Tổng Giám Đốc Đoạt Tình: Giành Lại Vợ Yêu
Tâm sự [1]
Diệp Phi Dạ
2024-01-18 18:11:37
Editor: May
Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, mới sững sờ phản ứng kịp, Lương Thần lại có thể vì cô vừa gọi điện thoại qua, cũng không biết nguyên nhân, liền muốn tới đây tìm cô.
Một loại cảm xúc nói không rõ, chậm rãi lắp đầu ổ tim mềm mại của cô, hốc mắt trở nên có chút nóng, bịt kín một tầng sương mù.
Cô bởi vì chính mình từng xuất hiện suy nghĩ muốn tìm anh giúp đỡ, cảm thấy hơi hơi xấu hổ.
Lương Thần đầu kia điện thoại, đợi nửa ngày cũng không có đợi được Cảnh Hảo Hảo nói chuyện, lại hòa hoãn hỏi một câu: “Hảo Hảo, em còn ở đó không?”
Trước kia Lương Thần cũng dùng âm điệu như vậy nói chuyện rất nhiều với cô, nhưng cô cũng không có cảm giác quá lớn, nhưng hiện tại, cô lại vô duyên vô cớ liền rơi nước mắt xuống.
Cô nâng tay lên, hung hăng cắn ngón tay của mình, ngăn cản chính mình khóc thành tiếng.
Người đàn ông này, từng thật sự rất có lỗi với cô, nhưng rất có lỗi của anh, đã hoàn toàn kết thúc trong nháy mắt cô muốn rời đi rồi, cô không có tư cách gì, yêu cầu anh hỗ trợ vào bây giờ.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, cánh môi nhẹ nhàng run rẩy vài cái, điều chỉnh hô hấp, sau đó mới mở miệng, thấp giọng nói: “Tôi không sao, tôi muốn gọi điện thoại cho người khác, kết quả lúc tìm tên, không cẩn thận nhầm rồi.”
Cảnh Hảo Hảo cắn môi, từng giọt nước mắt rơi xuống dưới, cô âm thầm hít sâu một hơi, để cho ngữ điệu của mình nghe có chút thoải mái, chậm rãi nói: “Thực xin lỗi, quấy rầy đến anh, thật sự ngượng ngùng.”
Đầu kia điện thoại, sau một lúc lâu cũng không có âm thanh truyền tới.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động đợi trong chốc lát, liền nói: “Tôi cúp, gặp sau.”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo dừng vài giây, liền âm thầm cắn chặt răng, cắt đứt điện thoại.
Đây là con đường chính cô lựa chọn, cho nên, hết thảy hậu quả, mặc kệ có bao nhiêu khó bao nhiêu khổ, đều phải do chính cô đến gánh vác.
Cô đã không còn là Cảnh Hảo Hảo từng bị Lương Thần nhốt ở trong biệt thự kia, đã không có tư cách gì, hưởng thụ quyền lực lúc mình có chuyện, anh sẽ đứng ra giúp cô xử lý.
Cô có thể làm phiền bất luận kẻ nào trên thế giới, duy chỉ không thể phiền toái anh.
......
“Tôi muốn gọi điện thoại cho người khác, kết quả lúc tìm kiếm tên, không cẩn thận nhầm rồi.”
Lương Thần nghe âm bận tút tút tút trong điện thoại, đứng ở trước xe mình, vẫn duy trì động tác mở cửa xe như trước, trong đầu, chuyển động đều là câu nói kia.
Lúc tìm kiếm tên, không cẩn thận nhầm rồi...... Lương Thần......Lương...... Lương Niên......
Hóa ra, cô là chuẩn bị gọi điện thoại cho Thẩm Lương Niên, chỉ là không cẩn thận gọi đến chỗ của anh.
Lương Thần đứng ở trên đường cái, nhìn một di động khác của mình, đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho trợ lý, đi thăm dò địa chỉ hiện tại của Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được bật cười một chút.
Anh thật đúng là tự mình đa tình, vào giây đầu tiên nhận được điện thoại của cô, giống như là trúng xổ số hạng nhất, hưng phấn kích động hận không thể trả giá hết thảy vì cô.
Kết quả, toàn bộ đều là chính mình một bên tình nguyện, Cảnh Hảo Hảo cô hoàn toàn không phải cần anh.
Lương Thần đứng cứng ngắc hồi lâu, ngẩng đầu, nhìn bóng đêm thật sâu chung quanh, sau đó hốc mắt có chút ửng đỏ kéo cửa xe ra, ngồi xuống.
Anh nhìn chằm chằm tin nhắn trên màn hình di động, nhìn hồi lâu, sau đó xóa đi từng chữ tin nhắn mình chuẩn bị gửi cho trợ lý.
Cảnh Hảo Hảo, nếu anh có thể giống như bây giờ, xóa bỏ em khỏi đáy lòng của anh, thì thật là tốt biết bao.
Cảnh Hảo Hảo nghe câu này, mới sững sờ phản ứng kịp, Lương Thần lại có thể vì cô vừa gọi điện thoại qua, cũng không biết nguyên nhân, liền muốn tới đây tìm cô.
Một loại cảm xúc nói không rõ, chậm rãi lắp đầu ổ tim mềm mại của cô, hốc mắt trở nên có chút nóng, bịt kín một tầng sương mù.
Cô bởi vì chính mình từng xuất hiện suy nghĩ muốn tìm anh giúp đỡ, cảm thấy hơi hơi xấu hổ.
Lương Thần đầu kia điện thoại, đợi nửa ngày cũng không có đợi được Cảnh Hảo Hảo nói chuyện, lại hòa hoãn hỏi một câu: “Hảo Hảo, em còn ở đó không?”
Trước kia Lương Thần cũng dùng âm điệu như vậy nói chuyện rất nhiều với cô, nhưng cô cũng không có cảm giác quá lớn, nhưng hiện tại, cô lại vô duyên vô cớ liền rơi nước mắt xuống.
Cô nâng tay lên, hung hăng cắn ngón tay của mình, ngăn cản chính mình khóc thành tiếng.
Người đàn ông này, từng thật sự rất có lỗi với cô, nhưng rất có lỗi của anh, đã hoàn toàn kết thúc trong nháy mắt cô muốn rời đi rồi, cô không có tư cách gì, yêu cầu anh hỗ trợ vào bây giờ.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động, cánh môi nhẹ nhàng run rẩy vài cái, điều chỉnh hô hấp, sau đó mới mở miệng, thấp giọng nói: “Tôi không sao, tôi muốn gọi điện thoại cho người khác, kết quả lúc tìm tên, không cẩn thận nhầm rồi.”
Cảnh Hảo Hảo cắn môi, từng giọt nước mắt rơi xuống dưới, cô âm thầm hít sâu một hơi, để cho ngữ điệu của mình nghe có chút thoải mái, chậm rãi nói: “Thực xin lỗi, quấy rầy đến anh, thật sự ngượng ngùng.”
Đầu kia điện thoại, sau một lúc lâu cũng không có âm thanh truyền tới.
Cảnh Hảo Hảo nắm di động đợi trong chốc lát, liền nói: “Tôi cúp, gặp sau.”
Nói xong, Cảnh Hảo Hảo dừng vài giây, liền âm thầm cắn chặt răng, cắt đứt điện thoại.
Đây là con đường chính cô lựa chọn, cho nên, hết thảy hậu quả, mặc kệ có bao nhiêu khó bao nhiêu khổ, đều phải do chính cô đến gánh vác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô đã không còn là Cảnh Hảo Hảo từng bị Lương Thần nhốt ở trong biệt thự kia, đã không có tư cách gì, hưởng thụ quyền lực lúc mình có chuyện, anh sẽ đứng ra giúp cô xử lý.
Cô có thể làm phiền bất luận kẻ nào trên thế giới, duy chỉ không thể phiền toái anh.
......
“Tôi muốn gọi điện thoại cho người khác, kết quả lúc tìm kiếm tên, không cẩn thận nhầm rồi.”
Lương Thần nghe âm bận tút tút tút trong điện thoại, đứng ở trước xe mình, vẫn duy trì động tác mở cửa xe như trước, trong đầu, chuyển động đều là câu nói kia.
Lúc tìm kiếm tên, không cẩn thận nhầm rồi...... Lương Thần......Lương...... Lương Niên......
Hóa ra, cô là chuẩn bị gọi điện thoại cho Thẩm Lương Niên, chỉ là không cẩn thận gọi đến chỗ của anh.
Lương Thần đứng ở trên đường cái, nhìn một di động khác của mình, đang chuẩn bị gửi tin nhắn cho trợ lý, đi thăm dò địa chỉ hiện tại của Cảnh Hảo Hảo, nhịn không được bật cười một chút.
Anh thật đúng là tự mình đa tình, vào giây đầu tiên nhận được điện thoại của cô, giống như là trúng xổ số hạng nhất, hưng phấn kích động hận không thể trả giá hết thảy vì cô.
Kết quả, toàn bộ đều là chính mình một bên tình nguyện, Cảnh Hảo Hảo cô hoàn toàn không phải cần anh.
Lương Thần đứng cứng ngắc hồi lâu, ngẩng đầu, nhìn bóng đêm thật sâu chung quanh, sau đó hốc mắt có chút ửng đỏ kéo cửa xe ra, ngồi xuống.
Anh nhìn chằm chằm tin nhắn trên màn hình di động, nhìn hồi lâu, sau đó xóa đi từng chữ tin nhắn mình chuẩn bị gửi cho trợ lý.
Cảnh Hảo Hảo, nếu anh có thể giống như bây giờ, xóa bỏ em khỏi đáy lòng của anh, thì thật là tốt biết bao.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro