Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Giúp cô trút giận [4]
Diệp Phi Dạ
2024-01-18 18:11:37
Nơi này không có đèn xanh đèn đỏ và lối đi bộ, xe đến xe đi, Cảnh Hảo Hảo nhìn trái phải một chút, liền trực tiếp đi xuyên qua đường cái đến
phía đối diện.
Lúc sắp đi đến ngã tư đường đối diện, một chiếc xe màu đỏ chạy tốc độ cực nhanh từ xa tới, lúc cách Cảnh Hảo Hảo chỉ có mười mét, xe phanh gấp lại, ma sát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, lúc mắt thấy xe sắp đụng vào Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo liền an toàn tránh khỏi đầu xe.
......
Kiều Ôn Noãn ở trong xe bị phanh gấp lại khiến cả người đều hung hăng nghiêng về trước một chút, sau đó cô ta liền ngẩng đầu, hỏi trợ lý lái xe bên cạnh: “Lái xe kiểu gì vậy?”
“Có người đi ngang qua đường cái, suýt nữa đụng vào.” Trợ lý nhỏ giọng nói một câu, sau đó liền lái về phía trước cửa “Lưu Kim Tuế Nguyệt”.
Kiều Ôn Noãn đối diện gương bên trong xe sửa sang lại quần áo chính mình một chút, sau đó lại lấy một thỏi son môi từ trong túi xách ra, vừa vẽ loạn lên cánh môi, vừa hỏi trợ lý bên cạnh: “Cô xác định Lương Niên đang ở trong phòng tầng hai Lan Đình của Lưu Kim Tuế Nguyệt à?”
“Đúng vậy, chỉ vừa mới tiến vào nửa tiếng.”
Kiều Ôn Noãn gật gật đầu, đậy son môi lại xong, lúc đang chuẩn bị để vào trong túi, tầm mắt của cô ta đột nhiên liền chống lại một đạo thân ảnh phía sau xe mình, mi thanh tú nhíu lại thật chặt, sau đó nhỏ giọng hô một câu: “Cảnh Hảo Hảo?”
“Cảnh Hảo Hảo, sao cô ta lại ở nơi này? Chẳng lẽ Thẩm Lương Niên hẹn cô ta gặp mặt ở trong này?” Sắc mặt Kiều Ôn Noãn có chút không hờn giận nhìn về phía trợ lý.
“Không có, Thẩm tổng không có hẹn ai, anh ta chỉ tới một mình.”
Kiều Ôn Noãn không có nói chuyện, chỉ là xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo bước nhanh về phía cửa “Lưu Kim Tuế Nguyệt” , đáy lòng nghi hoặc nghĩ: Không phải Cảnh Hảo Hảo biến mất hơn nửa tháng ư? Sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ cô ta cũng biết Thẩm Lương Niên ở “Lưu Kim Tuế Nguyệt”, đặc biệt đến đây tìm anh?
Ánh mắt Kiều Ôn Noãn hơi lạnh lẽo, không phải Cảnh Hảo Hảo không nói tiếng nào rời khỏi bên người Thẩm Lương Niên ư? Nếu đã rời đi, sao còn muốn xuất hiện?
“Chị Kiều, đến.”
Kiều Ôn Noãn nghe được giọng nói trợ lý, hoàn hồn, gật gật đầu, liền xuống xe.
Lúc cô ta đóng cửa xe, Kiều Ôn Noãn cố ý nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt âm trầm, liền nói với trợ lý ở bên: “Bây giờ cô nhanh gọi điện thoại cho Dương Thần, nói với anh ta, mặc kệ anh ta dùng biện pháp gì, bảo anh ta đừng để Cảnh Hảo Hảo tiến vào Lưu Kim Tuế Nguyệt, chỉ cần anh ta làm thỏa đáng chuyện này, lần sau quảng cáo của công ty anh ta, tôi miễn phí phát ngôn cho anh ta.”
Cảnh Hảo Hảo biến mất lâu như vậy, Thẩm Lương Niên dần dần sắp tiếp nhận sự thật này, chỉ cần Cảnh Hảo Hảo vẫn không xuất hiện, sợ là Thẩm Lương Niên sẽ nhận mệnh!
Cho nên, hiện tại vô luận như thế nào, cô ta tuyệt đối cũng sẽ không để Cảnh Hảo Hảo gặp mặt với Thẩm Lương Niên.
Lúc sắp đi đến ngã tư đường đối diện, một chiếc xe màu đỏ chạy tốc độ cực nhanh từ xa tới, lúc cách Cảnh Hảo Hảo chỉ có mười mét, xe phanh gấp lại, ma sát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai, lúc mắt thấy xe sắp đụng vào Cảnh Hảo Hảo, Cảnh Hảo Hảo liền an toàn tránh khỏi đầu xe.
......
Kiều Ôn Noãn ở trong xe bị phanh gấp lại khiến cả người đều hung hăng nghiêng về trước một chút, sau đó cô ta liền ngẩng đầu, hỏi trợ lý lái xe bên cạnh: “Lái xe kiểu gì vậy?”
“Có người đi ngang qua đường cái, suýt nữa đụng vào.” Trợ lý nhỏ giọng nói một câu, sau đó liền lái về phía trước cửa “Lưu Kim Tuế Nguyệt”.
Kiều Ôn Noãn đối diện gương bên trong xe sửa sang lại quần áo chính mình một chút, sau đó lại lấy một thỏi son môi từ trong túi xách ra, vừa vẽ loạn lên cánh môi, vừa hỏi trợ lý bên cạnh: “Cô xác định Lương Niên đang ở trong phòng tầng hai Lan Đình của Lưu Kim Tuế Nguyệt à?”
“Đúng vậy, chỉ vừa mới tiến vào nửa tiếng.”
Kiều Ôn Noãn gật gật đầu, đậy son môi lại xong, lúc đang chuẩn bị để vào trong túi, tầm mắt của cô ta đột nhiên liền chống lại một đạo thân ảnh phía sau xe mình, mi thanh tú nhíu lại thật chặt, sau đó nhỏ giọng hô một câu: “Cảnh Hảo Hảo?”
“Cảnh Hảo Hảo, sao cô ta lại ở nơi này? Chẳng lẽ Thẩm Lương Niên hẹn cô ta gặp mặt ở trong này?” Sắc mặt Kiều Ôn Noãn có chút không hờn giận nhìn về phía trợ lý.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Không có, Thẩm tổng không có hẹn ai, anh ta chỉ tới một mình.”
Kiều Ôn Noãn không có nói chuyện, chỉ là xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn chằm chằm Cảnh Hảo Hảo bước nhanh về phía cửa “Lưu Kim Tuế Nguyệt” , đáy lòng nghi hoặc nghĩ: Không phải Cảnh Hảo Hảo biến mất hơn nửa tháng ư? Sao hôm nay lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này? Chẳng lẽ cô ta cũng biết Thẩm Lương Niên ở “Lưu Kim Tuế Nguyệt”, đặc biệt đến đây tìm anh?
Ánh mắt Kiều Ôn Noãn hơi lạnh lẽo, không phải Cảnh Hảo Hảo không nói tiếng nào rời khỏi bên người Thẩm Lương Niên ư? Nếu đã rời đi, sao còn muốn xuất hiện?
“Chị Kiều, đến.”
Kiều Ôn Noãn nghe được giọng nói trợ lý, hoàn hồn, gật gật đầu, liền xuống xe.
Lúc cô ta đóng cửa xe, Kiều Ôn Noãn cố ý nhìn thoáng qua Cảnh Hảo Hảo, ánh mắt âm trầm, liền nói với trợ lý ở bên: “Bây giờ cô nhanh gọi điện thoại cho Dương Thần, nói với anh ta, mặc kệ anh ta dùng biện pháp gì, bảo anh ta đừng để Cảnh Hảo Hảo tiến vào Lưu Kim Tuế Nguyệt, chỉ cần anh ta làm thỏa đáng chuyện này, lần sau quảng cáo của công ty anh ta, tôi miễn phí phát ngôn cho anh ta.”
Cảnh Hảo Hảo biến mất lâu như vậy, Thẩm Lương Niên dần dần sắp tiếp nhận sự thật này, chỉ cần Cảnh Hảo Hảo vẫn không xuất hiện, sợ là Thẩm Lương Niên sẽ nhận mệnh!
Cho nên, hiện tại vô luận như thế nào, cô ta tuyệt đối cũng sẽ không để Cảnh Hảo Hảo gặp mặt với Thẩm Lương Niên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro