Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1730

Thượng Quan Nhiêu

2024-07-23 07:42:07

“Con đã rửa tay rồi, daddy, con đói rồi, con cũng khát rồi, con muốn uống canh.” Cậu nhóc vẻ mặt khát vọng nói.

Hồng Mỹ San sao có thể để cháu trai bị đói chứ? Nhanh chóng vào trong bếp lấy bát của cháu trai ra, múc cho cậu một bát canh gà, vừa thổi vừa đi về phía cậu nhóc.

“Đến, uống chút canh đi, canh tối nay, rất ngọt, rất tươi, cũng rất có dinh dưỡng.” Hồng Mỹ San nói xong, liền muốn đút cho cậu nhóc ăn.

Có Thừa Tiêu ho nhẹ, nói với mẹ: “Mẹ, mẹ đặt lên bàn đi, cháu nó sẽ tự uống.”

“Khá nóng, sẽ bị bỏng.” Hồng Mỹ San làm bà nội, luôn là nuông chiều cháu trai vô điều kiện.

Có đôi khi, trở thành một loại chiều hư, mà chính bà cũng không biết.

Thế nhưng Cố Thừa Tiêu không hi vọng nôi ra một đứa con bị chiều hư, nên anh vẫn rất nghiêm khắc nói: “Mẹ, để cháu nó tự mình uống! Đừng đút.”

Hồng Mỹ San nghe xong, chỉ có thể nghe lời con, bởi vì con trai không chỉ một lần khuyên bà không nên quá nuông chiều cháu trai.

Hứa An An cũng hơi ngạc nhiên, Cố Thừa Tiêu lại nghiêm khắc với con của bọn họ như vậy à? Nhưng mà, cô ta cũng không thể can thiệp, chỉ có thể đồng tình với con trai.

“Dì, để cháu uống canh cùng với Tiểu Mục!” Hứa An An nói xong, liền ngồi vào cạnh bàn, không đút, nhưng cô ta sẽ ăn cùng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hồng Mỹ San gật đầu, thế nhưng cậu nhóc không vui, anh nói với Cố Thừa Tiêu: “Daddy ăn cùng với con.”

Cố Thừa Tiêu có hơi cạn lời, yêu cầu của con trai cũng thật nhiều.

Hồng Mỹ San đành phải nói với Hứa An An: “An An, đến, ngồi vào bàn đi! Để Thừa Tiêu chăm sóc Tiểu Mục là được nôi.”

Hứa An An đương nhiên cũng muốn chăm sóc cùng với anh rôi, nên cô ta cười nói: “Dì, cháu ăn cùng với Tiểu Mục.”

Hồng Mỹ San đáp lại một câu, rồi đi vào trong bếp giúp đỡ.

Có Thừa Tiêu ngồi bên cạnh con trai, ánh mắt thâm thúy nhìn cậu nhóc thành thục dùng thìa, mà, cái miệng nhỏ nhắn phòng lên, dùng sức thổi canh.

“Tiểu Mục, uống chậm thôi, đừng để bị bỏng.” Hứa An An ở bên cạnh nhẹ nhàng dặn dò.

Năm đó cô ta ở bên ngoài phòng sinh, cũng chỉ có thể vội vàng nhìn qua con trai một chút, liền không có cơ hội được gặp lại con nữa, những năm này, cô ta đúng là rất muốn nhận lại con, nhưng cô ta lại không dám chủ động nhận. Cho đến khi mẹ nói với cô ta, con trai lớn rồi, chắc chắn sẽ cần mẹ ruột, so với những người phụ nữ bên ngoài kia, Cố gia sẽ không bỏ qua người mẹ ruột là cô ta mà đi tìm người khác, vậy nên, cô ta kiên nhẫn chờ đợi, cô ta cũng không ngờ, lời của mẹ mình lại thành sự thật rồi.

Cuối cùng cô ta cũng đợi được điện thoại của Có gia, chờ đến khi cô ta có được tư cách làm mẹ. Những năm này, cô ta cũng có gắng để nổi danh, cũng bảo vệ được danh, xóa bỏ mọi tin đồn và chuyện xấu, mới có được sự tán thành của Hồng Mỹ San.

Bây giờ, chỉ cần Cố Thừa Tiêu và con trai nhận cô ta, thì cô ta không cần phải quan tâm bất kỳ chuyện gì nữa, chuyện cô ta trở thành thiếu phu nhân của Cố gia cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Sau khi cậu nhóc uống được mấy thìa, liền giả vờ rằng bản thân rất có hiếu, cậu múc một thìa canh đầy, thổi vài cái, đưa về phía Cố Thừa Tiêu: ‘Daddy, daddy cũng uống một chút đi!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đối mặt với hành động có hiếu của con trai như vậy, Cố Thừa Tiêu đương nhiên sẽ không từ chối, chờ lúc anh chuẩn bị cúi người xuống, thìa của cậu nhóc đột nhiên cầm không chắc, thìa canh đó không đút cho anh uống mà đỗ hết lên vạt áo trước ngực anh.

“Daddy! Con xin lỗi…” Cậu nhóc vội vàng nói xin lỗi.

Cố Thừa Tiêu cũng không trách con trai, tay nhỏ của con cằm không chắc cũng là chuyện đương nhiên.

Hứa An An đứng ở bên cạnh lại vội vàng quan tâm: “Có bị bỏng hay không?”

“Không có việc gì!” Cố Thừa Tiêu vừa nói vừa đứng dậy nói với con trai: “Daddy đi thay bộ khác.”

“Vâng, daddy, con xin lỗi nhé!” Cậu nhóc vẻ mặt tự trách nói.

Có Thừa Tiêu đưa tay vuốt đầu nhỏ của con trai: “Daddy không trách con! Ngoan ngoãn ngồi ăn canh đi.”

“Vâng! Con sẽ ăn hết canh ạ.” Cậu nhóc hiểu chuyện nghe lời gật đầu nhỏ.

Hồng Mỹ San đi đến, thấy Hứa An An đang lau dầu trên bàn và mặt đất, bà tò mò hỏi: “Sao vậy?”

“Không sao, vừa nãy Tiểu Mục không cẩn thận làm đổ canh lên người Thừa Tiêu, cũng đổ xuống đất, cháu đã lau sạch rồi ạ.” Hứa An An vẻ mặt hiền lương thục đức.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Số ký tự: 0