Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận: Cô Dâu Xã Hội Đen Nuôi Từ Bé
Quá tình cờ
Tiền Tiểu Bạch
2024-11-11 23:31:00
Tiểu Ốc tính toán xâm nhập vào nơi đó để tìm cơ hội. Thân phận lần này là một cô gái có nửa huyết thống Thái Lan, nửa huyết thống Trung Quốc, tên là Mỹ Lệ, từ nhỏ lớn lên tại Trung Quốc, giờ tới Thái tìm người thân. Sau khi liên hệ với chính quyền địa phương, cô lấy được hai cây súng lục bỏ túi, rất thích hợp giấu trên người để phòng thân, cùng một chứng minh thư về thân phận mới, những đồ còn lại đều do chính cô chuẩn bị, các loại ám khí gì đó cô cũng đã mang đầy đủ.
Bởi vì cảnh sát bên Thái làm hình trong CMND giả cùng dáng dấp bên ngoài của cô rất giống nhau, nên Tiểu Ốc không thể dùng thuật dịch dung để ngụy trang, chỉ có thể dùng hình dáng thật mà làm việc.
Tiểu Ốc kéo hành lý, cố ý dừng ở địa điểm ăn chơi lớn nhất, giả vờ hỏi đường. Thật ra cô đang chờ đợi mình bị bắt hoặc là bị lừa đi.
Nhưng chỗ ăn chơi này ban ngày trị an không tệ, bởi vì có một số du khách lui tới, lại có người tuần tra ở hai bên, nên kết quả là..không được gì. Điều này làm Tiểu Ốc hết sức thất vọng, kéo hành lý từ từ đi ra ngoài, nhưng đột nhiên lại bị một người kéo tay lại, Tiểu Ốc quay đầu lại vừa định cho đối phương một quả đấm, kết quả lại khẽ giật mình: “Ba!"
Mộc ba cũng biết mình không nhìn lầm người, cầm lấy tay cô cũng rất là kinh ngạc: “Ba, làm sao ba lại ở chỗ này? Làm sao lại gầy như vậy? Ba hít thuốc phiện hả ?"
Mộc ba nói: “Ba cũng không phải cố ý, vào thời điểm ba tới nơi này, ba đi làm tay chân cho người ta, cuộc sống cũng tạm được. Nhưng lại có người nhìn ba không vừa mắt, nên bỏ thuốc vào trong rượu, khi uống vào… bây giờ cũng không thể cai được. Không phải con đang ngồi tù sao? Làm sao lại chạy đến nơi đây?"
Vẫn là không thể nói cho ông ấy biết sự thật, tất cả có vẻ như quá tình cờ rồi, Tiểu Ốc thở dài, nói: “Con vượt ngục, chạy trốn khắp nơi, sợ bị cảnh sát tìm được, nên đã làm giả CMND, muốn tìm chỗ tránh một thời gian. Tên con bây giờ là Mỹ Lệ."
Mộc ba trong lòng âm thầm có chủ ý, thật là gặp may lại chẳng tốn chút công sức nào. Ông đang lo không biết đi nơi nào tìm người kiếm tiền cho mình, cơn nghiện phát tác thực khó chịu, Tiểu Ốc tuy là con gái nuôi của ông, nhưng lúc này dù có là con trai ruột ở đây, ông cũng sẽ làm vậy, biết Tiểu Ốc giỏi võ, nên ông chỉ có thể dùng trí. Ông nói với cô: “Vậy cùng ba đến đây đi! Ba đang làm việc trong câu lạc bộ đêm, ba dẫn con đi gặp bà chủ, con có thể ở lại chỗ đó rửa chén dĩa."
Tiểu Ốc nghĩ thầm Mộc ba chắc sẽ không lừa gạt mình đi!
Bởi vì cảnh sát bên Thái làm hình trong CMND giả cùng dáng dấp bên ngoài của cô rất giống nhau, nên Tiểu Ốc không thể dùng thuật dịch dung để ngụy trang, chỉ có thể dùng hình dáng thật mà làm việc.
Tiểu Ốc kéo hành lý, cố ý dừng ở địa điểm ăn chơi lớn nhất, giả vờ hỏi đường. Thật ra cô đang chờ đợi mình bị bắt hoặc là bị lừa đi.
Nhưng chỗ ăn chơi này ban ngày trị an không tệ, bởi vì có một số du khách lui tới, lại có người tuần tra ở hai bên, nên kết quả là..không được gì. Điều này làm Tiểu Ốc hết sức thất vọng, kéo hành lý từ từ đi ra ngoài, nhưng đột nhiên lại bị một người kéo tay lại, Tiểu Ốc quay đầu lại vừa định cho đối phương một quả đấm, kết quả lại khẽ giật mình: “Ba!"
Mộc ba cũng biết mình không nhìn lầm người, cầm lấy tay cô cũng rất là kinh ngạc: “Ba, làm sao ba lại ở chỗ này? Làm sao lại gầy như vậy? Ba hít thuốc phiện hả ?"
Mộc ba nói: “Ba cũng không phải cố ý, vào thời điểm ba tới nơi này, ba đi làm tay chân cho người ta, cuộc sống cũng tạm được. Nhưng lại có người nhìn ba không vừa mắt, nên bỏ thuốc vào trong rượu, khi uống vào… bây giờ cũng không thể cai được. Không phải con đang ngồi tù sao? Làm sao lại chạy đến nơi đây?"
Vẫn là không thể nói cho ông ấy biết sự thật, tất cả có vẻ như quá tình cờ rồi, Tiểu Ốc thở dài, nói: “Con vượt ngục, chạy trốn khắp nơi, sợ bị cảnh sát tìm được, nên đã làm giả CMND, muốn tìm chỗ tránh một thời gian. Tên con bây giờ là Mỹ Lệ."
Mộc ba trong lòng âm thầm có chủ ý, thật là gặp may lại chẳng tốn chút công sức nào. Ông đang lo không biết đi nơi nào tìm người kiếm tiền cho mình, cơn nghiện phát tác thực khó chịu, Tiểu Ốc tuy là con gái nuôi của ông, nhưng lúc này dù có là con trai ruột ở đây, ông cũng sẽ làm vậy, biết Tiểu Ốc giỏi võ, nên ông chỉ có thể dùng trí. Ông nói với cô: “Vậy cùng ba đến đây đi! Ba đang làm việc trong câu lạc bộ đêm, ba dẫn con đi gặp bà chủ, con có thể ở lại chỗ đó rửa chén dĩa."
Tiểu Ốc nghĩ thầm Mộc ba chắc sẽ không lừa gạt mình đi!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro