Chiến 1
Kim Diện Đại Hiệp
2024-07-15 01:47:46
Lại nói Hữu Sinh có 3 thằng đàn em là Vinh Hoa, Phú Quý và Triệu Bạc Rơi. Hữu Sinh định rủ bọn nó đi bảo kê lược trận nhưng đến nhà thằng Triệu Bạc Rơi thì nó đang nhậu lẩu cầy cả đám, hai thằng đàn em kia cũng đang ở đó. Thấy đại ca đến, bọn đó liền hai thằng hai bên bê đại ca ngồi vào giữa bàn. Hữu Sinh thấy vậy vừa vui vừa dỗi: - - Nếu tao không đến thì mấy thằng bay ăn lén rồi a?
Một thằng đáp:
- Biết đại ca bận bịu điều hành tập đoàn sáng nắng chiều mưa mà trưa cũng không có rảnh tụi em nào dám gọi làm phiền
Mấy thằng cười trừ đáp cho qua chuyện rồi gắp mời đại ca chén tạc chén thù đến khuya. Thế là tên Hòa kia thoát được một kiếp. À không, hắn chỉ thoát được một lúc, không thoát được cả đời.
Vì sáng hôm sau Hữu Sinh và đám bạn đã tỉnh bơ trở lại. Tối qua trước khi nhậu bọn hắn đã uống hàng chục viên Hoạt huyết nhất nhất + giải độc gan nên sáng ra tỉnh rụi. Một thằng liền phản bác:
- Tại anh nói thế chứ tui uống sắn dây với hoạt huyết khác cũng có tác dụng thôi, không thì dùng xuyên khung, ngưu tất, không thì thuốc lợi tiểu.
Thằng Hữu Sinh không muốn lằng nhằng liền xách tai nó kéo ra xe. Bọn Hữu Sinh 4 thằng lên đường đi tìm nhà Tiểu Hòa. Lựa chọn xe với hắn cũng là một vấn đề. Hắn vừa ý nhất là cái Vinfast VF9 của sếp Vượng mà phát hiện ra nó chưa được sản xuất , tính lấy Lambo Gallardo lại sợ chạy trên đường móp bửng, tính lấy mui trần Jaguar XK lại sợ nước văng, cuối cùng lấy con bán tải mà các trẻ trâu con đại gia hay chở hàng nóng.
Hữu Sinh đến nơi liền nhờ thằng Triệu Bạc Rơi vào kêu thằng Hòa ra nói chuyện. Triệu Bạc Rơi ta tuy cũng là một anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, từng vào quán bar ra quán nhậu những vẫn hiểu đạo lý "Tiên lễ hậu binh". Hắn liền nghĩ đầu tiên nên mời ra, không được thì mới dùng vũ lực. Mà có không ổn mới gọi đại ca. Hắn đến đúng số nhà ghi trên giấy “223 Quát - sơn – si – thau, quận Quát – tát – luôn”, là một nhà cấp 4 đơn sơ đến mức chả vì đại ca hắn cũng lười đến ngó. Hắn gõ của thì thấy một bà già ra mở cửa, hắn ngẩn người: không lẽ Tiểu Hòa là bà này, hông lẽ Ngọc Dung tiểu thư gu mặn đi mê les là một bà già, mà les thì dễ lắm, không như đàn ông 50 tuổi lo liệt dương hết xài.... Sau vài giây nghĩ như Cẩu Bạc Rơi thì hắn đã lấy lại bình tĩnh liền hỏi bà già đối diện:
-Thưa bác, nhà này có phải nhà ...cậu Khoan không ạ?
Bà già lắc đầu:
-Không phải, cháu hỏi nhà bên cạnh xem, bác mới đến không biết nhiều.
Triệu Bạc Rơi ra vẻ ngạc nhiên gãi gãi đầu:
- Ủa lạ quá lạ quá, không thể nào. Mà bác có em trai hay con trai gì không?
- Có nhưng nó tên Hòa.
Triệu Bạc Rơi vỗ trán rồi nói:
-À cháu nhầm hai tên Khoan - Hòa. Vậy Hòa có nhà không bác?
- Cháu kiếm nó có gì không?
- Có người con gái nhờ cháu giao hộ phong thư, mà chỉ giao cho Hòa thôi.
- Nó đi ra ngoài chắc chút nữa mới về. Cháu vào nhà mà đợi.
Triệu Bạc Rơi xua tay, thôi cháu có việc chiều lại đến
Triệu Bạc Rơi ra thông báo lại, cả bọn liền ngồi trên xe bán tải đợi. Anh Hữu Sinh đang bàn cách đối phó sao cho thằng Hòa vô danh tiểu tốt kia không bị ăn hành ngập mồm, mềm mình như thịt ninh, thằng Triệu Bạc Rơi thì nhảy lên nhảy xuống thùng xe bán tải như một hip-hop-per, thì thằng Hòa kia về tới.
Hữu Sinh vốn đã nhìn thấy hình trong hồ sơ hôm qua nên nhận ra ngay. Một thằng tầm thường hết mức tầm thường, mặc áo thun, quần short kaki rẻ tiền, mang dép tông lại xách theo một bọc huyết đang lững thửng đi về. Hắn còn vừa đi vừa nghêu ngao hát trong có vẻ rất tiêu dao tự tại:
- …. Lời hẹn ước, ta sẽ yêu nàng trọn kiếp chẳng hề phai. Tình sẽ là đường, xin chớ muộn phiền….
Hữu Sinh khịt mũi:
-Thơ mộng ghê. Thằng Hòa kia mày đứng tại cho tao bảo.
Nói rồi 4 thằng bước ra chặn đường Hòa lại. Tiểu Hòa hỏi:
- Mấy anh là ai, tìm tôi có việc gì?
- Tao là anh Ngọc Dung, đương nhiên có việc mới tìm mày
Tiểu Hoà hơi bất ngờ nhưng nhìn dáng vẻ chặn đường đã biết việc đó là việc gì, chỉ nói:
-Tôi yêu Ngọc Dung thật lòng, chúng tôi tin đó là định mệnh, các anh có mạnh thế nào cũng không ngăn cản được đâu.
Tiểu Hoà nói xong lách qua một bên muốn đi. 3 thằng kia liền lấy vai huých Tiểu Hoà lùi lại. Hữu Sinh nói:
-Tao không muốn đánh mày nhưng chắc phải có vài đấm mày mới ngoan ngoãn.
Hữu Sinh liền phóng tới đánh Tiểu Hoà, Tiểu Hoà né sang bên vứt bọc huyết ra vỉa hè rồi cũng đánh trả. 3 thằng kia ở ngoài vây các hướng lại không cho Tiểu Hoà chạy đi. Mọi người trong khu phố nghe đánh nhau liền chạy ùa ra đổ xô tìm vị trí tốt để quan sát. Chẳng mấy chốc một đường phố vắng vẻ đã đầy người bon chen. 3 thằng kia phải rất vất vả mới ngăn cản được đám người muốn chen vào trận đánh. Hữu Sinh vừa thấy Tiểu Hoà né đòn đầu tiên đã thấy sai sai, có gì đó không hợp lý. Với tốc độ của Hữu Sinh đã từng đánh qua hàng chục trận, Tiểu Hoà phải nằm đường từ đòn đó rồi, sau đó lần thứ 2, thứ 3, ... Tay đấm chân đá vẫn né được và Tiểu Hoà đánh trả. Hữu Sinh giật mình, ủa chẳng phải đây là cái thằng vô danh tiểu tốt, vô công rỗi nghề, thợ đào mỏ sao bỗng biến thành võ sĩ rồi, đánh ngang cơ với hắn rồi?
Hữu Sinh cũng không có thời gian suy nghĩ, hắn liền tung hết tuyệt kỹ chinh chiến các đấu trường từ chuyên nghiệp đến nghiệp dư , đòn chỏ, đòn gối, đá 360 độ, 540 độ hay các cú lừa dưới đá trên, lừa trên móc dưới.... Tiểu Hoà cũng bất ngờ. Hắn không nghe Ngọc Dung nói gì về võ thuật, Ngọc Dung cũng không biết võ, sao tự dưng lại lòi ra một thằng anh võ thuật lợi hại như vậy. Bây giờ hắn tạm thời có thể chống đỡ từ đó nhìn ra chiêu thức đối phương để bắt bài, nhưng nếu 3 thằng kia xông vào, nếu là Hữu Sinh x4 thì hắn dù là nhất đẳng huyền đai thái cực cũng sẽ bị hành ngập mồm.
Trong lúc đó 3 thằng lược trận đang phải rất vất vã để che chắn trận đấu trước dòng người vây quanh ngày càng đông. Mọi người bên ngoài vây xem, có người leo lên cây, leo cột điện để nhìn cho rõ. Họ bàn tán xì xào, khi có một tuyệt kỹ được tung ra, khi có một thế công bị cản lại thì mọi người vỗ tay tán thưởng.
- Võ thuật giỏi chẳng kém phim Hồng Kông hén
- Đệ nhất lôi đài đường phố của năm rồi
- Cố lên cố lên 2 đấu sĩ hãy chiến thằng đem vinh quang về cho đội nhà
- Ủa mà bên nào phe mình vậy?
- Không biết, đánh nhanh quá không thấy rõ mặt
- Vậy cổ vũ cả 2 luôn.
- Yeah yeah yeah, a lé a le
Có thằng xé vải làm cờ với cột lên trán để cổ vũ. Bỗng thấy dùng vải trắng hình như bị sai nên liền dẹp. Có một thằng vừa trồng được cây xoài Thái, ra quả mùa đầu tiên, chín được 1 trái. Nó thèm quá liền gọt ăn, nhưng cũng không bỏ qua được tính hóng hớt liền chen vào coi trận đấu:
- Gì vậy gì vậy ai đánh ai vậy cho tôi coi với
Sau một hồi chen không nổi lại cầm trái xoài với con dao hắn không dám chen vào liền hô lên bên tai người phía trước:
- Nước sôi nè, nước sôi nè, tránh đường.
Hắn liền được né ra một đường nhỏ lách vào trong. Chưa kịp thấy mô tê gì thì dao trên tay hắn đã bị Hữu Sinh chộp lấy đâm tới Tiểu Hoà. Tiểu Hoà né được đánh vào cánh tay hất dao ra. Tên gọt xoài rất quý con dao này, và bởi vì ăn xoài Thái phải gọt bằng dao Thái nên hắn kêu to:
- Ê ê dao của tui dao của tui
Rồi bất chấp bọn Triệu Bạc Rơi ngăn cản vẫn lao vào vòng chiến đưa tay đòi lấy lại con dao.
Hữu Sinh lại tấn công Tiểu Hoà, dao đâm, quơ, chém như một đao khách thực thụ. Tuy dao ngắn nhưng "một tấc ngắn thì thêm một tấc hiểm", nhỏ thì nhẹ dễ xoay trở tấn công. Khi tên gọt xoài đến bên hông Hữu Sinh thì hắn đang tấn công thức thứ 6 - Tiều phu đóng đinh. Lúc Tiểu Hoà đưa 1 tay cản Hữu Sinh thì hắn dồn lực vào tay thứ 2 đè con dao tới. Tuy không nhanh nhưng mạnh. Tiểu Hoà lách người đá cổ tay Hữu Sinh dang ra. Đúng lúc Hữu Sinh né tên cầm xoài thì bị đá trúng tay phải lách sang bên, quơ tay ngang đầu tên gọt xoài làm hắn từ có tóc thành đầu đinh.
Mọi thứ như dừng lại một khoảnh khắc, mọi người nhìn thấy dao lia qua, tóc trên đầu tên cầm xoài liền rơi lả tả như thí phác, còn lại mái tóc với một lõm trắng hếu sắp chạm da đầu ở bách hội. Mọi người liền chạy ù đến vậy quanh tên cầm xoài nhìn thom lom rồi há hốc mồm nhìn nhau:
- Ngọt sớt
-Bén ngót
- Dao bừa
- Dao chẳng chừa
- Giữ mạng là vừa
Nói xong họ bỏ chạy tán loạn vào mọi nhà, mọi ngỏ ngách phía xa. Có một thằng nhiếp ảnh dạo còn ở lại nghía góc chụp để đăng báo thì bị thằng khác lôi đi, hắn giằng lại để chụp xong mới đi thì bị xách cổ áo lôi đi
Có một chiếc xe đạp chạy quanh vòng đấu để rước người hai bên, chất lên cả chục người như xiếc. Họ vào nhà khóa của, sụp cửa sổ, lấy cây chống lại, kéo tủ tấn lại..... Hai ông bà già nọ đang ì ạch rinh một tủ to để tấn cửa sợ người ta đánh đến trong nhà mình thì nghe tiếng một anh rao:
- Dịch vụ rinh tủ tấn cửa đây, 5 triệu một lần.
Hắn liền đẩy cửa sổ nhích lên hỏi:
-Ông bà có sử dụng dịch vụ không?
Bỗng nghe 1 tên khác rao:
-Hàn sắt ăn chắc mặc bền đây.
Hắn cũng chồm vào giành hỏi:
- Ông bà có cần hàn cửa cho chắc không?
Ông bà ngạc nhiên:
-Sao nay có dịch vụ này?
-Tùy thời mà sinh, tùy nghi nhi phát,
-Vậy giá hàn sắt bao nhiêu?
-Dạ hàn miễn phí, hàng xóm hoạn nạn có nhau mà
Ông bà: Vậy hàn lẹ đi, hàn lẹ đi
Thằng dịch vụ rinh tủ tức tối:
- Đồ ngu không để tao lấy 5 triệu mà hàn miễn phí.
Mọi người chạy trốn hết, níu theo cả 3 thằng lược trận đến nẻo nào không biết. Chỉ còn mỗi Hữu Sinh và Tiểu Hoà đang đánh nhau. Có người nhảy vô thùng rác trốn, có một xe bảo an vừa dừng lại. Bảo an là một đội quân đảm bảo an ninh của vương quốc. Quân phòng là để chống giặc ngoại xâm, bảo an để chống nội loạn. Một xe bảo an vừa dừng lại liền có thằng mở cốp xe chui vào, hai ông bảo an mặc đồng phục mang súng ngắn bước ra kêu to:
- Nè nè làm gì vậy làm gì vậy
- Người trong cốp xe kéo chặt cốp xe xuống không chịu ra:
- Di cư, di cư lẹ.
-=-=-=-=-
Gió thổi hiu hiu, cả dãy phố trống trơn chỉ còn hai ông Bảo An đứng xem đánh nhau. Có một thằng đu cột điện, hai ông Bảo An 1 và Bảo An 2 nói với nhau. Bảo An 1 chỉ thằng đu cột điện:
-Nó leo trụ điện kìa phạt đi
Bảo An 2 hỏi:
-Phạt thế nào?
Bảo An 1 gãi đầu:
-Tôi chỉ nghe cấm leo trèo chứ phạt cũng chưa biết
Bảo An 2 bỏ qua, lại nhìn đến trận đấu của Tiểu Hòa và Hữu Sinh nói:
- Ông à võ công giỏi quá chắc cũng nhất đẳng huyền đai. Bây giờ phải làm sao?
Bảo An 1 nói:
- Thì lên tiếng
Xong hai ông liền đồng thanh kêu to:
- Dừng tay, dừng tay, dừng tay lại.
Hữu Sinh và Tiểu Hòa đang đánh đến đoạn gay cấn không màng thế sự, chỉ tập trung vào các đòn thế chính mình với đối phương. Kêu một lúc không hiệu quả, ông Bảo An 2 bảo:
- Chờ bọn nó đánh mỏi tay cũng phải dừng lại
Qua một lúc đứng mỏi chân mà Hữu Sinh và Tiểu Hoà vẫn chưa dừng lại. Ông Bảo An 1 lại nói:
- Đây chắc là robot máy móc chứ không phải người nên mới đánh lâu được như vậy.
Ông Bảo An 2 cũng gật đầu nói:
- Chắc Robot nên không biết luật lệ Vương quốc, không chịu nghe hiệu lệnh của chúng ta.
Ông Bảo An 1 hỏi:
- Vậy giờ làm sao?
Bảo An 2 nói:
- Thì áp giải về trụ sở để điều tra xử lý
Hai ông Bảo An liền sắn tay áo nhảy vào, chưa bắt được đứa nào thì bị đánh văng ra. Một ông ngã vào đống mốt xốp, một ông ngã tựa lưng vào thùng rác. Thằng trong thùng rác liền rinh thùng rác tới chỗ khác nói:
- Chớ có giành chỗ
Nói rồi lại nhảy vào thùng đậy nắp lại. Hai ông Bảo An lại đứng sóng vai nhau, lúc này trên bộ đồ đã có xốc xếch dơ bẩn hơn và rách vài chỗ. Bảo An 1 hầm hầm gương mặt sắn tay áo lần nữa:
- Dám đánh ông, ông cho ăn đạn.... Ủa mà hồi nãy thằng nào đánh tao vậy?
Bảo An 2 chằng chằng cái miệng:
- Ai mà biết nó đánh nhanh quá
Bảo An 1:
- Để cho cả hai đứa nó lãnh đạn, tôi xử thằng áo thun, ông xử thằng áo jean
Bảo An 1 cứ ngỡ đã cầm súng trong tay định nạp đạn kéo cò, bỗng nhìn trong tay trống trơn liền kêu lên:
- Súng tôi đâu giơ cho tôi
Bảo An 1 liền lục đồ Bảo An 2 để lấy súng, Bảo An 2 giữ cây súng trong túi mình và nói: - Súng của tôi mà cha
Bảo An 1 trố mắt:
- Vậy súng tôi đâu?
Bảo An 2 nói:
- Trong túi chưa lấy ra kìa
Bảo An 1 à lên một tiếng lần này rút ra nạp đạn thật sự và kéo cò sẵn sàng bắn. Bảo An 2 liền chặn lại nói:
- Ê mà tội gây rối trật tự công cộng với chống người thi hành công vụ đâu có đến nỗi tử hình, mình làm bảo an phải gương mẫu chứ.
Bảo An 1 nói:
- Có lý, để tao cởi bộ quân phục này ra xử nó rồi lại mặc vào
Bảo An 2 hỏi:
- Cởi ở đâu?
Bảo An 1 chỉ xuống đất:
- Tại đây
Bảo An 2 nói:
- Kỳ cục lắm vào nhà vệ sinh ổn hơn.
Bảo An 1 "ừ" một tiếng rồi cả hai ông liền chạy đi kiếm nhà vệ sinh để thay đồ.
Trong lúc đó Tiểu Hòa sau một lúc đánh nhau đã nắm được lộ số liền nhân cú đá Back-side Kick của Hữu Sinh mà đánh ngã anh ta nằm sấp xuống và kề dao vào cổ nói:
-Tôi yêu Ngọc Dung thật lòng, tôi không muốn đánh với anh nữa.
Tiểu Hòa nói xong thì vứt dao ra đất và bỏ đi. Hữu Sinh đứng dậy nói:
-Tao phóng dao theo thì sao?
Tiểu Hòa bực bội gắt:
- Đừng đánh nữa
Hữu Sinh vẫn cầm con dao phóng theo nhưng cách phía trên Tiểu Hòa một đoạn. Tiểu Hòa nghe tiếng gió liền quay phắt lại chụp lấy cán dao, vứt nó cắm vào thân cây trên vỉa hè. Anh trai Ngọc Dung không ngờ Tiểu Hòa còn có thể bắt được con dao lại có thể phóng dao vào đúng trên thân cây ở phía xa. Sự khó khăn nằm ở chỗ nghe tiếng gió có thể đoán được hướng phóng dao đi và trong chớp mắt quay lại đã chộp được con dao và trong khoảnh khắc đó lại phóng con dao đi chuẩn vào một vị trí nào đó. Hữu Sinh ngỡ ngàng lẩm bẩm:
-Thua thật rồi
Tiểu Hòa bỏ đi một lúc Hữu Sinh vẫn còn ngẩn ngơ đứng đó nhìn theo, ba thằng đệ bấy giờ mới chạy trở về. Bọn nó thở hồng hộc không biết là bị đám người xô đẩy đến nẻo nào hay thấy tình hình lắng dịu mới ló đầu ra. Phú Quý hỏi:
-Ủa nó đâu rồi đại ca?
Hữu Sinh chán nản kêu bọn nó lên xe rời đi.
Sau một lúc nghe im ắng, ông bà nhờ hàn cửa lúc nãy ở trong nhà hỏi vọng ra:
- Họ đánh nhau xong rồi à?
Hai thằng kia ở ngoài đang nằm úp nón lên mặt, ngủ trên lan can nói:
- Xong rồi
Hai thằng cũng cựa mình ngồi dậy, ông bà trong nhà liền mở cửa sổ lên nói:
- Vậy tháo hàn giùm đi cậu
Thằng hàn sắt liền trở giọng vô cảm:
- Mần ăn tiền hà, hàn giùm nhưng không mở giùm
Ông bà trong nhà nghe thế cũng ngẩn người:
- Vậy mở bao nhiêu tiền?
Thằng hàn sắt chắc nịch:
- 50 triệu.
Bà già nghe vậy liền ngất xỉu, ông đỡ bà và hỏi:
- Sao mắc dữ vậy? (Đắt)
- Của đi thay người, bỏ của lấy người mà
Thằng dịch vụ rinh tủ tấn cửa liền vỗ vai hắn:
- Phá tao 5 triệu vậy mày phải trả
Thằng hàn sắt liền cười xoà:
- Nhầm nhò gì đãi thêm một chầu Ken nữa
Ông già ở trong nhà tức tối nói:
- Đồ khốn kiếp liên minh gian ác
Hai thằng ở ngoài thì cười ha hả.
Lúc này hai ông Bảo An mới thay đồ ra xong nhìn thấy không còn ai. Ông Bảo An 1 tức tối vò đầu bứt tai:
- Tức quá nó đi nẻo nào rồi?
Ông Bảo An 2 lại chằng chằng cái miệng:
- Ai mà biết
Ông Bảo An 1 túm cổ Ông Bảo An 2 nói:
- Cũng tại ông vẽ chuyện thay đồ làm chúng nó đi mất
Bảo An 1 liền đánh Bảo An 2, ông Bảo An 2 liền đánh trả. Rồi Bảo An 1 chộp con dao ban nãy găm trên cây đánh lại.
Bốn người vụ hàn cửa lại nghe có tiếng đánh nhau, nhìn ra xa xa thấy một đám bụi do hai ông bảo an đánh nhau tạo ra ngày càng cuốn tới gần. Thằng hàn cửa liền vội vã tháo hàn rồi cùng thằng kia chui vào nhà ông bà lão trốn. Ông bà lão cầm chổi lau nhà nhìn hai thằng, hai thằng giả lã cười trừ. Cuối cùng cả 4 người người cùng nhau rinh tủ tấn cửa. Thằng dịch vụ rinh tủ lại kêu:
- Hiện đại là hại điện thấy chưa. Truyền thống mới ăn chắc mặc bền.
Trung tâm Bảo An Thành phố nhận được báo cáo là có hai người đánh nhau liền xuống ngay hiện trường bắt cả hai ông bảo an phường kia về trụ sở. Hai ông Bảo An 1, Bảo An 2 lúc này mới xin xỏ:
-Oan cho chúng tôi mà mấy anh
Nhóm Bảo An đưa đi nghiêm túc nói:
- Các ông đánh nhau được người ta báo cáo đã bắt tại trận lại có con dao làm vật chứng rành rành còn muốn chối cãi?
Một thằng đáp:
- Biết đại ca bận bịu điều hành tập đoàn sáng nắng chiều mưa mà trưa cũng không có rảnh tụi em nào dám gọi làm phiền
Mấy thằng cười trừ đáp cho qua chuyện rồi gắp mời đại ca chén tạc chén thù đến khuya. Thế là tên Hòa kia thoát được một kiếp. À không, hắn chỉ thoát được một lúc, không thoát được cả đời.
Vì sáng hôm sau Hữu Sinh và đám bạn đã tỉnh bơ trở lại. Tối qua trước khi nhậu bọn hắn đã uống hàng chục viên Hoạt huyết nhất nhất + giải độc gan nên sáng ra tỉnh rụi. Một thằng liền phản bác:
- Tại anh nói thế chứ tui uống sắn dây với hoạt huyết khác cũng có tác dụng thôi, không thì dùng xuyên khung, ngưu tất, không thì thuốc lợi tiểu.
Thằng Hữu Sinh không muốn lằng nhằng liền xách tai nó kéo ra xe. Bọn Hữu Sinh 4 thằng lên đường đi tìm nhà Tiểu Hòa. Lựa chọn xe với hắn cũng là một vấn đề. Hắn vừa ý nhất là cái Vinfast VF9 của sếp Vượng mà phát hiện ra nó chưa được sản xuất , tính lấy Lambo Gallardo lại sợ chạy trên đường móp bửng, tính lấy mui trần Jaguar XK lại sợ nước văng, cuối cùng lấy con bán tải mà các trẻ trâu con đại gia hay chở hàng nóng.
Hữu Sinh đến nơi liền nhờ thằng Triệu Bạc Rơi vào kêu thằng Hòa ra nói chuyện. Triệu Bạc Rơi ta tuy cũng là một anh hùng đầu đội trời chân đạp đất, từng vào quán bar ra quán nhậu những vẫn hiểu đạo lý "Tiên lễ hậu binh". Hắn liền nghĩ đầu tiên nên mời ra, không được thì mới dùng vũ lực. Mà có không ổn mới gọi đại ca. Hắn đến đúng số nhà ghi trên giấy “223 Quát - sơn – si – thau, quận Quát – tát – luôn”, là một nhà cấp 4 đơn sơ đến mức chả vì đại ca hắn cũng lười đến ngó. Hắn gõ của thì thấy một bà già ra mở cửa, hắn ngẩn người: không lẽ Tiểu Hòa là bà này, hông lẽ Ngọc Dung tiểu thư gu mặn đi mê les là một bà già, mà les thì dễ lắm, không như đàn ông 50 tuổi lo liệt dương hết xài.... Sau vài giây nghĩ như Cẩu Bạc Rơi thì hắn đã lấy lại bình tĩnh liền hỏi bà già đối diện:
-Thưa bác, nhà này có phải nhà ...cậu Khoan không ạ?
Bà già lắc đầu:
-Không phải, cháu hỏi nhà bên cạnh xem, bác mới đến không biết nhiều.
Triệu Bạc Rơi ra vẻ ngạc nhiên gãi gãi đầu:
- Ủa lạ quá lạ quá, không thể nào. Mà bác có em trai hay con trai gì không?
- Có nhưng nó tên Hòa.
Triệu Bạc Rơi vỗ trán rồi nói:
-À cháu nhầm hai tên Khoan - Hòa. Vậy Hòa có nhà không bác?
- Cháu kiếm nó có gì không?
- Có người con gái nhờ cháu giao hộ phong thư, mà chỉ giao cho Hòa thôi.
- Nó đi ra ngoài chắc chút nữa mới về. Cháu vào nhà mà đợi.
Triệu Bạc Rơi xua tay, thôi cháu có việc chiều lại đến
Triệu Bạc Rơi ra thông báo lại, cả bọn liền ngồi trên xe bán tải đợi. Anh Hữu Sinh đang bàn cách đối phó sao cho thằng Hòa vô danh tiểu tốt kia không bị ăn hành ngập mồm, mềm mình như thịt ninh, thằng Triệu Bạc Rơi thì nhảy lên nhảy xuống thùng xe bán tải như một hip-hop-per, thì thằng Hòa kia về tới.
Hữu Sinh vốn đã nhìn thấy hình trong hồ sơ hôm qua nên nhận ra ngay. Một thằng tầm thường hết mức tầm thường, mặc áo thun, quần short kaki rẻ tiền, mang dép tông lại xách theo một bọc huyết đang lững thửng đi về. Hắn còn vừa đi vừa nghêu ngao hát trong có vẻ rất tiêu dao tự tại:
- …. Lời hẹn ước, ta sẽ yêu nàng trọn kiếp chẳng hề phai. Tình sẽ là đường, xin chớ muộn phiền….
Hữu Sinh khịt mũi:
-Thơ mộng ghê. Thằng Hòa kia mày đứng tại cho tao bảo.
Nói rồi 4 thằng bước ra chặn đường Hòa lại. Tiểu Hòa hỏi:
- Mấy anh là ai, tìm tôi có việc gì?
- Tao là anh Ngọc Dung, đương nhiên có việc mới tìm mày
Tiểu Hoà hơi bất ngờ nhưng nhìn dáng vẻ chặn đường đã biết việc đó là việc gì, chỉ nói:
-Tôi yêu Ngọc Dung thật lòng, chúng tôi tin đó là định mệnh, các anh có mạnh thế nào cũng không ngăn cản được đâu.
Tiểu Hoà nói xong lách qua một bên muốn đi. 3 thằng kia liền lấy vai huých Tiểu Hoà lùi lại. Hữu Sinh nói:
-Tao không muốn đánh mày nhưng chắc phải có vài đấm mày mới ngoan ngoãn.
Hữu Sinh liền phóng tới đánh Tiểu Hoà, Tiểu Hoà né sang bên vứt bọc huyết ra vỉa hè rồi cũng đánh trả. 3 thằng kia ở ngoài vây các hướng lại không cho Tiểu Hoà chạy đi. Mọi người trong khu phố nghe đánh nhau liền chạy ùa ra đổ xô tìm vị trí tốt để quan sát. Chẳng mấy chốc một đường phố vắng vẻ đã đầy người bon chen. 3 thằng kia phải rất vất vả mới ngăn cản được đám người muốn chen vào trận đánh. Hữu Sinh vừa thấy Tiểu Hoà né đòn đầu tiên đã thấy sai sai, có gì đó không hợp lý. Với tốc độ của Hữu Sinh đã từng đánh qua hàng chục trận, Tiểu Hoà phải nằm đường từ đòn đó rồi, sau đó lần thứ 2, thứ 3, ... Tay đấm chân đá vẫn né được và Tiểu Hoà đánh trả. Hữu Sinh giật mình, ủa chẳng phải đây là cái thằng vô danh tiểu tốt, vô công rỗi nghề, thợ đào mỏ sao bỗng biến thành võ sĩ rồi, đánh ngang cơ với hắn rồi?
Hữu Sinh cũng không có thời gian suy nghĩ, hắn liền tung hết tuyệt kỹ chinh chiến các đấu trường từ chuyên nghiệp đến nghiệp dư , đòn chỏ, đòn gối, đá 360 độ, 540 độ hay các cú lừa dưới đá trên, lừa trên móc dưới.... Tiểu Hoà cũng bất ngờ. Hắn không nghe Ngọc Dung nói gì về võ thuật, Ngọc Dung cũng không biết võ, sao tự dưng lại lòi ra một thằng anh võ thuật lợi hại như vậy. Bây giờ hắn tạm thời có thể chống đỡ từ đó nhìn ra chiêu thức đối phương để bắt bài, nhưng nếu 3 thằng kia xông vào, nếu là Hữu Sinh x4 thì hắn dù là nhất đẳng huyền đai thái cực cũng sẽ bị hành ngập mồm.
Trong lúc đó 3 thằng lược trận đang phải rất vất vã để che chắn trận đấu trước dòng người vây quanh ngày càng đông. Mọi người bên ngoài vây xem, có người leo lên cây, leo cột điện để nhìn cho rõ. Họ bàn tán xì xào, khi có một tuyệt kỹ được tung ra, khi có một thế công bị cản lại thì mọi người vỗ tay tán thưởng.
- Võ thuật giỏi chẳng kém phim Hồng Kông hén
- Đệ nhất lôi đài đường phố của năm rồi
- Cố lên cố lên 2 đấu sĩ hãy chiến thằng đem vinh quang về cho đội nhà
- Ủa mà bên nào phe mình vậy?
- Không biết, đánh nhanh quá không thấy rõ mặt
- Vậy cổ vũ cả 2 luôn.
- Yeah yeah yeah, a lé a le
Có thằng xé vải làm cờ với cột lên trán để cổ vũ. Bỗng thấy dùng vải trắng hình như bị sai nên liền dẹp. Có một thằng vừa trồng được cây xoài Thái, ra quả mùa đầu tiên, chín được 1 trái. Nó thèm quá liền gọt ăn, nhưng cũng không bỏ qua được tính hóng hớt liền chen vào coi trận đấu:
- Gì vậy gì vậy ai đánh ai vậy cho tôi coi với
Sau một hồi chen không nổi lại cầm trái xoài với con dao hắn không dám chen vào liền hô lên bên tai người phía trước:
- Nước sôi nè, nước sôi nè, tránh đường.
Hắn liền được né ra một đường nhỏ lách vào trong. Chưa kịp thấy mô tê gì thì dao trên tay hắn đã bị Hữu Sinh chộp lấy đâm tới Tiểu Hoà. Tiểu Hoà né được đánh vào cánh tay hất dao ra. Tên gọt xoài rất quý con dao này, và bởi vì ăn xoài Thái phải gọt bằng dao Thái nên hắn kêu to:
- Ê ê dao của tui dao của tui
Rồi bất chấp bọn Triệu Bạc Rơi ngăn cản vẫn lao vào vòng chiến đưa tay đòi lấy lại con dao.
Hữu Sinh lại tấn công Tiểu Hoà, dao đâm, quơ, chém như một đao khách thực thụ. Tuy dao ngắn nhưng "một tấc ngắn thì thêm một tấc hiểm", nhỏ thì nhẹ dễ xoay trở tấn công. Khi tên gọt xoài đến bên hông Hữu Sinh thì hắn đang tấn công thức thứ 6 - Tiều phu đóng đinh. Lúc Tiểu Hoà đưa 1 tay cản Hữu Sinh thì hắn dồn lực vào tay thứ 2 đè con dao tới. Tuy không nhanh nhưng mạnh. Tiểu Hoà lách người đá cổ tay Hữu Sinh dang ra. Đúng lúc Hữu Sinh né tên cầm xoài thì bị đá trúng tay phải lách sang bên, quơ tay ngang đầu tên gọt xoài làm hắn từ có tóc thành đầu đinh.
Mọi thứ như dừng lại một khoảnh khắc, mọi người nhìn thấy dao lia qua, tóc trên đầu tên cầm xoài liền rơi lả tả như thí phác, còn lại mái tóc với một lõm trắng hếu sắp chạm da đầu ở bách hội. Mọi người liền chạy ù đến vậy quanh tên cầm xoài nhìn thom lom rồi há hốc mồm nhìn nhau:
- Ngọt sớt
-Bén ngót
- Dao bừa
- Dao chẳng chừa
- Giữ mạng là vừa
Nói xong họ bỏ chạy tán loạn vào mọi nhà, mọi ngỏ ngách phía xa. Có một thằng nhiếp ảnh dạo còn ở lại nghía góc chụp để đăng báo thì bị thằng khác lôi đi, hắn giằng lại để chụp xong mới đi thì bị xách cổ áo lôi đi
Có một chiếc xe đạp chạy quanh vòng đấu để rước người hai bên, chất lên cả chục người như xiếc. Họ vào nhà khóa của, sụp cửa sổ, lấy cây chống lại, kéo tủ tấn lại..... Hai ông bà già nọ đang ì ạch rinh một tủ to để tấn cửa sợ người ta đánh đến trong nhà mình thì nghe tiếng một anh rao:
- Dịch vụ rinh tủ tấn cửa đây, 5 triệu một lần.
Hắn liền đẩy cửa sổ nhích lên hỏi:
-Ông bà có sử dụng dịch vụ không?
Bỗng nghe 1 tên khác rao:
-Hàn sắt ăn chắc mặc bền đây.
Hắn cũng chồm vào giành hỏi:
- Ông bà có cần hàn cửa cho chắc không?
Ông bà ngạc nhiên:
-Sao nay có dịch vụ này?
-Tùy thời mà sinh, tùy nghi nhi phát,
-Vậy giá hàn sắt bao nhiêu?
-Dạ hàn miễn phí, hàng xóm hoạn nạn có nhau mà
Ông bà: Vậy hàn lẹ đi, hàn lẹ đi
Thằng dịch vụ rinh tủ tức tối:
- Đồ ngu không để tao lấy 5 triệu mà hàn miễn phí.
Mọi người chạy trốn hết, níu theo cả 3 thằng lược trận đến nẻo nào không biết. Chỉ còn mỗi Hữu Sinh và Tiểu Hoà đang đánh nhau. Có người nhảy vô thùng rác trốn, có một xe bảo an vừa dừng lại. Bảo an là một đội quân đảm bảo an ninh của vương quốc. Quân phòng là để chống giặc ngoại xâm, bảo an để chống nội loạn. Một xe bảo an vừa dừng lại liền có thằng mở cốp xe chui vào, hai ông bảo an mặc đồng phục mang súng ngắn bước ra kêu to:
- Nè nè làm gì vậy làm gì vậy
- Người trong cốp xe kéo chặt cốp xe xuống không chịu ra:
- Di cư, di cư lẹ.
-=-=-=-=-
Gió thổi hiu hiu, cả dãy phố trống trơn chỉ còn hai ông Bảo An đứng xem đánh nhau. Có một thằng đu cột điện, hai ông Bảo An 1 và Bảo An 2 nói với nhau. Bảo An 1 chỉ thằng đu cột điện:
-Nó leo trụ điện kìa phạt đi
Bảo An 2 hỏi:
-Phạt thế nào?
Bảo An 1 gãi đầu:
-Tôi chỉ nghe cấm leo trèo chứ phạt cũng chưa biết
Bảo An 2 bỏ qua, lại nhìn đến trận đấu của Tiểu Hòa và Hữu Sinh nói:
- Ông à võ công giỏi quá chắc cũng nhất đẳng huyền đai. Bây giờ phải làm sao?
Bảo An 1 nói:
- Thì lên tiếng
Xong hai ông liền đồng thanh kêu to:
- Dừng tay, dừng tay, dừng tay lại.
Hữu Sinh và Tiểu Hòa đang đánh đến đoạn gay cấn không màng thế sự, chỉ tập trung vào các đòn thế chính mình với đối phương. Kêu một lúc không hiệu quả, ông Bảo An 2 bảo:
- Chờ bọn nó đánh mỏi tay cũng phải dừng lại
Qua một lúc đứng mỏi chân mà Hữu Sinh và Tiểu Hoà vẫn chưa dừng lại. Ông Bảo An 1 lại nói:
- Đây chắc là robot máy móc chứ không phải người nên mới đánh lâu được như vậy.
Ông Bảo An 2 cũng gật đầu nói:
- Chắc Robot nên không biết luật lệ Vương quốc, không chịu nghe hiệu lệnh của chúng ta.
Ông Bảo An 1 hỏi:
- Vậy giờ làm sao?
Bảo An 2 nói:
- Thì áp giải về trụ sở để điều tra xử lý
Hai ông Bảo An liền sắn tay áo nhảy vào, chưa bắt được đứa nào thì bị đánh văng ra. Một ông ngã vào đống mốt xốp, một ông ngã tựa lưng vào thùng rác. Thằng trong thùng rác liền rinh thùng rác tới chỗ khác nói:
- Chớ có giành chỗ
Nói rồi lại nhảy vào thùng đậy nắp lại. Hai ông Bảo An lại đứng sóng vai nhau, lúc này trên bộ đồ đã có xốc xếch dơ bẩn hơn và rách vài chỗ. Bảo An 1 hầm hầm gương mặt sắn tay áo lần nữa:
- Dám đánh ông, ông cho ăn đạn.... Ủa mà hồi nãy thằng nào đánh tao vậy?
Bảo An 2 chằng chằng cái miệng:
- Ai mà biết nó đánh nhanh quá
Bảo An 1:
- Để cho cả hai đứa nó lãnh đạn, tôi xử thằng áo thun, ông xử thằng áo jean
Bảo An 1 cứ ngỡ đã cầm súng trong tay định nạp đạn kéo cò, bỗng nhìn trong tay trống trơn liền kêu lên:
- Súng tôi đâu giơ cho tôi
Bảo An 1 liền lục đồ Bảo An 2 để lấy súng, Bảo An 2 giữ cây súng trong túi mình và nói: - Súng của tôi mà cha
Bảo An 1 trố mắt:
- Vậy súng tôi đâu?
Bảo An 2 nói:
- Trong túi chưa lấy ra kìa
Bảo An 1 à lên một tiếng lần này rút ra nạp đạn thật sự và kéo cò sẵn sàng bắn. Bảo An 2 liền chặn lại nói:
- Ê mà tội gây rối trật tự công cộng với chống người thi hành công vụ đâu có đến nỗi tử hình, mình làm bảo an phải gương mẫu chứ.
Bảo An 1 nói:
- Có lý, để tao cởi bộ quân phục này ra xử nó rồi lại mặc vào
Bảo An 2 hỏi:
- Cởi ở đâu?
Bảo An 1 chỉ xuống đất:
- Tại đây
Bảo An 2 nói:
- Kỳ cục lắm vào nhà vệ sinh ổn hơn.
Bảo An 1 "ừ" một tiếng rồi cả hai ông liền chạy đi kiếm nhà vệ sinh để thay đồ.
Trong lúc đó Tiểu Hòa sau một lúc đánh nhau đã nắm được lộ số liền nhân cú đá Back-side Kick của Hữu Sinh mà đánh ngã anh ta nằm sấp xuống và kề dao vào cổ nói:
-Tôi yêu Ngọc Dung thật lòng, tôi không muốn đánh với anh nữa.
Tiểu Hòa nói xong thì vứt dao ra đất và bỏ đi. Hữu Sinh đứng dậy nói:
-Tao phóng dao theo thì sao?
Tiểu Hòa bực bội gắt:
- Đừng đánh nữa
Hữu Sinh vẫn cầm con dao phóng theo nhưng cách phía trên Tiểu Hòa một đoạn. Tiểu Hòa nghe tiếng gió liền quay phắt lại chụp lấy cán dao, vứt nó cắm vào thân cây trên vỉa hè. Anh trai Ngọc Dung không ngờ Tiểu Hòa còn có thể bắt được con dao lại có thể phóng dao vào đúng trên thân cây ở phía xa. Sự khó khăn nằm ở chỗ nghe tiếng gió có thể đoán được hướng phóng dao đi và trong chớp mắt quay lại đã chộp được con dao và trong khoảnh khắc đó lại phóng con dao đi chuẩn vào một vị trí nào đó. Hữu Sinh ngỡ ngàng lẩm bẩm:
-Thua thật rồi
Tiểu Hòa bỏ đi một lúc Hữu Sinh vẫn còn ngẩn ngơ đứng đó nhìn theo, ba thằng đệ bấy giờ mới chạy trở về. Bọn nó thở hồng hộc không biết là bị đám người xô đẩy đến nẻo nào hay thấy tình hình lắng dịu mới ló đầu ra. Phú Quý hỏi:
-Ủa nó đâu rồi đại ca?
Hữu Sinh chán nản kêu bọn nó lên xe rời đi.
Sau một lúc nghe im ắng, ông bà nhờ hàn cửa lúc nãy ở trong nhà hỏi vọng ra:
- Họ đánh nhau xong rồi à?
Hai thằng kia ở ngoài đang nằm úp nón lên mặt, ngủ trên lan can nói:
- Xong rồi
Hai thằng cũng cựa mình ngồi dậy, ông bà trong nhà liền mở cửa sổ lên nói:
- Vậy tháo hàn giùm đi cậu
Thằng hàn sắt liền trở giọng vô cảm:
- Mần ăn tiền hà, hàn giùm nhưng không mở giùm
Ông bà trong nhà nghe thế cũng ngẩn người:
- Vậy mở bao nhiêu tiền?
Thằng hàn sắt chắc nịch:
- 50 triệu.
Bà già nghe vậy liền ngất xỉu, ông đỡ bà và hỏi:
- Sao mắc dữ vậy? (Đắt)
- Của đi thay người, bỏ của lấy người mà
Thằng dịch vụ rinh tủ tấn cửa liền vỗ vai hắn:
- Phá tao 5 triệu vậy mày phải trả
Thằng hàn sắt liền cười xoà:
- Nhầm nhò gì đãi thêm một chầu Ken nữa
Ông già ở trong nhà tức tối nói:
- Đồ khốn kiếp liên minh gian ác
Hai thằng ở ngoài thì cười ha hả.
Lúc này hai ông Bảo An mới thay đồ ra xong nhìn thấy không còn ai. Ông Bảo An 1 tức tối vò đầu bứt tai:
- Tức quá nó đi nẻo nào rồi?
Ông Bảo An 2 lại chằng chằng cái miệng:
- Ai mà biết
Ông Bảo An 1 túm cổ Ông Bảo An 2 nói:
- Cũng tại ông vẽ chuyện thay đồ làm chúng nó đi mất
Bảo An 1 liền đánh Bảo An 2, ông Bảo An 2 liền đánh trả. Rồi Bảo An 1 chộp con dao ban nãy găm trên cây đánh lại.
Bốn người vụ hàn cửa lại nghe có tiếng đánh nhau, nhìn ra xa xa thấy một đám bụi do hai ông bảo an đánh nhau tạo ra ngày càng cuốn tới gần. Thằng hàn cửa liền vội vã tháo hàn rồi cùng thằng kia chui vào nhà ông bà lão trốn. Ông bà lão cầm chổi lau nhà nhìn hai thằng, hai thằng giả lã cười trừ. Cuối cùng cả 4 người người cùng nhau rinh tủ tấn cửa. Thằng dịch vụ rinh tủ lại kêu:
- Hiện đại là hại điện thấy chưa. Truyền thống mới ăn chắc mặc bền.
Trung tâm Bảo An Thành phố nhận được báo cáo là có hai người đánh nhau liền xuống ngay hiện trường bắt cả hai ông bảo an phường kia về trụ sở. Hai ông Bảo An 1, Bảo An 2 lúc này mới xin xỏ:
-Oan cho chúng tôi mà mấy anh
Nhóm Bảo An đưa đi nghiêm túc nói:
- Các ông đánh nhau được người ta báo cáo đã bắt tại trận lại có con dao làm vật chứng rành rành còn muốn chối cãi?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro