Mua Xe
2024-11-17 00:17:02
Tịnh Thù chọn xe màu đỏ, và đã mua trả góp, trả trước 27.000 tệ bằng thẻ tín dụng, hoàn tất thủ tục, mua bảo hiểm, lắp biển số tạm thời, và như vậy cô đã lái chiếc BYD Song Max về nhà!
Từ 18 tuổi cô đã học lái xe, nhưng hiếm khi lái xe của bố mẹ, vậy nên kỹ năng lái xe của Tịnh Thù là, chỉ cần bạn giữ khoảng cách xa cô ấy thì bạn sẽ sống sót [mặt cười].
Cô rất vất vả mới đỗ được xe ở chỗ đậu xe của khu dân cư, sau đó Tịnh Thù mua thêm mười mấy chai nước khoáng là hoàn toàn hết tiền.
Vác đói bụng quay về nhà.
Khi mở cửa, cô thấy cậu cả, dì út, chú út ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn cô.
Tịnh Thù nuốt nước bọt, nhìn đồng hồ, 18h25.
Ồ, dù đã tan làm nhưng tại sao họ lại nhìn cô như vậy? Có chuyện gì vậy?
Thấy cậu cả và gia đình chưa gặp tai nạn gì, Tịnh Thù thở phào nhẹ nhõm.
Ấn tượng của cô về gia đình cậu cả Tô Ích Dương là từ khi còn nhỏ thường xuyên đến nhà cậu chơi, mợ Vương Phương thường nấu những món Tịnh Thù thích ăn.
Sau khi ông bà ngoại qua đời, dù cùng sống trong một thành phố nhưng họ ít gặp nhau hơn, chỉ đến dịp Tết mới ăn cùng nhau bữa cơm tất niên.
Thời kỳ tận thế năm thứ ba xảy ra động đất toàn cầu.
Ô Thành nằm trong lưu vực, cứ ba bốn ngày lại động đất một lần, cơ bản không quá 6 độ Richter.
Khác với khu vực Xuyên Thục, mỗi ngày phải rung chuyển hai lần, cứ một hai tháng lại có đợt động đất lớn, người dân Xuyên Thục nói rằng năm đó trái đất chính là giường ngủ của họ.
Nhưng chính quyền Ô Thành vẫn yêu cầu người dân ở qua đêm tại quảng trường, trại tị nạn hoặc trên đất bằng, và phát đồ tiếp tế.
Tịnh Thù nhớ rất rõ, đêm đó mợ nói:
"Ở quảng trường mùi khó chịu quá, người ta nghiến răng, đánh rắm, ngáy ngủ gì cũng có, mấy ngày nay chỉ là động đất nhẹ, sẽ không rung chuyển nữa, nhà họ Lý hàng ngày vẫn về nhà ngủ không sao cả?”
“Hơn nữa Tô Long cũng không chịu được thời tiết lạnh như vậy, chúng ta về nhà ngủ một đêm."
Tô Long là con trai của cậu cả, nhỏ hơn Tịnh Thù 5 tuổi, là con trai muộn, được cưng chiều vô cùng.
Lúc đó gia đình cậu cả đã về nhà ngủ, đêm đó xảy ra động đất 6 độ Richter, tâm chấn nằm ngay khu vực nhà cậu, các khu nhà xung quanh đều sụp đổ.
Không còn chó nghiệp vụ cứu hộ, không còn lính cứu hỏa đi tìm kiếm, thậm chí không có tin tức phát sóng, cũng không ai điều tra về số người chết trong trận động đất lần này.
Bởi vì đây là thời kỳ tận thế mà, mỗi ngày có rất nhiều người chết.
Từ 18 tuổi cô đã học lái xe, nhưng hiếm khi lái xe của bố mẹ, vậy nên kỹ năng lái xe của Tịnh Thù là, chỉ cần bạn giữ khoảng cách xa cô ấy thì bạn sẽ sống sót [mặt cười].
Cô rất vất vả mới đỗ được xe ở chỗ đậu xe của khu dân cư, sau đó Tịnh Thù mua thêm mười mấy chai nước khoáng là hoàn toàn hết tiền.
Vác đói bụng quay về nhà.
Khi mở cửa, cô thấy cậu cả, dì út, chú út ngồi ngay ngắn trên ghế sofa, sau đó đồng loạt quay đầu nhìn cô.
Tịnh Thù nuốt nước bọt, nhìn đồng hồ, 18h25.
Ồ, dù đã tan làm nhưng tại sao họ lại nhìn cô như vậy? Có chuyện gì vậy?
Thấy cậu cả và gia đình chưa gặp tai nạn gì, Tịnh Thù thở phào nhẹ nhõm.
Ấn tượng của cô về gia đình cậu cả Tô Ích Dương là từ khi còn nhỏ thường xuyên đến nhà cậu chơi, mợ Vương Phương thường nấu những món Tịnh Thù thích ăn.
Sau khi ông bà ngoại qua đời, dù cùng sống trong một thành phố nhưng họ ít gặp nhau hơn, chỉ đến dịp Tết mới ăn cùng nhau bữa cơm tất niên.
Thời kỳ tận thế năm thứ ba xảy ra động đất toàn cầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ô Thành nằm trong lưu vực, cứ ba bốn ngày lại động đất một lần, cơ bản không quá 6 độ Richter.
Khác với khu vực Xuyên Thục, mỗi ngày phải rung chuyển hai lần, cứ một hai tháng lại có đợt động đất lớn, người dân Xuyên Thục nói rằng năm đó trái đất chính là giường ngủ của họ.
Nhưng chính quyền Ô Thành vẫn yêu cầu người dân ở qua đêm tại quảng trường, trại tị nạn hoặc trên đất bằng, và phát đồ tiếp tế.
Tịnh Thù nhớ rất rõ, đêm đó mợ nói:
"Ở quảng trường mùi khó chịu quá, người ta nghiến răng, đánh rắm, ngáy ngủ gì cũng có, mấy ngày nay chỉ là động đất nhẹ, sẽ không rung chuyển nữa, nhà họ Lý hàng ngày vẫn về nhà ngủ không sao cả?”
“Hơn nữa Tô Long cũng không chịu được thời tiết lạnh như vậy, chúng ta về nhà ngủ một đêm."
Tô Long là con trai của cậu cả, nhỏ hơn Tịnh Thù 5 tuổi, là con trai muộn, được cưng chiều vô cùng.
Lúc đó gia đình cậu cả đã về nhà ngủ, đêm đó xảy ra động đất 6 độ Richter, tâm chấn nằm ngay khu vực nhà cậu, các khu nhà xung quanh đều sụp đổ.
Không còn chó nghiệp vụ cứu hộ, không còn lính cứu hỏa đi tìm kiếm, thậm chí không có tin tức phát sóng, cũng không ai điều tra về số người chết trong trận động đất lần này.
Bởi vì đây là thời kỳ tận thế mà, mỗi ngày có rất nhiều người chết.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro