Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Chương 8

2024-11-15 20:19:00

Trời mới vừa tờ mờ sáng, Tô Nguyệt Hòa liền tỉnh, em tư cũng lưu loát rời giường chuẩn bị đi học, em ba thì nằm ỳ không muốn dậy.

Xuống lầu nghe thấy mẹ của cô đang nói chuyện phiếm với chị dâu Mai ở chuồng heo. Chị dâu Mai muốn giới thiệu cháu trai nhà mẹ đẻ chị ấy cho Tô Nguyệt Hòa, cháu trai chị ấy sắp ba mươi, bởi vì điều kiện gia đình không tốt, cho nên mãi không tìm được đối tượng.

"Con người an phận trung thực, tính tình cũng không tệ, hôm nào họp chợ để bọn họ gặp nhau một lần đi?"

Trang Thuận Lan nhiệt tình đáp ứng, bày tỏ muốn tìm hiểu rõ ràng trước lại nói chuyện gặp mặt.

Mấy ngày nay có ít nhất bốn năm nhà giới thiệu đối tượng cho Tô Nguyệt Hòa, nhưng sau khi cẩn thận nghe ngóng, không phải chưa tốt nghiệp tiểu học thì chính là con người không được, hầu như không có người nào đáp ứng đủ điều kiện.

Người không tệ duy nhất chính là cháu trai nhà chị học của con dâu Triệu Đại Phúc, tốt nghiệp trung học, trong nhà quá nhiều anh em, cho nên mới chịu ở rể, nhà này hẹn sau Trung thu gặp mặt.

Trang Thuận Lan cũng không phải quá sốt ruột, Triệu Ái Đệ cũng có thể kén rể được, bà không tin con gái nhà mình điều kiện tốt như vậy lại không kén được rể.

Trước đó bà còn cố ý nhờ bạn thân nhiều năm - Hoàng Xuân Mi hỗ trợ.

Hoàng Xuân Mi là con gái nhà hàng xóm lúc Trang Thuận Lan chưa gả chồng, cùng từ phương Bắc chuyển tới, bà ấy nhỏ hơn Trang Thuận Lan vài tuổi, vóc người tốt, gả cũng tốt, đối tượng là chủ nhiệm nhà máy xà phòng, quen biết cực kỳ nhiều người.

Trùng hợp buổi sáng hôm nay, người bạn thân này liền tìm tới cửa.

Tô Nguyệt Hòa hái củ khoai trở về, đã nhìn thấy Hoàng Xuân Mi ngồi ở trên ghế trúc cửa ra vào nói chuyện phiếm với mẹ già của cô, cô tiến lên chào hỏi: "Dì Xuân Mi, sao dì lại tới đây?"

Hoàng Xuân Mi chừng bốn mươi tuổi, để tóc ngắn, mặc bộ quần áo công nhân màu lam, bà ấy cười nói: "Còn không phải là tới vì cháu sao."

Thì ra Hoàng Xuân Mi có một công nhân là quân chúc[1] của lãnh đạo bộ đội nào đó, vị quân chúc này gần đây đang giúp một nhóm bộ đội "khó khăn" giật dây giới thiệu đối tượng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


[1]Quân chúc có nghĩa là thành viên thuộc gia đình quân nhân.

Ý tứ của Hoàng Xuân Mi là lấy ảnh của Tô Nguyệt Hòa đi, lấy tướng mạo của Nguyệt Hòa, nói không chừng có duyên phận liền chọn trúng thì sao?

"Trong bộ đội làm lính đa phần là nhà nhiều anh em, nói không chừng thật sự có người đồng ý ở rể."

Trang Thuận Lan tìm một tấm ảnh bán thân trắng đen của Tô Nguyệt Hòa đưa cho Hoàng Xuân Mi, sau đó chuẩn bị đi làm cơm trưa.

Hoàng Xuân Mi cản bà lại: "Đừng làm cơm trưa cho em, em phải chạy trở về, muộn một chút thì không đuổi kịp xe, người ta sốt ruột cần ảnh chụp. Không kịp thì coi như chuyến này em đi phí công rồi."

Hoàng Xuân Mi nói là nói như vậy, nhưng bà ấy cũng không có vội đi, bà ấy nhìn quanh nhà, hỏi: "Bé ba bé tư mấy giờ tan học?"

Tô Nguyệt Hòa cười nói: "Bọn họ học cấp hai ở đại đội, phải mười hai giờ mới có thể về tới nhà."

Hoàng Xuân Mi mắt nhìn đồng hồ quý bà mà bà ấy đang đeo, hiện tại mới 11:30, "Dì phải đi rồi, nếu không thật sự không đuổi kịp xe."

Trang Thuận Lan đã gói sẵn nấm Thông mà Tô Nguyệt Hòa hái hôm qua lại, bà để Hoàng Xuân Mi lấy về.

Hoàng Xuân Mi không cầm: "Để lại làm đồ ăn cho tụi nhỏ đi. Hôm nay em tới vội vàng, cũng không có mua cái gì."

Trang Thuận Lan cố gắng nhét cho bà ấy: "Làm sao không có mua? Chỗ xà phòng và bánh Trung thu kia không cần tiền hả?"

Tô Nguyệt Hòa cũng nói: "Dì, dì cứ cầm đi, hôm nay cháu lại hái được không ít nấm về, nếu không, cầm số nấm cháu hái hôm nay đi, mới mẻ hơn."

Hoàng Xuân Mi lúc này mới nói: "Được rồi, đừng mắc công, dì cầm cái này là được."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tông Môn Đại Mỹ Nhân Xuyên Đến Thập Niên 70

Số ký tự: 0