp quá 2 bà này mua thế này thì mấy mà phá sản nhà tao- duy đau khổ
- đau tay quá- phong rên
- dạ 3 cậu vào trong ngồi đi- quản gia
- ừ- đồng thanh
- tao chết mất- duy đập đầu vào gối
- ra ngoài mà đập đầu vào tường mà chết - hắn cười
- bạn bè thế đấy- duy
- may quá về đến nhà, sống 16 năm trên đời lên đầu tiên bị hành hạ như vậy - phong than ngắn thở dài
- mày ở đây bao lâu về - hắn
- chắc dài dài- phong
- thế thì quãng thời gian đó tiếp tục bị hành hạ- hắn
- cái gì?- phong
- không piết chốc nữa sẽ xảy ra cái gì nữa đây - duy than
- tao đang chờ- hắn cười
- mà sao anh vui thế?- phong cau mày
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- xem chúng mày bị hành hạ .........................hahahahaha- hắn thỏa mãn
- Why?- 2 tên mặt ngu
- không nhìn à..........tao vừa xuất viện - hắn cười cười
- hứ...- phong với duy nhăn nhó
- cứ đợi mà xem- phong nghĩ thầm
- đừng có ăn dưa bở- duy nghĩ thầm
- anh sẽ xem các chú bị hành hạ............còn bây giờ anh đi tắm đây- hắn cười rồi phi lên phòng
Ngoài chợ xx
- mày có mua nhiều quá không- vân anh đang ăn
- vẫn ít- nó
- hả- vân anh choáng
- bọn hắn có mua cả cái chợ này cũng dư đầy tiền nên cứ thoải mái đi- nó cười
- tao cũng nghĩ vậy- vân anh gật gật
- ăn đi còn về- nó
- ơ nhưng mà cái đứa đi cùng bọn thằng quân ý, là ai đó- vân anh mắt sáng bừng
- em họ quân- cứ mỗi lần nhắc đến tên đó là nó lại máu dồn lên não ( cấp cứu)
- đẹp trai nhỉ- vân anh
- bớt háo sắc đi, tao mách thằng duy giờ- nó mặt gian gian
- duy thì liên quan gì ở đây- vân anh ngại quá ( yêu người ta ròi còn ngại cái nỗi gì )
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- ơ tao tưởng bọn mày yêu nhau- nó kích
- linh tinh - vân anh mặt đỏ tưng bừng
- ầy da, mày với duy lúc nào cũng dính như sam, thế không yêu nhau gọi là gì?- nó kích đểu vân anh
- chả là gì.........tao no rồi..........về - vân anh đứng phắt dậy trả tiền về luôn
- ơ.................đợi tao con kia- nó đang cười sặc
Bar Minh
- chị quỳnh anh đâu- nhã
- đi rồi- minh cau có
- em tưởng anh bắt chị í ở nhà- nhã
- không ép được- minh thở dài
- em chả hiểu chị ý với anh quân có quan hệ gì mà chị ý lại đến chăm sóc anh quân- nhã tức
- anh cũng vậy- minh nhau mày
- khó chịu quá - nhã
- sao vậy- minh
- anh mau làm mối cho em đi chứ, cứ ngồi ì đó à- nhã nóng mặt
- từ từ em gái à, đâu cũng sẽ có cách giải quyết -minh vuốt ve sợi tóc uyển nhã
- em đợi anh, đừng làm em thất vọng - nhã cười
- ok em gái,- minh cười
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro