Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Không quen
Tiền Tiểu Bạch
2024-11-11 23:31:00
“Không, không tôi không đi!Tài khoản của tôi còn bảy mươi vạn đô la, anh theo tôi đánh tiếp đi! Tôi không tin là không thắng được anh!” Không có ai vận khí tốt mãi, tin tưởng mình nhất định lấy lại được tiền.
Đậu Diệc Phồn cảm thấy hết hứng thú, anh không thiếu tiền, anh chỉ là muốn giúp cô hả giận mà thôi, quay đầu đi lên lầu, không để ý tới vị khách kia nữa.
Chuyện đến đây, mọi người cũng hiểu, vị tổng giám đốc thần bí của sòng bạc này nguyên lai là đang giúp nhân viên trong sòng bạc của mình hả giận, nhưng có người không cho là như vậy…
Tiểu Ốc cảm giác như mình càng ngày càng không hiểu anh, không biết anh muốn cái gì, tại sao đột nhiên lại vì mình mà ra mặt, không biết sẽ mang đến bao nhiêu tin tức tiêu cực sao?
Ngày thứ hai tin tức chuyện tình Đậu Diệc Phồn vì nhân viên sòng bạc Cơ Mã xả giận lan truyền khắp nơi, vốn là các đại gia hứng thú với vị này hết sức trẻ tuổi, lại vừa thần bí là người trông nom sòng bạc, hiện tại hứng thú càng tăng, các lời đồn nhảm nhí cũng tuôn ra, có người thậm chí còn nói Đậu Diệc Phồn bảo vệ Cơ Mã như vậy là vì cùng Cơ Mã có quan hệ gần gũi.
Tiểu Ốc phiền muộn không dứt, bất kể cô giải thích thế nào cũng chả ai tin.
Vào buổi sáng sớm hôm nay, Tiểu Ốc bị người của tổng giám đốc gọi vào phòng làm việc, việc này mà Đậu Diệc Phồn chả lo ngại gì, Tiểu Ốc tức giận gần như muốn đá văng cửa, thở dài muốn mắng lên, kết quả là phát hiện đứng bên cửa sổ chính là một cô gái mặc quần dài, tóc cuốn lên, nụ cười thân thiết, thoạt nhìn giống như búp bê, Tiểu Ốc nhất thời sửng sốt:
“Cô là?”
“Tùy tiện gọi cô tới, thật ngại quá, mời ngồi.”
Cô gái nói xong ngồi xuống đối diện Tiểu Ốc lại nói: “Cô có thể chưa thấy qua tôi, tôi tên là Vưu Huyên, là vị hôn thê của Diệc Phồn.”
“Vị hôn thê?
Tiểu Ốc liền ngu, tên kia miệng nói tưởng niệm cô, kết quả là đi ra một vị hôn thê.
Cô gái cười gật đầu, dáng vẻ rất dịu dàng: “Ừ, tôi nghe nói gần đây cô cùng vị hôn phu của tôi tương đối thân thiết, cô là bạn tốt của Diệc Phồn! Bạn tốt của anh ấy cũng xem như bạn tốt của tôi, cho nên tôi muốn tới gặp cô một chút.”
Tiểu Ốc đã hiểu, đây là khéo léo cảnh cáo đi!
Cô sớm đã biết mình cùng Đậu Diệc Phồn không có khả năng, nhưng lại xuất hiện bên cạnh anh một vị hôn thê, làm Tiểu Ốc không khỏi có chút giật mình cùng bi thương, nhất là đối phương lại là một cô gái dịu dàng cao quý, vừa nhìn thì chính là một cô gái tốt, làm cho cô không có đất dung thân, cũng may cô cũng đã không phải người của anh, Tiểu Ốc cắn cắn môi nói:
“Tôi cùng tổng giám đốc không có quan hệ gì cả.”
Đậu Diệc Phồn cảm thấy hết hứng thú, anh không thiếu tiền, anh chỉ là muốn giúp cô hả giận mà thôi, quay đầu đi lên lầu, không để ý tới vị khách kia nữa.
Chuyện đến đây, mọi người cũng hiểu, vị tổng giám đốc thần bí của sòng bạc này nguyên lai là đang giúp nhân viên trong sòng bạc của mình hả giận, nhưng có người không cho là như vậy…
Tiểu Ốc cảm giác như mình càng ngày càng không hiểu anh, không biết anh muốn cái gì, tại sao đột nhiên lại vì mình mà ra mặt, không biết sẽ mang đến bao nhiêu tin tức tiêu cực sao?
Ngày thứ hai tin tức chuyện tình Đậu Diệc Phồn vì nhân viên sòng bạc Cơ Mã xả giận lan truyền khắp nơi, vốn là các đại gia hứng thú với vị này hết sức trẻ tuổi, lại vừa thần bí là người trông nom sòng bạc, hiện tại hứng thú càng tăng, các lời đồn nhảm nhí cũng tuôn ra, có người thậm chí còn nói Đậu Diệc Phồn bảo vệ Cơ Mã như vậy là vì cùng Cơ Mã có quan hệ gần gũi.
Tiểu Ốc phiền muộn không dứt, bất kể cô giải thích thế nào cũng chả ai tin.
Vào buổi sáng sớm hôm nay, Tiểu Ốc bị người của tổng giám đốc gọi vào phòng làm việc, việc này mà Đậu Diệc Phồn chả lo ngại gì, Tiểu Ốc tức giận gần như muốn đá văng cửa, thở dài muốn mắng lên, kết quả là phát hiện đứng bên cửa sổ chính là một cô gái mặc quần dài, tóc cuốn lên, nụ cười thân thiết, thoạt nhìn giống như búp bê, Tiểu Ốc nhất thời sửng sốt:
“Cô là?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tùy tiện gọi cô tới, thật ngại quá, mời ngồi.”
Cô gái nói xong ngồi xuống đối diện Tiểu Ốc lại nói: “Cô có thể chưa thấy qua tôi, tôi tên là Vưu Huyên, là vị hôn thê của Diệc Phồn.”
“Vị hôn thê?
Tiểu Ốc liền ngu, tên kia miệng nói tưởng niệm cô, kết quả là đi ra một vị hôn thê.
Cô gái cười gật đầu, dáng vẻ rất dịu dàng: “Ừ, tôi nghe nói gần đây cô cùng vị hôn phu của tôi tương đối thân thiết, cô là bạn tốt của Diệc Phồn! Bạn tốt của anh ấy cũng xem như bạn tốt của tôi, cho nên tôi muốn tới gặp cô một chút.”
Tiểu Ốc đã hiểu, đây là khéo léo cảnh cáo đi!
Cô sớm đã biết mình cùng Đậu Diệc Phồn không có khả năng, nhưng lại xuất hiện bên cạnh anh một vị hôn thê, làm Tiểu Ốc không khỏi có chút giật mình cùng bi thương, nhất là đối phương lại là một cô gái dịu dàng cao quý, vừa nhìn thì chính là một cô gái tốt, làm cho cô không có đất dung thân, cũng may cô cũng đã không phải người của anh, Tiểu Ốc cắn cắn môi nói:
“Tôi cùng tổng giám đốc không có quan hệ gì cả.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro