Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Lập Di Chúc N

Thượng Quan Nhiêu

2024-07-23 07:42:07

ụ cười của Hình Nham hơi thu lại, chỉnh lại quần áo ngồi nghiêm chỉnh hơn: “Cháu trai, chú cũng nói thẳng lý do đến đây rồi.

Chắc cháu cũng rõ, việc xuất khẩu kim cường hàng năm của chú là một vấn đề lớn, chú đang muốn lấy một tuyến vận chuyển đường biển để kinh doanh, chú biết cháu đang đàm phán một tuyến, không biết cháu trai có muốn tác thành cho người chú này hay không?”

Hình Liệt Hàn cong môi cười: “Chú, nếu như chúng ta đã là người một nhà, việc xuất khẩu kim cương sau này của chú chẳng phải cũng là việc của cháu sao?

Chú là chú của cháu, vậy chi phí sau này cháu nhất định sẽ không lấy đắt cho chú đâu.”

Sắc mặt của Hình Nham trở nên nghiêm hơn: “Liệt Hàn, cháu có vòng tài chính kinh tế lớn như vậy để đầu tư phát triển, sao cháu lại lấn chân sang ngành vận chuyển đường biển? Đây đâu phải lĩnh vực chuyên môn của cháu đâu!”

“Chắc chú vẫn chưa hiểu con người cháu rồi, cháu là người thích vượt qua khó khăn để vươn lên, thử thách những điều không thể, vì vậy, cháu rất có hứng thú với ngành vận chuyển đường biển này.”

Hình Liệt Hàn ý tại ngôn ngoại, không hề có ý định nhượng bộ dù chỉ một chút.

Sau khi Hình Nham nghe xong thái độ của anh về việc này, ông ta cười: “Nếu cháu trai đã có ý kiến, vậy thì người làm chú đây sẽ không mặt dày tranh giành nữa, được, vậy những vấn đề về việc xuất khẩu kim cương của chú sau này, chú sẽ tìm đến cháu, đến lúc đó đừng chê chú phiền nhé!”

“Chú nói đùa rồi.” Ý cười trong mắt Hình Liệt Hàn không chạm tới đáy mắt anh.

“Hôm khác chú muốn hẹn bố mẹ cháu ra ăn bữa cơm, à, vậy nhớ đưa cả cháu trai nhỏ của chú tới, cho chú gặp chút, chú vẫn chưa tặng cho thằng bé một bao lì xì thật lớn.”

“Hiện giờ họ không ở trong nước, đề hôm khác đi.”

“Được! Đến lúc đó nhớ gọi điện đấy, chú đi có việc đây.”

Hình Nham lại nở một nụ cười, sau đó quay người, khi bóng lưng ông ta đối diện với Hình Liệt Hàn, khuôn mặt tươi cười của ông ta liền trở nên thâm trầm.

Hình Liệt Hàn nhìn theo ông ta đẩy cửa rời đi, cảm xúc nơi đáy mắt anh dần trở nên phức tạp, người chú họ này chắc chắn sẽ là một rắc rối trong vòng 10 năm.

Ông ta tuy tuổi đã cao nhưng dã tâm lại không hề nhỏ, bởi vậy, ông ta sẽ thay con cái xây dựng cơ nghiệp trước khi tuổi già đến.

Xem ra từ giờ trở đi anh nên cần thận khi tiếp xúc với người chú họ này.

Hình Nham ngồi vào xe, phụ tá ngồi bên cạnh ông ta liền hỏi: “Tổng giám đốc Hình, đàm phán thế nào? Hình Liệt Hàn có nhường cho chúng ta không?”

“Hừ! Làm sao nó chịu nhường được?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Nhưng chẳng phải trước đây anh ta đã cho chúng ta mấy hạng mục liền sao?

Vận chuyển đường biển cũng đâu phải lĩnh vực mà anh ta quen thuộc, anh ta đâu cần phải lần chân sang chứ!”

“Hừ! Ngày trước những hạng mục nó nhường đều là những hạng mục mà nó cảm thấy không có lời và không làm ra tiền, cậu nghĩ thằng cháu này của tôi là thằng ngu chắc? Những tính toán trong đầu nó đến tôi còn không nhìn thấu.”

“Nhà họ Hình cơ nghiệp lớn, Hình Liệt Hàn trẻ như vậy mà đã ổn định, đã thế còn có thể làm cho thành tích mỗi năm tăng gấp bội, có vẻ rất có bản lĩnh”

“Lần này nó không nhường, về sau bất cứ chuyện gì tôi cũng không thể mở lời với nó được nữa. Hôm nay nó nói về việc vận chuyển đường biển, thật ra là đang ngầm cảnh cáo tôi rằng từ giờ đừng đến làm phiền nó nữa.” Sắc mặt của Hình Nham ngay lập tức trở nên vô cùng âm u.

“Hình Liệt Hàn vô tình quá, dù sao ngài cũng là chú họ của anh ta mà.”

“Trong mắt nó, tôi là đối thủ cạnh tranh, coi là chú họ chỗ nào? Có điều, nếu như .

nó thật sự nghĩ như vậy, vậy thì nó đoán đúng rồi, quả thực là tôi sẽ trở thành một đối thủ cạnh tranh rất mạnh của nó.”

Nói xong, ánh mắt Hình Nham nhìn lên tòa cao ốc chọc trời ấy, khóe miệng ông ta cong lên: “Ngay đến tập đoàn Hình Thị của nó, tôi cũng theo dõi rất sát sao đấy!”

Nhà họ Đường.

Sau khi cha đi nghỉ ngơi, Đường Y Y không còn việc gì để làm. Trong cái nhà này, cô ta chẳng muốn làm việc gì cả.

Cô không muốn đối diện với Đường Y Y nên đóng cửa không ra ngoài. Trong phòng cô, cha đang cần thận thay cô thu dọn ảnh chụp của cô và mẹ. Cô nhìn người mẹ hiền hậu đức độ trong ảnh, thời còn trẻ cũng rất xinh đẹp, cô chỉ không hiểu nồi tại sao lúc ấy cha lại có lỗi với mẹ.

Cũng khó trách, sau khi mẹ sinh ra cô liền suy nhược, bệnh tật triền miên. Có lẽ cha vội vã muốn có một đứa con trai mà mẹ lại không thể sinh nữa nên cha mới tìm đến người ngoài.

Cũng có một khả năng khác, đó là ông bà nội đã qua đời của Đường Tư Vũ có tư tưởng bảo thủ, luôn không ưa mẹ vì đã mát cả cha lẫn mẹ, cộng thêm việc năm ấy khi gả vào mẹ đã đem theo tất cả tài sản của bản thân để đầu tư cho công ty, khiến cho ông bà cảm thấy bị đe dọa, nghĩ rằng mẹ có mục đích gì đó.

Vậy nên mới dẫn đến việc một năm sau .

cha ngoại tình với Khưu Lâm, sinh ra thêm một đứa con gái.

Đường Tư Vũ muốn quên hết đi những ân oán cũ của gia đình, mẹ cũng đã qua đời rồi, cô nên sống thật tốt cuộc sống của bản thân, hướng về phía trước.

Đường Tư Vũ thu lại vẻ mặt bi thương, đứng lên muốn ngó xem cha đã tỉnh hay chưa, cô vừa ra ngoài thì nhìn thấy Đường Y Y ra khỏi cửa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô ta ăn mặc rất thời trang gợi cảm, cô ta nhìn thấy cô liền nhướn mày nói: “Tôi đi ra ngoài ăn đây, buổi tối có lẽ sẽ về rất muộn, cô cứ chăm sóc cha đi nhé!”

Đường Tư Vũ không trả lời Đường Y Y nói một đằng làm một nẻo, cô chỉ mong trong lòng cha hiểu rõ cô ta là người thế nào.

“Này, Đường Tư Vũ, tôi cảnh cáo cô, đừng có nói xấu tôi trước mặt cha đấy.”

Đường Y Y cũng lo Đường Tư Vũ sẽ giậu đổ bìm lèo, làm xấu đi hình tượng của cô ta trong lòng cha.

Đường Tư Vũ cười khinh: “Có những chuyện, không cần tôi nói, trong lòng cha cũng hiểu rõ.”

Đường Y Y tức giận bặm môi, nhưng tối nay cô ta muốn đi bar, chỉ đành trợn mắt lườm Đường Tư Vĩ một cái rồi sải bước lớn đi xuống tầng.

Đường Tư Vũ nhẹ nhàng mở cửa phòng cha ra thì thấy cha đang đứng bên cửa số nhìn ra sân, vừa đúng lúc xe của Đường Y Y rời đi.

“Cha.” Đường Tư Vũ đứng đằng sau ông, cảm giác căn bệnh này của ông làm cô cảm thấy ông đã già đi rất nhiều.

Tinh thần của Đường Hùng cũng không bằng ngày trước, ông ngủ một giấc, khi tỉnh lại liền thấy đầu óc nặng nề, suy nghĩ không được rõ ràng.

Ông quay người lại cười với Đường Tư Vũ: “Tư Vũ, con đến rồi.”

“Cha, cha ổn chứ ạ?”

“Không tệ. Qua đây, cha nói với con cái này.” Đường Hùng nói xong liền ngồi xuống chiếc sô pha trong phòng ông.

Đường Tư Vũ rất ít khi nhìn thấy cha có bộ dáng nghiêm túc như vậy, cô có chút kinh ngạc ngồi xuống đối diện ông.

Đường Hùng nhìn ngắm con gái lớn xinh đẹp của mình, trong lòng cảm thấy vui vẻ yên lòng, tuy ông không có con trai, nhưng bây giờ ông đã có một đứa cháu trai rồi.

“Tư Vũ, cha muốn lập di chúc, 30% cổ phần mà mẹ con đầu tư năm ấy, cha muốn để lại toàn bộ dưới tên con, ngoài ra cha tặng thêm cho con 20% cổ phần “ ` “ 1¬ Ä ^ “ Ấ nữa, sau này con sẽ là cô đông lớn nhật của công ty rồi.”

Trong lòng Đường Tư Vũ hơi hoảng sợ.

Cha nói cây này, cô không hề cảm thấy vui vẻ, ngược lại, cô còn lâm râm cảm thấy có chút bất an. Cô lắc đầu: “Cha, cha còn trẻ như vậy, không cần phải lập di chúc sớm thế đâu.”

Đường Hùng nhìn ra sự lo lắng của cô, ông cười: “Đừng lo, cha không sao, cha chỉ đề phòng thôi mài”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Số ký tự: 0