Chương 89
Quỳnh's Híp's
2024-07-21 08:25:27
Trong căn nhà lộng lẫy trang nghiêm được trang trí nội thất tinh xảo , trong căn nhà đó, trong căn phòng được phủ bởi màu xanh dương mát mẻ, không khi điều hòa mát lạnh phả xuống cũng không thể làm giảm đi nhiệt độ đang rất nóng trong căn phòng, trên chiếc giường màu xanh , có đôi nam nữ đang ôm ấp nhau ngủ , à không phải mà phải là cô gái đó cứ như bạch tuột quấn lấy anh bạn đó, anh bạn đó giống như gối ôm, cô gái gác chân lên 2 đùi của bạn nam đó, rồi quàng tay ôm lưng bạn nam, bạn nam đó muốn ôm lắm nhưng mà cô gái đó cứ đè chân đè tay nên bạn nam đó bất lực, .... Thời gian .... nhanh chóng........đi qua
3 tiếng thấm thoắt trôi qua
Bây Giờ là 11h trưa
Nó ôm hắn, mặt dụi dụi vào ngực hắn, đang mơ mơ màng màng tự nhiên thấy gối ôm của mình sao lạ thế, sao to thế, lại còn ấm chứ, rõ là thơm nha, mà sao gối ôm lại ôm được mình nhể?????????? Nó nhắm mắt đầu cứ nghĩ loanh quanh, tay vẫn ôm hắn, mặt vẫn dụi vào người hắn, rồi bống tự nhiên nó nghĩ ra TRỜI ƠI MÌNH LÀM GÌ CÓ GỐI ÔM CHỨ?? VẬY ...... VẬY....
Nó kinh hoàng mở mắt, rồi trợn to lên khi xác định được vật thể lạ đang ôm là hắn, "ÔI TRỜI ƠI! CHẮC NÓ CHẾT MẤT THÔI " Cái quái gì đang diễn ra, rồi bống hàng nghìn câu hỏi quay quẩn đầu nó? Ví dụ như: Tại sao hắn lại vào được đây? Tai sao hắn lại ngủ trên đây? Tại sao mình lại ôm hắn? Hắn có làm gì không?? nó nghĩ đến đó thì hoảng hốt xốc chăn lên, thấy trên người mình không có sứt mẻ gì rồi thở phào nhẹ nhõm , Nó tức điên người quay sang cái tên đang ung dung ngủ ngon lành như chả có chuyện gì, tức quá véo má hắn
- Dậy đi đồ điên........đồ biến thái........- nó hét với âm lượng siêu lớn vào thẳng cái màng nhĩ của hắn
- ...........- hắn kéo nó lại, bây giờ hắn mới được chính thức ôm nó ngủ, nó tức phun khói, hắn cũng tức chả kém, đang ngủ ngon lành tự nhiên bị véo má thật là ức mà....
- Bò ra - nó uốn éo càng muốn ra thì hắn càng ôm chặt
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- hắn hét chói tai khi nó chính thức cắn vào tay hắn với lực VÔ CÙNG NHỎ , nó nhân cơ hội đó chuồn luôn, vừa xuống giường thì vơ những thứ có thể ném được, ném thằng vào người hắn, may hắn lé rồi nhưng mà nó công phá dữ dội quá nên có trúng nhưng không đang kể, vừa ném nó vừa chửi rủa
- Anh là đồ biến thái, thanh niên vô sỉ, mất đạo đức, đàn ông hơn đàn bà , cao nhưng não ngắn, đồ ngu như lợn, chưa học à mà không biết xông vào nhà người ta vô duyên vô cớ, Phạm Pháp, tôi báo công an bắt anh đi =)) =_+ Nó vừa nói vừa ném hết đồ vào hắn
-Này Này, do em chứ??- hắn vừa cười vừa lé
- Anh còn dám cãi à, Định vừa ăn cướp vừa la làng à, đồ điên, cáu loại anh không xứng đáng làm người, anh có biết tấm thân ngọc ngà này là tôi để dành cho chồng tương lại chứ không phải người yêu =_) - nó uất quá
- Em nói cái gì?!!!!!- hắn bực đến phát điên khi nó dám lôi cả chống tương lai, vậy nó coi hắn là cái gì, là thú vui, hay yêu đương cho biết
- Tôi nói anh không có quyền động vào người tôi, thân này tôi chỉ trao cho chồng tôi- nó vừa nói vừa xông lên giường đấm đá hắn
- Kiểu gì anh chả là chồng em- hắn cười xảo trá
- Ảo tưởng- nó ném bồm bộp vào hắn, đang vung loạn xạ , hắn thì mơ mộng, nó không để í đấm thẳng vào mồm hắn làm hắn méo cả mặt, hết cười chảy cả máu mồm
- Ôi- nó hoảng
- ....- cú đấm đó thì đau gì so với hắn, chỉ là hắn thích ăn vạ để được nó quan tâm thôi
- Đau không, xin lỗi- nó xót
- ..- hắn lườm nó, lại trống không rồi
- Em xin lỗi, Anh sao không?- nó suýt soa
- Đau lắm- hắn bi thương
- Thật hả??- nó giơ tay chạm lên vết thương
- Đợi em đi lấy thuốc- nó phóng lấy thuốc rồi ra bôi cho hắn, đang bôi hắn nói
- Em có bao cơm anh không??- hắn cười
- Được- nó trùng mày xuống
----------
Lời t/g: Chap sau, 2 anh chị í đi siêu thị thì gặp anh phong rồi..........................
Chap sau nữa: anh phong thất tình nhưng mà không ai biết,
Tiết lộ về sau, sau khi sóng gió triền miên không yên 1 ngày của hắn nó với minh thì phong yêu nó muốn bảo vệ nó nhưng không nói.., đại loại như yêu đơn phương da diết í, yêu không được nhận lại đó, và ..............( yên tâm đoạn này còn sướt mới xảy ra, bây giờ cứ chú tâm cho hắn nó yêu nhau đã, tô thêm hạnh phúc, màu hồng đã =))
face t/g: Diễm Quỳnh's
3 tiếng thấm thoắt trôi qua
Bây Giờ là 11h trưa
Nó ôm hắn, mặt dụi dụi vào ngực hắn, đang mơ mơ màng màng tự nhiên thấy gối ôm của mình sao lạ thế, sao to thế, lại còn ấm chứ, rõ là thơm nha, mà sao gối ôm lại ôm được mình nhể?????????? Nó nhắm mắt đầu cứ nghĩ loanh quanh, tay vẫn ôm hắn, mặt vẫn dụi vào người hắn, rồi bống tự nhiên nó nghĩ ra TRỜI ƠI MÌNH LÀM GÌ CÓ GỐI ÔM CHỨ?? VẬY ...... VẬY....
Nó kinh hoàng mở mắt, rồi trợn to lên khi xác định được vật thể lạ đang ôm là hắn, "ÔI TRỜI ƠI! CHẮC NÓ CHẾT MẤT THÔI " Cái quái gì đang diễn ra, rồi bống hàng nghìn câu hỏi quay quẩn đầu nó? Ví dụ như: Tại sao hắn lại vào được đây? Tai sao hắn lại ngủ trên đây? Tại sao mình lại ôm hắn? Hắn có làm gì không?? nó nghĩ đến đó thì hoảng hốt xốc chăn lên, thấy trên người mình không có sứt mẻ gì rồi thở phào nhẹ nhõm , Nó tức điên người quay sang cái tên đang ung dung ngủ ngon lành như chả có chuyện gì, tức quá véo má hắn
- Dậy đi đồ điên........đồ biến thái........- nó hét với âm lượng siêu lớn vào thẳng cái màng nhĩ của hắn
- ...........- hắn kéo nó lại, bây giờ hắn mới được chính thức ôm nó ngủ, nó tức phun khói, hắn cũng tức chả kém, đang ngủ ngon lành tự nhiên bị véo má thật là ức mà....
- Bò ra - nó uốn éo càng muốn ra thì hắn càng ôm chặt
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA- hắn hét chói tai khi nó chính thức cắn vào tay hắn với lực VÔ CÙNG NHỎ , nó nhân cơ hội đó chuồn luôn, vừa xuống giường thì vơ những thứ có thể ném được, ném thằng vào người hắn, may hắn lé rồi nhưng mà nó công phá dữ dội quá nên có trúng nhưng không đang kể, vừa ném nó vừa chửi rủa
- Anh là đồ biến thái, thanh niên vô sỉ, mất đạo đức, đàn ông hơn đàn bà , cao nhưng não ngắn, đồ ngu như lợn, chưa học à mà không biết xông vào nhà người ta vô duyên vô cớ, Phạm Pháp, tôi báo công an bắt anh đi =)) =_+ Nó vừa nói vừa ném hết đồ vào hắn
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Này Này, do em chứ??- hắn vừa cười vừa lé
- Anh còn dám cãi à, Định vừa ăn cướp vừa la làng à, đồ điên, cáu loại anh không xứng đáng làm người, anh có biết tấm thân ngọc ngà này là tôi để dành cho chồng tương lại chứ không phải người yêu =_) - nó uất quá
- Em nói cái gì?!!!!!- hắn bực đến phát điên khi nó dám lôi cả chống tương lai, vậy nó coi hắn là cái gì, là thú vui, hay yêu đương cho biết
- Tôi nói anh không có quyền động vào người tôi, thân này tôi chỉ trao cho chồng tôi- nó vừa nói vừa xông lên giường đấm đá hắn
- Kiểu gì anh chả là chồng em- hắn cười xảo trá
- Ảo tưởng- nó ném bồm bộp vào hắn, đang vung loạn xạ , hắn thì mơ mộng, nó không để í đấm thẳng vào mồm hắn làm hắn méo cả mặt, hết cười chảy cả máu mồm
- Ôi- nó hoảng
- ....- cú đấm đó thì đau gì so với hắn, chỉ là hắn thích ăn vạ để được nó quan tâm thôi
- Đau không, xin lỗi- nó xót
- ..- hắn lườm nó, lại trống không rồi
- Em xin lỗi, Anh sao không?- nó suýt soa
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Đau lắm- hắn bi thương
- Thật hả??- nó giơ tay chạm lên vết thương
- Đợi em đi lấy thuốc- nó phóng lấy thuốc rồi ra bôi cho hắn, đang bôi hắn nói
- Em có bao cơm anh không??- hắn cười
- Được- nó trùng mày xuống
----------
Lời t/g: Chap sau, 2 anh chị í đi siêu thị thì gặp anh phong rồi..........................
Chap sau nữa: anh phong thất tình nhưng mà không ai biết,
Tiết lộ về sau, sau khi sóng gió triền miên không yên 1 ngày của hắn nó với minh thì phong yêu nó muốn bảo vệ nó nhưng không nói.., đại loại như yêu đơn phương da diết í, yêu không được nhận lại đó, và ..............( yên tâm đoạn này còn sướt mới xảy ra, bây giờ cứ chú tâm cho hắn nó yêu nhau đã, tô thêm hạnh phúc, màu hồng đã =))
face t/g: Diễm Quỳnh's
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro