Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Tôi sẽ vẫn ở bên cạnh em ! 4

Tố Diện Yêu Nhiêu

2024-07-22 21:33:39

Ở tầng một công ty, không chỉ sắp xếp phòng ăn, phòng uống cà phê, siêu thị, còn có nơi để vui chơi giải trí, đây là nơi để nhân viên văn phòng nếu cảm thấy mệt mỏi có thể tới đây để thả lỏng một chút.

Những ngày này, nếu đột nhiên Văn Hinh cảm thấy đói bụng, cô có thể đi xuống nhà ăn tầng một lấy chút gì ăn. Thật lâu trước đó, Du Thần Ích đã phân phó người phụ trách nhà ăn này, ngày nào cũng phải cung ứng đầy đủ đồ ăn dinh dưỡng để Văn Hinh có thể ăn bất cứ lúc nào, anh chỉ sợ cô đột nhiên đói bụng mà không có gì để ăn.

Mỗi khi Văn Hinh đi tới tầng một, Lam Dật Thần đều ngồi ở đằng kia, vắt chéo hai chân, nhàn nhã ngồi uống cà phê.

Nhìn thấy Văn Hinh, anh lập tức vẫy tay về phía cô, "Chị dâu, bên này!" Chờ Văn Hinh đi tới bên cạnh anh, thấy cô vác cái bụng thật to, anh cười ha hả, "Con thỏ nhỏ lại đói bụng phải không, con chờ nha, cha nuôi lập tức đi lấy đồ ngon cho con ăn. Chị dâu, chị ngồi đi, tôi đi một lúc thôi." Anh nói rồi đứng dậy, chạy thẳng tới nhà ăn.

Văn Hinh vừa mới ngồi xuống đợi một lát, đã thấy Lam Dật Thần cười hì hì, "Chị dâu, chị xem, Thần Ích đối với chị thật tốt, còn mời hẳn chuyên gia dinh dưỡng nổi tiếng đặc biệt chuẩn bị đồ ăn cho chị, nếu đổi lại là người phụ nữ khác, chỉ sợ đã sớm lên trời rồi."

"Chuyên gia dinh dưỡng?" Văn Hinh kinh ngạc, cô chỉ biết Du Thần Ích mở thêm nhà ăn, dặn dò nhà bếp chuẩn bị đồ ăn cho cô, chứ không hề biết anh còn cố ý mời chuyên gia dinh dưỡng! "Chị không biết à?" Lam Dật Thần cũng ngây dại, nhìn Văn Hinh, cũng thấy khuôn mặt cô tràn đầy sự kinh ngạc, đột nhiên anh lắc đầu, thở dài nói: "Xem ra bình thường chị thông minh như vậy, thế mà về phương diện tình cảm lại ngu ngốc như vậy?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hết kinh ngạc, Văn Hinh bắt đầu ăn đồ ăn Lam Dật Thần mang tới, mặc kệ những lời anh nói.

Lam Dật Thần nói một mình một lúc, thấy Văn Hinh thủy chung không đáp lời anh, anh liền dừng lại, nhìn chằm chằm Văn Hinh, thật lâu mới đột nhiên hỏi: "Chị yêu Du Thần Ích, đúng không?"

"Khụ khụ khụ..." Miếng cơm nhất thời bị nghẹn ở cổ họng, cô không nuốt nổi, khiến Văn Hinh nghẹn thiếu chút nữa không thở nổi.

Lam Dật Thần thấy thế, vội vàng đưa nước tới trước mặt Văn Hinh, cô nhận lấy uống một hơi cạn sạch, lúc này mới thấy khá hơn, "Vừa rồi anh nói cái gì?" Cô giương mắt nhìn Lam Dật Thần.

Lam Dật Thần cũng không sợ cô, đầu tựa vào gần Văn Hinh, có chút nghi ngờ hỏi: "Chị dâu, chị hãy thành thật nói cho tôi biết, có phải chị yêu cái tên Du Thần Ích kia rồi không?"

"Anh nhìn thấy tôi yêu anh ta ở chỗ nào?" Văn Hinh cũng không thừa nhận, nhưng trong lòng vẫn đang hồi hộp, biểu hiện của cô lại rõ ràng đến vậy ư, lại dễ dàng khiến người khác nhận ra như vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút

Số ký tự: 0