Động Tâm Rồi
2024-10-24 00:13:19
Sau đó thì cô cũng đi vào trong bếp lấy nguyên liệu ra làm ,Hàn Thần đứng 1 bên nhìn Tiểu My làm ,cứ ngỡ là sẽ dễ nhưng mà anh lại thấy nó quá khó đi .
" Con cá nó còn sống ."
"Không,nó chết rồi .Lúc chiều người làm đã sơ chế nó rồi ."
"Ờ."
" Cậu chủ cậu sợ hả ,hay là ."
" Đâu có đâu, tôi đâu có sợ đâu ."giọng nói của anh hơi ngập ngừng .
" Cậu muốn ăn gì cứ bảo tôi nấu là được,bây giờ đâu cần phải cực như thế ."
" Không, tôi muốn học ,cô mau chỉ tôi đi ."
" Vâng ."
" Vậy cậu cầm con cá này lên đi, rồi sau đó cắt nó ra ." .
" Phải cắt sao ."
"Um ,cắt nhỏ ra mới làm được chứ'" ..
"Được." Hàn Thần đấu tranh tâm lý 1 hồi rồi cũng làm , nhưng vừa đưa dao xuống thì đã cắt trúng ngón tay của mình rồi, con cá thì vẫn nằm yên ở đó .
"Ahhh .chảy máu rồi ..cậu chủ hay là nghỉ làm đi .."
" Không được, tôi không sao đâu ,cô đừng quá lo lắng ." .
Từ trước đến giờ Kha Hàn Thần đâu có động vào mấy cái này đâu, việc ăn uống thì đã có người làm lo hết rồi,lúc trước đi học thì anh cũng toàn là ăn ngoài mà thôi .
Khi quen Nhu Ni cũng vậy nữa ,2 người cũng chỉ ăn bên ngoài mà thôi, cô ta không biết nấu ăn và anh cũng như vậy .
Hàn Thần cũng không có yêu cầu gì,cứ nghĩ sau này lấy nhau về thì sẽ có người làm lo hết, nhưng mà cục diện bây giờ đã thay đổi rồi, người anh lấy không phải là Nhu Ni mà là 1 cô gái khác .
Hàn Thần dán băng keo cá nhân lại rồi làm tiếp tục ,chật vật hơn 30 phút cũng xong ,thái cá xong thì lại thái thịt
ra.
Anh cảm thấy làm cái này nó tốn thời gian thật đấy ,với lại cũng mệt nữa .So với làm việc văn phòng thì cái này cực khổ thật đấy ,anh cũng chẳng biết nấu ăn là như thế nào .
Tiếp đến Tiểu My chỉ anh lặt rau ,gọt rau củ và thái nó ra nữa .
"Cậu chủ cậu làm như thế này mới đúng nè."
" Vậy sao ."
"Ừm ,cậu cắt nhỏ lại 1 chút. "
" Thiếu phu nhân nấu ăn giỏi lắm ,bữa nào cậu nhờ cô ấy đi . Ngày nào cô ấy cũng xuống đây làm cùng với chúng tôi hết,bữa tối cậu ăn cũng có phần của cô ấy nữa đấy. "..
Anh đang muốn nấu cho Linh Sam ăn thì làm sao mà có thể nhờ được chứ ,vả lại cô ấy cũng đang giận anh nữa, muốn nói chuyện cũng khó chứ nói gì là nhờ vã ở đây.
" Thôi cô chỉ cho tôi đi ,cô ấy đang bệnh."
"À cậu chủ tại sao cậu lại muốn học nấu ăn vậy,từ trước giờ cậu đâu có như vậy đâu .Đừng nói là cậu nấu cho thiếu phu nhân nha.."
"Ừm .,"...
Xem ra là đã động tâm rồi,sớm muộn gì thì chuyện này cũng sẽ xảy ra mà thôi .
" Thiếu phu nhân biết chắc là sẽ vui lắm đây'"
" Tôi cũng không biết nữa." nói xong anh liền đứng dậy đem rổ cà rốt đi rửa .
20 phút sau Tiểu My nêm lại nồi canh thì thấy nó rất là mặn,mặn như biển vậy .Đúng là không ai có thể hoàn hảo được mà ,cậu chủ giỏi rất nhiều thứ nhưng mà liên quan đến nấu ăn thì không .
"Sao vậy, không ngon à ."
" Nó hơi mặn ."
" Đâu, để tôi xem ." Hàn Thần mút 1 miếng rồi cho vào miệng của mình .
"Oe. "
"Khó ăn quá." Hàn Thần nôn vào bồn lavabo ,cảm thấy nó khó ăn quá đi ,anh đã làm theo Tiểu My chỉ dẫn rồi mà, nhưng sao lại thất bại nữa rồi .
" Cậu chủ cái này có thể cứu được,với lại đây là lần đầu tiên cậu làm mà."
" Tôi nấu rất là dở tệ." .
HànThầnngi xungg/vi tâm trạng non, nh thậtsự có chút thấtg,hngg nnli h đn như vậy.
" Tiểu My ngày mai cô đi mua đồ ăn nhiều 1 chút, tôi sẽ nấu lại ."
" Vâng ."
" Vậy để tôi dẹp chỗ này,cậu đi nghỉ ngơi đi ." .
" Thôi để tôi tự dẹp ,cô đi nghỉ đi ,nãy giờ đã làm phiền rồi."
"Nhưng mà ..cậu chủ."
" Không sao ,cô đi ngủ sớm đi, ngủ đi để mai thức sớm đi mua nguyên liệu cho tôi ."
"Vâng."
Từ nãy giờ đã hơn 3 tiếng trôi qua nhưng vẫn không có kết quả gì cả ,mọi thứ đã đổ xong đổ biển hết rồi, nồi canh thì mặn ,cá chiên thì bị khét, đồ xào thì lại quá cay. .
Đến chính anh còn ăn không được thì nói gì là người khác chứ, nó khó ăn lắm ,mùi vị cũng kỳ lạ nữa .
Dọn dẹp thêm 1 tiếng nữa thì mới xong ,lúc bấy giờ cũng đã qua 12 giờ đêm rồi. Hàn Thần rửa tay cho sạch sẽ rồi cũng lấy áo khoác đi ra ngoài .
" Con cá nó còn sống ."
"Không,nó chết rồi .Lúc chiều người làm đã sơ chế nó rồi ."
"Ờ."
" Cậu chủ cậu sợ hả ,hay là ."
" Đâu có đâu, tôi đâu có sợ đâu ."giọng nói của anh hơi ngập ngừng .
" Cậu muốn ăn gì cứ bảo tôi nấu là được,bây giờ đâu cần phải cực như thế ."
" Không, tôi muốn học ,cô mau chỉ tôi đi ."
" Vâng ."
" Vậy cậu cầm con cá này lên đi, rồi sau đó cắt nó ra ." .
" Phải cắt sao ."
"Um ,cắt nhỏ ra mới làm được chứ'" ..
"Được." Hàn Thần đấu tranh tâm lý 1 hồi rồi cũng làm , nhưng vừa đưa dao xuống thì đã cắt trúng ngón tay của mình rồi, con cá thì vẫn nằm yên ở đó .
"Ahhh .chảy máu rồi ..cậu chủ hay là nghỉ làm đi .."
" Không được, tôi không sao đâu ,cô đừng quá lo lắng ." .
Từ trước đến giờ Kha Hàn Thần đâu có động vào mấy cái này đâu, việc ăn uống thì đã có người làm lo hết rồi,lúc trước đi học thì anh cũng toàn là ăn ngoài mà thôi .
Khi quen Nhu Ni cũng vậy nữa ,2 người cũng chỉ ăn bên ngoài mà thôi, cô ta không biết nấu ăn và anh cũng như vậy .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hàn Thần cũng không có yêu cầu gì,cứ nghĩ sau này lấy nhau về thì sẽ có người làm lo hết, nhưng mà cục diện bây giờ đã thay đổi rồi, người anh lấy không phải là Nhu Ni mà là 1 cô gái khác .
Hàn Thần dán băng keo cá nhân lại rồi làm tiếp tục ,chật vật hơn 30 phút cũng xong ,thái cá xong thì lại thái thịt
ra.
Anh cảm thấy làm cái này nó tốn thời gian thật đấy ,với lại cũng mệt nữa .So với làm việc văn phòng thì cái này cực khổ thật đấy ,anh cũng chẳng biết nấu ăn là như thế nào .
Tiếp đến Tiểu My chỉ anh lặt rau ,gọt rau củ và thái nó ra nữa .
"Cậu chủ cậu làm như thế này mới đúng nè."
" Vậy sao ."
"Ừm ,cậu cắt nhỏ lại 1 chút. "
" Thiếu phu nhân nấu ăn giỏi lắm ,bữa nào cậu nhờ cô ấy đi . Ngày nào cô ấy cũng xuống đây làm cùng với chúng tôi hết,bữa tối cậu ăn cũng có phần của cô ấy nữa đấy. "..
Anh đang muốn nấu cho Linh Sam ăn thì làm sao mà có thể nhờ được chứ ,vả lại cô ấy cũng đang giận anh nữa, muốn nói chuyện cũng khó chứ nói gì là nhờ vã ở đây.
" Thôi cô chỉ cho tôi đi ,cô ấy đang bệnh."
"À cậu chủ tại sao cậu lại muốn học nấu ăn vậy,từ trước giờ cậu đâu có như vậy đâu .Đừng nói là cậu nấu cho thiếu phu nhân nha.."
"Ừm .,"...
Xem ra là đã động tâm rồi,sớm muộn gì thì chuyện này cũng sẽ xảy ra mà thôi .
" Thiếu phu nhân biết chắc là sẽ vui lắm đây'"
" Tôi cũng không biết nữa." nói xong anh liền đứng dậy đem rổ cà rốt đi rửa .
20 phút sau Tiểu My nêm lại nồi canh thì thấy nó rất là mặn,mặn như biển vậy .Đúng là không ai có thể hoàn hảo được mà ,cậu chủ giỏi rất nhiều thứ nhưng mà liên quan đến nấu ăn thì không .
"Sao vậy, không ngon à ."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
" Nó hơi mặn ."
" Đâu, để tôi xem ." Hàn Thần mút 1 miếng rồi cho vào miệng của mình .
"Oe. "
"Khó ăn quá." Hàn Thần nôn vào bồn lavabo ,cảm thấy nó khó ăn quá đi ,anh đã làm theo Tiểu My chỉ dẫn rồi mà, nhưng sao lại thất bại nữa rồi .
" Cậu chủ cái này có thể cứu được,với lại đây là lần đầu tiên cậu làm mà."
" Tôi nấu rất là dở tệ." .
HànThầnngi xungg/vi tâm trạng non, nh thậtsự có chút thấtg,hngg nnli h đn như vậy.
" Tiểu My ngày mai cô đi mua đồ ăn nhiều 1 chút, tôi sẽ nấu lại ."
" Vâng ."
" Vậy để tôi dẹp chỗ này,cậu đi nghỉ ngơi đi ." .
" Thôi để tôi tự dẹp ,cô đi nghỉ đi ,nãy giờ đã làm phiền rồi."
"Nhưng mà ..cậu chủ."
" Không sao ,cô đi ngủ sớm đi, ngủ đi để mai thức sớm đi mua nguyên liệu cho tôi ."
"Vâng."
Từ nãy giờ đã hơn 3 tiếng trôi qua nhưng vẫn không có kết quả gì cả ,mọi thứ đã đổ xong đổ biển hết rồi, nồi canh thì mặn ,cá chiên thì bị khét, đồ xào thì lại quá cay. .
Đến chính anh còn ăn không được thì nói gì là người khác chứ, nó khó ăn lắm ,mùi vị cũng kỳ lạ nữa .
Dọn dẹp thêm 1 tiếng nữa thì mới xong ,lúc bấy giờ cũng đã qua 12 giờ đêm rồi. Hàn Thần rửa tay cho sạch sẽ rồi cũng lấy áo khoác đi ra ngoài .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro