Tham Vọng Của Mộ Phi Đường
Thượng Quan Nhiêu
2024-07-23 07:42:07
Tư Vũ không muốn nghe những lời này từ anh, cô lạnh lùng nói: “Em cúp máy trước đây, cảm ơn anh đã thu nhận và giúp đỡ Đường Y Y.”
“Tư Vũ, em thực sự cho rằng chuyện của chúng ta là không thể sao? Cuộc đời này còn dài lắm, rất nhiều chuyện sẽ xảy ra thay đổi. Có lẽ một ngày nào đó, nếu em không còn ở bên Hình Liệt Hàn, lúc nào anh cũng có thể từ bỏ mọi thứ để ở bên em.” Giọng nói đầy kiên định của Mộ Phi truyền đến.
Sắc mặt Đường Tư Vũ hơi thay đổi, cô bác bỏ đầy chắc chắn: “Không thể nào, đời này trừ anh ấy ra, em sẽ không bao giờ yêu bắt kỳ người đàn ông nào. Dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ ở bên anh ấy, mãi mãi.”
Giọng Đường Tư Vũ càng kiên định hơn.
Mộ Phi đầu bên kia như lại một lần nữa bị tồn thương, anh cười khổ: “Em yêu anh ta như vậy? Em yêu anh mười năm, nhưng chỉ trong 1 năm lại hoàn toàn yêu anh ta?”
“Đúng vậy, em yêu anh áy, cả đời này đều yêu.” Đường Tư Vũ trả lời chắc nịch, trực tiếp cúp điện thoại.
Cô cất điện thoại di động, quay người lại, sắc mặt đột nhiên tái đi, sau lưng, Hình Liệt Hàn dựa vào cột ban công nơi cô nghe điện thoại, ánh mắt sâu thẳm mang ý cười nhìn cô.
“Anh… sao anh lại ở đây?” Đường Tư Vũ vẫn cảm thấy chột dạ, bởi vì cô thật sự không nên nhận cuộc gọi của Mộ Phi, nhưng vừa rồi điện thoại hiện số lạ nên cô mới nghe máy.
“Anh nghe rồi, Tư Vũ, anh rất cảm động.”
Hình Liệt Hàn trìu mến bước tới, nhẹ nhàng vịn vai cô, khóe môi nhéch lên vui mùng.
Nhưng Đường Tư Vũ vẫn cảm thấy có lỗi với anh, cô nói với giọng đầy áy náy: “Cuộc gọi vừa nãy hiển thị số người lạ.
Em không biết là Mộ Phi. Nếu biết là anh ấy, em sẽ không nghe máy.”
Hình Liệt Hàn không muốn làm cho cô cảm thấy có lỗi, tự trách, anh nhẹ nhàng xoa xoa tóc cô: “Nghe cũng không sao, anh tin em.”
Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Anh ấy gọi điện là muốn nói với em, anh ấy thu nhận, giúp đỡ Đường Y Y.”
Vừa nãy Hình Liệt Hàn đã nghe rồi, anh gật đầu: “Đây là chuyện của bọn họ, em không cần phải lo lắng.”
“Đường Y Y rất hận em.”
“Để cho cô ta hận! Cô ta còn không biết rằng cha cô ta đã bị chính mẹ cô ta hại chết.”
“Cảnh sát đã đồng ý với em, sẽ không nói với cô ta việc này. Em cũng hy vọng rằng Sau này cô ta có thể sống cuộc sống của mình. Cha em ở dưới hoàng tuyền, chắc cũng mong em làm như vậy. Dù gì thì cô ta vẫn là con gái của cha em.”
“Anh lại hy vọng cô ta biết.” Hình Liệt Hàn không có chút thiện cảm nào với Đường Y’ X “Ăn cơm thôi!”
*“Ừ, đến giờ ăn rồi, xuống thôi!” Hình Liệt Hàn dẫn cô xuống tầng.
Dưới tầng, Tưởng Lam đã nấu một bàn nhiều món ăn thịnh soạn, đại gia đình quây quần bên bàn ăn, rất náo nhiệt. Hình Nhất Nặc có ý không ngồi cạnh Ôn Lương Diệu. Ôn Lương Diệu thấy cô tránh mặt anh. Trên bàn ăn, Hình Chính Đình đương nhiên đem chuyện Hình Nhất Nặc đạt kết quả không như ý ra nói thêm vài câu. Ôn Lương Diệu lại nói đỡ vài điều tốt cho cô, nói rằng cô chăm chú nghe giảng trên lớp, mới tránh được Hình Chính Đình muốn giáo huấn cô.
Hình Nhất Phàm thì không cần phải nói, thành tích về mọi mặt đều xuất sắc. Cậu thiếu niên 17 tuổi, cả người toát lên khí chất thanh xuân, sau này sẽ cao lớn, đẹp trai như anh hai, ưu tú xuất sắc.
Không khí năm mới vô cùng sôi động, nháy mắt đã đến tháng giêng, nguyên tiêu (tức đêm rằm tháng giêng) cũng đến rồi, kỳ nghỉ Tết sắp kết thúc, người nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, lại bắt đầu một năm mới bận rộn.
Khoảng thời gian này, Đường Tư Vũ vẫn luôn nghỉ ngơi. Trong dịp Tết Nguyên đán, cô dạy đàn piano cho anh em Hình Nhất Nặc, cũng dạy Đường Dĩ Hi, cộng thêm cô cũng phải tự luyện tập, tránh cho đến lúc lại xa lạ với cây đàn piano yêu thích nhất của mình.
Khai xuân, Tô Hi quay một quảng cáo. Cô ở nhà nghỉ ngơi đã lâu, sắp rầu rĩ đến chết rồi. Ôn Lệ Thâm tự nhiên không cản trở cô. Mỗi người phụ nữ đều cần có bản lĩnh riêng, nếu không, dù có chu cấp, tạo điều kiện cho cô, cô cũng không thấy vui.
Có thành tựu mới có thể làm phong phú tâm hồn và khiến cuộc sống tràn đầy niềm vui. Ngoài việc không để cô nhận phim, Ôn Lệ Thâm nhận một số quảng cáo mỹ phẩm cao cấp cho cô. Đây là đại diện quảng cáo hàng đầu, là tài nguyên mà các nghệ sỹ trong giới giành cũng không được. Giờ, Ôn Lệ Thâm nói đưa là đưa luôn cho cô, người khác ngay cả cơ hội giành giật cũng không có.
Đồng thời, hôn lễ của Tô Hi đã được định vào mùa xuân tươi đẹp, giữa tháng 4, nháy mắt, chỉ hơn một tháng nữa là đến ngày cưới của cô. Nhà họ Ôn và nhà họ Tô đều bắt đầu bận rộn.
Tô Hi quay quảng cáo đầu tiên của mình.
Tháng 3, nó xuất hiện trên các tạp chí lớn trên toàn thế giới. Thân phận phu nhân chủ tịch tương lai của Tập đoàn Thiên Mộ đã khiến cô vinh dự lọt vào các bảng xếp hạng lớn, đến bảng xép hạng gương mặt đẹp nhất, cô cũng nằm trong top mười.
Tương tự như vậy, bảng xếp hạng những người phụ nữ giàu có ở trong nước cũng có tên cô. Phòng làm việc của Tô Hi đã đầu tư một nửa cổ phần vào cô, khi quảng cáo của cô kiếm được tiền, phòng làm việc của cô cũng ngày càng đi lên. Annie dẫn dắt người mới, bình thường có thời gian Tô Hi mới qua gặp chị.
Đường Tư Vũ ở nhà với con. Đến lúc cậu nhóc phải đi học, cô lại nhàn rỗi. Đầu năm, tin tức về việc tập đoàn Hình thị mua lại tập đoàn Đường thị được truyền ra, lập tức khiến thị trường chứng khoán của tập đoàn Đường thị liên tục tăng trong suốt một tuần.
Được tập đoàn Hình thị thu mua, các cổ đông của tập đoàn Đường thị đều vui như hoa nở, cuối cùng họ đã dựa được vào cây đại thụ.
Tuy nhiên, tất cả những điều này cũng khiến những người khác trong giới kinh doanh cảm thấy nguy cơ, khủng hoảng, đặc biệt là Hình Nham. Tập đoàn Đường thị mà ông ta luôn muốn thôn tính cuối cùng lại rơi vào tay Hình Liệt Hàn, khiến thực lực của anh tăng lên rất nhiều.
Ngay cả Mộ Phi cũng cảm thấy áp lực không nhỏ, nhưng anh còn có hậu chiêu, chỉ là chưa dùng tới. Anh cũng không vội, Hình Nham gần đây đang mở rộng kinh doanh, cho dù ông ta có làm to hơn, công ty kinh doanh có tốt đến đâu, cuối cùng, tất cả đều là đồ của anh.
Anh biết rằng Đường Y Y sẽ không bao giờ phản bội anh, dựa vào người khác, bởi vì Đường Y Y biết anh sẽ đối phó với Hình Liệt Hàn. Mà Hình Liệt Hàn sẽ trở thành chồng của Đường Tư Vũ. Đối phó với Hình Liệt Hàn sẽ khiến Đường Tư Vũ không vui. Nếu có một ngày, anh loại trừ Hình Liệt Hàn khỏi giới kinh doanh, vậy Đường Tư Vũ cũng xui xẻo theo.
Đường Y Y đặt tất cả hy vọng vào anh, vậy Hình Nham chắc chắn là vật hi sinh rồi. Sau này, ông ta ngoài việc giao công ty ra thì cũng không còn lựa chọn nào khác.
Mộ Phi cũng tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này, nắm lấy công ty của Hình Nham, nâng cao thực lực công ty, có gắng bắt kịp với Hình Liệt Hàn.
Anh thực sự hy vọng có một ngày, Hình Liệt Hàn là người đứng dưới anh. Là một người đàn ông, anh không muốn khuất phục trước người khác, hơn nữa anh luôn cho rằng Đường Tư Vũ yêu Hình Liệt Hàn, nhất định là do anh không đủ ưu tú.
Nếu một ngày nào đó, anh còn giỏi, xuất sắc hơn Hình Liệt Hàn, liệu Đường Tư Vũ có yêu lại anh không?
Hoặc là, cô nhớ lại những khoảnh khắc ở bên anh trước đây, nhớ lại tình yêu cô dành cho anh? Dù đây chỉ là mục tiêu giả định nhưng ít nhất nó cũng là lý do để Mộ Phi nỗ lực.
Có thể anh sẽ kết hôn với một người phụ nữ khác, nhưng anh sẽ luôn dành một vị trí cho Đường Tư Vũ, đợi cô quay về bên anh.
“Tư Vũ, em thực sự cho rằng chuyện của chúng ta là không thể sao? Cuộc đời này còn dài lắm, rất nhiều chuyện sẽ xảy ra thay đổi. Có lẽ một ngày nào đó, nếu em không còn ở bên Hình Liệt Hàn, lúc nào anh cũng có thể từ bỏ mọi thứ để ở bên em.” Giọng nói đầy kiên định của Mộ Phi truyền đến.
Sắc mặt Đường Tư Vũ hơi thay đổi, cô bác bỏ đầy chắc chắn: “Không thể nào, đời này trừ anh ấy ra, em sẽ không bao giờ yêu bắt kỳ người đàn ông nào. Dù có chuyện gì xảy ra, em cũng sẽ ở bên anh ấy, mãi mãi.”
Giọng Đường Tư Vũ càng kiên định hơn.
Mộ Phi đầu bên kia như lại một lần nữa bị tồn thương, anh cười khổ: “Em yêu anh ta như vậy? Em yêu anh mười năm, nhưng chỉ trong 1 năm lại hoàn toàn yêu anh ta?”
“Đúng vậy, em yêu anh áy, cả đời này đều yêu.” Đường Tư Vũ trả lời chắc nịch, trực tiếp cúp điện thoại.
Cô cất điện thoại di động, quay người lại, sắc mặt đột nhiên tái đi, sau lưng, Hình Liệt Hàn dựa vào cột ban công nơi cô nghe điện thoại, ánh mắt sâu thẳm mang ý cười nhìn cô.
“Anh… sao anh lại ở đây?” Đường Tư Vũ vẫn cảm thấy chột dạ, bởi vì cô thật sự không nên nhận cuộc gọi của Mộ Phi, nhưng vừa rồi điện thoại hiện số lạ nên cô mới nghe máy.
“Anh nghe rồi, Tư Vũ, anh rất cảm động.”
Hình Liệt Hàn trìu mến bước tới, nhẹ nhàng vịn vai cô, khóe môi nhéch lên vui mùng.
Nhưng Đường Tư Vũ vẫn cảm thấy có lỗi với anh, cô nói với giọng đầy áy náy: “Cuộc gọi vừa nãy hiển thị số người lạ.
Em không biết là Mộ Phi. Nếu biết là anh ấy, em sẽ không nghe máy.”
Hình Liệt Hàn không muốn làm cho cô cảm thấy có lỗi, tự trách, anh nhẹ nhàng xoa xoa tóc cô: “Nghe cũng không sao, anh tin em.”
Đường Tư Vũ thở phào nhẹ nhõm: “Anh ấy gọi điện là muốn nói với em, anh ấy thu nhận, giúp đỡ Đường Y Y.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vừa nãy Hình Liệt Hàn đã nghe rồi, anh gật đầu: “Đây là chuyện của bọn họ, em không cần phải lo lắng.”
“Đường Y Y rất hận em.”
“Để cho cô ta hận! Cô ta còn không biết rằng cha cô ta đã bị chính mẹ cô ta hại chết.”
“Cảnh sát đã đồng ý với em, sẽ không nói với cô ta việc này. Em cũng hy vọng rằng Sau này cô ta có thể sống cuộc sống của mình. Cha em ở dưới hoàng tuyền, chắc cũng mong em làm như vậy. Dù gì thì cô ta vẫn là con gái của cha em.”
“Anh lại hy vọng cô ta biết.” Hình Liệt Hàn không có chút thiện cảm nào với Đường Y’ X “Ăn cơm thôi!”
*“Ừ, đến giờ ăn rồi, xuống thôi!” Hình Liệt Hàn dẫn cô xuống tầng.
Dưới tầng, Tưởng Lam đã nấu một bàn nhiều món ăn thịnh soạn, đại gia đình quây quần bên bàn ăn, rất náo nhiệt. Hình Nhất Nặc có ý không ngồi cạnh Ôn Lương Diệu. Ôn Lương Diệu thấy cô tránh mặt anh. Trên bàn ăn, Hình Chính Đình đương nhiên đem chuyện Hình Nhất Nặc đạt kết quả không như ý ra nói thêm vài câu. Ôn Lương Diệu lại nói đỡ vài điều tốt cho cô, nói rằng cô chăm chú nghe giảng trên lớp, mới tránh được Hình Chính Đình muốn giáo huấn cô.
Hình Nhất Phàm thì không cần phải nói, thành tích về mọi mặt đều xuất sắc. Cậu thiếu niên 17 tuổi, cả người toát lên khí chất thanh xuân, sau này sẽ cao lớn, đẹp trai như anh hai, ưu tú xuất sắc.
Không khí năm mới vô cùng sôi động, nháy mắt đã đến tháng giêng, nguyên tiêu (tức đêm rằm tháng giêng) cũng đến rồi, kỳ nghỉ Tết sắp kết thúc, người nên đi học thì đi học, nên đi làm thì đi làm, lại bắt đầu một năm mới bận rộn.
Khoảng thời gian này, Đường Tư Vũ vẫn luôn nghỉ ngơi. Trong dịp Tết Nguyên đán, cô dạy đàn piano cho anh em Hình Nhất Nặc, cũng dạy Đường Dĩ Hi, cộng thêm cô cũng phải tự luyện tập, tránh cho đến lúc lại xa lạ với cây đàn piano yêu thích nhất của mình.
Khai xuân, Tô Hi quay một quảng cáo. Cô ở nhà nghỉ ngơi đã lâu, sắp rầu rĩ đến chết rồi. Ôn Lệ Thâm tự nhiên không cản trở cô. Mỗi người phụ nữ đều cần có bản lĩnh riêng, nếu không, dù có chu cấp, tạo điều kiện cho cô, cô cũng không thấy vui.
Có thành tựu mới có thể làm phong phú tâm hồn và khiến cuộc sống tràn đầy niềm vui. Ngoài việc không để cô nhận phim, Ôn Lệ Thâm nhận một số quảng cáo mỹ phẩm cao cấp cho cô. Đây là đại diện quảng cáo hàng đầu, là tài nguyên mà các nghệ sỹ trong giới giành cũng không được. Giờ, Ôn Lệ Thâm nói đưa là đưa luôn cho cô, người khác ngay cả cơ hội giành giật cũng không có.
Đồng thời, hôn lễ của Tô Hi đã được định vào mùa xuân tươi đẹp, giữa tháng 4, nháy mắt, chỉ hơn một tháng nữa là đến ngày cưới của cô. Nhà họ Ôn và nhà họ Tô đều bắt đầu bận rộn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Hi quay quảng cáo đầu tiên của mình.
Tháng 3, nó xuất hiện trên các tạp chí lớn trên toàn thế giới. Thân phận phu nhân chủ tịch tương lai của Tập đoàn Thiên Mộ đã khiến cô vinh dự lọt vào các bảng xếp hạng lớn, đến bảng xép hạng gương mặt đẹp nhất, cô cũng nằm trong top mười.
Tương tự như vậy, bảng xếp hạng những người phụ nữ giàu có ở trong nước cũng có tên cô. Phòng làm việc của Tô Hi đã đầu tư một nửa cổ phần vào cô, khi quảng cáo của cô kiếm được tiền, phòng làm việc của cô cũng ngày càng đi lên. Annie dẫn dắt người mới, bình thường có thời gian Tô Hi mới qua gặp chị.
Đường Tư Vũ ở nhà với con. Đến lúc cậu nhóc phải đi học, cô lại nhàn rỗi. Đầu năm, tin tức về việc tập đoàn Hình thị mua lại tập đoàn Đường thị được truyền ra, lập tức khiến thị trường chứng khoán của tập đoàn Đường thị liên tục tăng trong suốt một tuần.
Được tập đoàn Hình thị thu mua, các cổ đông của tập đoàn Đường thị đều vui như hoa nở, cuối cùng họ đã dựa được vào cây đại thụ.
Tuy nhiên, tất cả những điều này cũng khiến những người khác trong giới kinh doanh cảm thấy nguy cơ, khủng hoảng, đặc biệt là Hình Nham. Tập đoàn Đường thị mà ông ta luôn muốn thôn tính cuối cùng lại rơi vào tay Hình Liệt Hàn, khiến thực lực của anh tăng lên rất nhiều.
Ngay cả Mộ Phi cũng cảm thấy áp lực không nhỏ, nhưng anh còn có hậu chiêu, chỉ là chưa dùng tới. Anh cũng không vội, Hình Nham gần đây đang mở rộng kinh doanh, cho dù ông ta có làm to hơn, công ty kinh doanh có tốt đến đâu, cuối cùng, tất cả đều là đồ của anh.
Anh biết rằng Đường Y Y sẽ không bao giờ phản bội anh, dựa vào người khác, bởi vì Đường Y Y biết anh sẽ đối phó với Hình Liệt Hàn. Mà Hình Liệt Hàn sẽ trở thành chồng của Đường Tư Vũ. Đối phó với Hình Liệt Hàn sẽ khiến Đường Tư Vũ không vui. Nếu có một ngày, anh loại trừ Hình Liệt Hàn khỏi giới kinh doanh, vậy Đường Tư Vũ cũng xui xẻo theo.
Đường Y Y đặt tất cả hy vọng vào anh, vậy Hình Nham chắc chắn là vật hi sinh rồi. Sau này, ông ta ngoài việc giao công ty ra thì cũng không còn lựa chọn nào khác.
Mộ Phi cũng tuyệt đối không bỏ qua cơ hội này, nắm lấy công ty của Hình Nham, nâng cao thực lực công ty, có gắng bắt kịp với Hình Liệt Hàn.
Anh thực sự hy vọng có một ngày, Hình Liệt Hàn là người đứng dưới anh. Là một người đàn ông, anh không muốn khuất phục trước người khác, hơn nữa anh luôn cho rằng Đường Tư Vũ yêu Hình Liệt Hàn, nhất định là do anh không đủ ưu tú.
Nếu một ngày nào đó, anh còn giỏi, xuất sắc hơn Hình Liệt Hàn, liệu Đường Tư Vũ có yêu lại anh không?
Hoặc là, cô nhớ lại những khoảnh khắc ở bên anh trước đây, nhớ lại tình yêu cô dành cho anh? Dù đây chỉ là mục tiêu giả định nhưng ít nhất nó cũng là lý do để Mộ Phi nỗ lực.
Có thể anh sẽ kết hôn với một người phụ nữ khác, nhưng anh sẽ luôn dành một vị trí cho Đường Tư Vũ, đợi cô quay về bên anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro