Chương 1796
Thượng Quan Nhiêu
2024-07-23 07:42:07
Hứa An An nghe nói gia đình Cố Thừa Tiêu sẽ có mặt ở bữa tiệc thì rất vui mừng, hơn nữa con trai của cô ta cũng sẽ được dẫn đến đó. Như vậy
thì mọi người ở bữa tiệc đều sẽ biết con trai của Có Thừa Tiêu chính là
con của cô ta, là người thừa kế tương lai của tập đoàn Có thị.
Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.
Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường.
Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi.
“Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?”
“Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói.
“Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói.
Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.
Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.
Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
“Thừa Tiêu, con làm việc xong chưa đấy? Đừng đến muộn bữa tiệc tối nay đấy!”
“Mẹ, mẹ sang đó trước đi, con còn có việc phải làm, lát nữa con sẽ mang Tiểu Mục qua sau.”
“Vậy được, con nhanh lên đấy, mẹ sang đó trước.” Hồng Mỹ San nóng lòng muốn đi sang bàn chuyện cũ với người bạn học cũ.
*Daddy, chúng ta sắp muộn rồi đấy ạ.” Cậu nhóc ngước đầu nhìn daddy nói.
*Daddy đã nói với bên kia trước rồi, daddy vẫn còn nhiều việc quan trọng cần giải quyết.” Cố Thừa Tiêu cũng không ngờ lại có một hạng mục xảy ra vấn đề, làm trễ nãi thời gian của anh.
“À! Vậy daddy cứ từ từ xử lí đi! Con không vội đâu.” Cậu nhóc nghĩ rằng mình có thể nhân lúc daddy bận chơi ipad nhiều hơn.
Có Thừa Tiêu nhìn thấu suy nghĩ của cậu nhóc, anh mỉm cười lắc đầu nói: “Ngắng đầu cao một chút.”
Đứa nhỏ lập tức ngắng đầu lên, bộ dáng như sợ daddy sẽ không cho cậu nhóc xem nữa vậy, bộ dáng vô cùng nhanh nhẹn.
Trong sảnh tiệc, Hứa Tâm Duyệt đang ở phòng nghỉ trên tầng 2. Vợ chồng họ Bùi không có ý định giới thiệu cô với mọi người ngay lập tức, mà định đợi đến khi mọi khách mời đều đã đến mới trang trọng giới thiệu con gái của họ.
Lúc này, các vị khách cũng đã rất đúng giờ đến nơi, Hứa An An vừa đến đã đảo mắt tìm Cố Thừa Tiêu, nhưng cô ta chỉ thấy mẹ chồng tương lai Hồng Mỹ San đang trò chuyện với Bùi phu nhân.
Cô ta mỉm cười, bước sang chào: “Bùi phu nhân, dì.”
“An An, cháu đến rồi.” Hồng Mỹ San vui vẻ bắt lấy tay cô ta: “Tiểu Nguyệt, đây là người mà tôi vừa nhắc với bà đấy, mẹ của Dĩ Mục, An An.”
“Hóa ra là Hứa tiểu thu! Thật tốt, tôi vừa nghe xong câu chuyện giữa cô và Thừa Tiêu! Hóa ra người có thể sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như Dĩ Mục chính là cô à?” Bà mỉm cười.
Hứa An An vô cùng bắt ngờ, hình như mẹ chồng tương lai đã thừa nhận cô ta là con dâu rồi, néu không, bà sẽ không nói chuyện này với người khác.
“Di ơi, Thừa Tiêu với Dĩ Mục đâu rồi ạ? Bọn họ vẫn chưa đến sao?” Hứa An An vội vàng hỏi.
“Ban nãy Thừa Tiêu gọi điện đến bảo vài phút nữa sẽ đến, có lẽ sẽ đến muộn một chút.”
Trên mặt Hứa An An thoáng qua vẻ thất vọng, cô ta còn tưởng rằng mình đến sớm một chút thì có thể gặp được anh sớm hơn chứ!
Ngồi ở phòng nghỉ trên lầu hai, Hứa Tâm Duyệt đang rất mong chờ được gặp mặt các vị khách mời, nhưng đồng thời cô cũng không khỏi có chút lo lắng. Cô nghĩ, không biết khách được mời đến sẽ là những người như thế nào nhỉ?
Giờ phút này, các vị khách đều đã đúng giờ đến nơi, bữa tiệc tối nay hoàn toàn là một bữa tiệc cá nhân, không có hoạt động thương mại, các vị khách cũng tuỳ ý tự do hơn, trò chuyện cười nói với những người mìh quen biết, thắt chặt thêm tình cảm.
Đoàn đôi styllist của Hứa An An đã giúp cô ta trang điểm, chăm chút trang phục cho bữa tiệc tối nay. Mặc dù cô ta không thể có được bộ váy dạ hội khiến cô ta hài lòng nhát, nhưng chiếc váy dạ hội trên người cô ta lúc này cũng có thể tôn lên ưu điểm của cô ta. Phần trên đầy đặn của cô ta là nơi mà tất cả những người đàn ông ưa thích ngắm nhìn.
“Mẹ, chúng ta đi sớm chút đi! Con muốn gặp Thừa Tiêu với Dĩ Mục sớm một chút.” Hứa An An nói với Lâm Tịnh Nhã.
Lâm Tịnh Nhã cũng muốn mau chóng đến đó nói chuyện với bên thông gia, bà ta mau chóng gọi điện cho tài xế, bảo anh ta ngay lập tức chuẩn bị xe lên đường.
Hứa Đào Dương đi từ công ty sang, hai mẹ con cô ta đi riêng một xe, Hứa An An tràn đầy mong đợi.
“Có chút kỳ lạ, không phải nhà họ Bùi mới tổ chức tiệc từ thiện rồi sao? Sao tự nhiên lại tổ chức tiệc cá nhân vậy?”
“Mẹ, có gì đâu mà lạ chứ. Nhà họ Bùi là đại gia tộc có cơ: nghiệp nỗi tiếng nhất trong nước mà. Được nhân dịp này gặp Thừa Tiêu con đã rất vui rồi.” Hứa An An nói.
“Đương nhiên mẹ cũng rất mừng, nhưng mà mẹ cảm thấy thực lực của nhà họ Bùi này cũng mạnh thật đấy.” Lâm Tịnh Nhã đồ ky nói.
Ở tập đoàn Cố thị, Cố Thừa Tiêu vẫn đang làm việc ở công ty, anh đã đón con trai đến đây từ trước.
Cậu nhóc đang ngồi ở một bên chơi iPad, chờ daddy làm việc xong.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, điện thoại di động của Cố Thừa Tiêu vang lên, là Hồng Mỹ San gọi đến thúc giục anh.
“Thừa Tiêu, con làm việc xong chưa đấy? Đừng đến muộn bữa tiệc tối nay đấy!”
“Mẹ, mẹ sang đó trước đi, con còn có việc phải làm, lát nữa con sẽ mang Tiểu Mục qua sau.”
“Vậy được, con nhanh lên đấy, mẹ sang đó trước.” Hồng Mỹ San nóng lòng muốn đi sang bàn chuyện cũ với người bạn học cũ.
*Daddy, chúng ta sắp muộn rồi đấy ạ.” Cậu nhóc ngước đầu nhìn daddy nói.
*Daddy đã nói với bên kia trước rồi, daddy vẫn còn nhiều việc quan trọng cần giải quyết.” Cố Thừa Tiêu cũng không ngờ lại có một hạng mục xảy ra vấn đề, làm trễ nãi thời gian của anh.
“À! Vậy daddy cứ từ từ xử lí đi! Con không vội đâu.” Cậu nhóc nghĩ rằng mình có thể nhân lúc daddy bận chơi ipad nhiều hơn.
Có Thừa Tiêu nhìn thấu suy nghĩ của cậu nhóc, anh mỉm cười lắc đầu nói: “Ngắng đầu cao một chút.”
Đứa nhỏ lập tức ngắng đầu lên, bộ dáng như sợ daddy sẽ không cho cậu nhóc xem nữa vậy, bộ dáng vô cùng nhanh nhẹn.
Trong sảnh tiệc, Hứa Tâm Duyệt đang ở phòng nghỉ trên tầng 2. Vợ chồng họ Bùi không có ý định giới thiệu cô với mọi người ngay lập tức, mà định đợi đến khi mọi khách mời đều đã đến mới trang trọng giới thiệu con gái của họ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc này, các vị khách cũng đã rất đúng giờ đến nơi, Hứa An An vừa đến đã đảo mắt tìm Cố Thừa Tiêu, nhưng cô ta chỉ thấy mẹ chồng tương lai Hồng Mỹ San đang trò chuyện với Bùi phu nhân.
Cô ta mỉm cười, bước sang chào: “Bùi phu nhân, dì.”
“An An, cháu đến rồi.” Hồng Mỹ San vui vẻ bắt lấy tay cô ta: “Tiểu Nguyệt, đây là người mà tôi vừa nhắc với bà đấy, mẹ của Dĩ Mục, An An.”
“Hóa ra là Hứa tiểu thu! Thật tốt, tôi vừa nghe xong câu chuyện giữa cô và Thừa Tiêu! Hóa ra người có thể sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như Dĩ Mục chính là cô à?” Bà mỉm cười.
Hứa An An vô cùng bắt ngờ, hình như mẹ chồng tương lai đã thừa nhận cô ta là con dâu rồi, néu không, bà sẽ không nói chuyện này với người khác.
“Di ơi, Thừa Tiêu với Dĩ Mục đâu rồi ạ? Bọn họ vẫn chưa đến sao?” Hứa An An vội vàng hỏi.
“Ban nãy Thừa Tiêu gọi điện đến bảo vài phút nữa sẽ đến, có lẽ sẽ đến muộn một chút.”
Trên mặt Hứa An An thoáng qua vẻ thất vọng, cô ta còn tưởng rằng mình đến sớm một chút thì có thể gặp được anh sớm hơn chứ!
Ngồi ở phòng nghỉ trên lầu hai, Hứa Tâm Duyệt đang rất mong chờ được gặp mặt các vị khách mời, nhưng đồng thời cô cũng không khỏi có chút lo lắng. Cô nghĩ, không biết khách được mời đến sẽ là những người như thế nào nhỉ?
Giờ phút này, các vị khách đều đã đúng giờ đến nơi, bữa tiệc tối nay hoàn toàn là một bữa tiệc cá nhân, không có hoạt động thương mại, các vị khách cũng tuỳ ý tự do hơn, trò chuyện cười nói với những người mìh quen biết, thắt chặt thêm tình cảm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro