Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

nợ ân tình của câu, làm sao để trả đây? 6

Tố Diện Yêu Nhiêu

2024-07-22 21:33:39

Đợi đến ngày thứ hai, Văn Hinh làm thủ tục xuất viện, Lăng hạo Hiên đã giúp cô làm tất cả thủ tục, sau đó, thấy tề Nhân Kiệt tới, hai người chạm nhau ở trước cửa phòng bệnh.

“ Anh tới đây làm gì?”

Đối với Tề Nhân Kiệt này, Lăng Hạo Hiên còn mang đầy một bụng toàn là không hoan nghênh, cho nên đối với anh sắc mặt lúc nào cũng không được tốt lắm.

Ai ngờ, Tề Nhân Kiệt lại cười đến rạng rỡ nói với Lăng Hạo Hiên:

“ Hôm nay không phải là ngày Văn Hinh xuất viện sao? Tôi tới giúp cô ấy xuất viện nha.”

Anh nói cứ như thể chuyện này là chuyện đương nhiên vậy, nhưng lại chọc tức Lăng Hạo Hiên

“ Cô ấy không cần anh .”

Lăng Hạo Hiên dùng tay đẩy anh ra, sau đó vào phòng nói với Văn Hinh:

“ Chuẩn bị xong hết chưa, chúng ta đi thôi.”

Văn Hinh gật đầu, thật ra thì cô căn bản cũng không có đồ để thu dọn gì cả, đến quần áo cũng không có.

Cô nhìn thấy Tề Nhân Kiệt đang đứng bên cạnh cửa liền nhíu mày hỏi:

“ Làm sao anh biết hôm nay tôi xuất viện?”

Văn hinh tin rằng, với tác phong cùng khả năng hô mưa gọi gió ở trên thương trường của anh, nhất định sẽ có mạng lưới tình báo rộng khắp, muốn biết chuyện gì cũng không phải khó khăn .

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu như anh biết cô hôm nay xuất viện, vậy nhất định DU Thần Ích cũng sẽ biết rồi.

( Lâu lâu cho thằng nam 9 xuất hiện,)

Không biết sao, đột nhiên cô lại nhớ tới Du Thần ích, nhớ lại những ngày qua anh ta đối với cô đủ loại giày vò, tổn thương, trong lòng cô trầm xuống, cơ hồ đau quá.

Lăng Hạo Hiên thấy sắc mặt Văn Hinh đột nhiên biến sắc, cho là nguyên nhân bời vì Tề Nhân kiệt, lúc này mặt anh đột nhiên trầm xuống,

“ Chúng ta đi thôi.”

Anh hung hăng trợn mắt lườm Tề Nhân Kiệt sau đó dắt tay Văn Hinh đi ra khỏi cửa.

Tề Nhân kiệt lại một lần nữa vọt lên chặn trước mặt cô, hỏi:

“ Anh định mang cô ấy tới chỗ nào?’

Tối qua anh đã cho người đi tra xét, mới biết bởi vì cha cùng em trai cô vì trốn nợ, đã đem nhà cửa cùng công ty bán mất rồi, ngay cả bóng dáng bây giờ cũng không thấy nữa. Lúc này anh mới biết tại sao cô lại nói cô không còn người thân rồi.

Cho nên, anh không thể chịu được khi thấy cô đau lòng, đột nhiên sinh ra một ý muốn bảo vệ cô mãnh liệt.

Anh biết, nếu như Tiểu Ảnh ở đây, cô nhất định sẽ ủng hộ quyết định của anh

( đùa chứ bộ này nam phụ không đủ yêu nữ 9)

“ Tới nhà tôi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lăng Hạo Hiên trừng mắt nhìn Tề Nhân Kiệt, trong lòng như đang bốc hỏa, không biết cái người này lại định giở trò gì .

“ Tới nhà của anh?’

Tề Nhân Kiệt mi hơi nhảy lên, cười chế nhạo:

“ Tới nhà của anh , vậy anh chăm sóc được cô ấy sao?’

"Dĩ nhiên!"

Lần này, Tề Nhân Kiệt cười vô cùng vui vẻ,

“ Vậy xin hỏi, anh bận làm việc cả ngày, anh định chăm sóc cô ấy thế nào?”

Một câu nói khiến Lăng Hạo Hiên cứng họng,

“ Tôi… Tôi có thể tìm người giúp việc chăm sóc cô ấy!”

“ Cái này chỉ là anh nói miệng, chi bằng tới nhà tôi đi.!”

Tề Nhân Kiệt cười nói,

“ Nếu mà tôi đoán không lầm, thì anh đang ở nhà trọ đúng không? Anh là bác sĩ, chẳng lẽ anh không biết bệnh nhân phải có địa điểm tốt để nghỉ ngơi dưỡng sức, tốt nhất là một nơi rộng rãi thoáng mát, như vậy thân thể cùng tâm thần của bệnh nhân mới có thể hồi phục nhanh chóng sao?

Nếu như anh để cô ấy ngày ngày buồn bực một mình trong căn phòng ấy, về lâu về dài một người bình thường chắc cũng bị bức điên mất.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Số ký tự: 0