Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Anh điên rồi!
Phong Ương
2024-07-24 12:04:10
Editor: May
Phong Thánh nhíu mắt lạnh lại, lập tức như mãnh hổ vồ mồi, bước xa liền nhào về phía Lạc Ương Ương trên cửa thủy tinh.
“Anh điên rồi!” Lạc Ương Ương bị cường thế đè ở trên cửa thủy tinh, kinh hãi một chút, tay nhỏ chống cửa thủy tinh liền muốn lui về phía sau.
Ban công phòng ngủ cũng không phải rất lớn, vị trí hiện tại của cô nhìn xa ra bên ngoài, có thể rõ ràng nhìn thấy đám người náo nhiệt trong vườn hoa.
Dưới lầu nhiều người như vậy, chỉ cần có một người ngẩng đầu, liền có thể nhìn thấy cô và Phong Thánh.
Thân trên của Phong Thánh đều không mặc gì, lại kề sát ở phía sau cô, nếu quan hệ bọn họ lộ ra ánh sáng ở trong trường hợp quan trọng này……
Cảm giác hoảng sợ ập vào trong lòng, Lạc Ương Ương không dám nghĩ tiếp nữa.
“Tôi điên rồi! Cô biết vừa rồi cô cười đến bao nhiêu ngọt bao nhiêu vui vẻ không? Cô liền thích Phong Ngật như vậy sao?”
Mặc cho Lạc Ương Ương giãy giụa, Phong Thánh chính là ép chặt cô không buông.
Vật nhỏ ở dưới thân anh cũng sẽ lộ ra bộ dáng nhỏ e lệ thẹn thùng, nhưng lúc cô lộ ra loại biểu tình mê người này, chưa từng cười qua, càng không quá vui vẻ.“Anh đừng như vậy, đi đến trên giường được không?” Lạc Ương Ương sắp gấp khóc.
Nếu trốn không thoát, vậy cô liền không chạy thoát, dù sao đều quen bị ức hiếp.
Nhưng mà, cô không muốn ở nơi nguy hiểm như vậy, quá cảm thấy thẹn, còn không bằng một đao bổ cô.
“Nếu tôi nói không được thì sao?” Phong Thánh vén tóc dài của Lạc Ương Ương lên, một ngụm ngậm lấy vành tai trắng nõn của cô, ái muội khẽ cắn.
“Đừng……” Thân mình Lạc Ương Ương bỗng nhiên run lên, tiếng rên rỉ mềm mại yêu kiều mang theo âm khóc bất lực, “Cầu anh, đừng như vậy.”
Phong Thánh quá rõ ràng điểm mẫn cảm của cô, thân thể của cô cũng quá quen thuộc trêu chọc của anh, cô lo lắng chính mình sẽ không khống chế được.
“Phong Ngật vừa mới trở về, cô không nên gấp không chờ nổi mà nhào vào trong ngực như vậy.” Phong Thánh sờ soạng đến khóa kéo lễ phục, chậm rãi kéo xuống.
“Tôi không có, tôi thật sự không có!” Lạc Ương Ương bị khóa chặt ở trước cửa thủy tinh, không tránh thoát được.
Tay cô vòng đến phía sau, ý đồ ngăn cản hành vi lớn mật của Phong Thánh.
Phong Thánh nhíu mắt lạnh lại, lập tức như mãnh hổ vồ mồi, bước xa liền nhào về phía Lạc Ương Ương trên cửa thủy tinh.
“Anh điên rồi!” Lạc Ương Ương bị cường thế đè ở trên cửa thủy tinh, kinh hãi một chút, tay nhỏ chống cửa thủy tinh liền muốn lui về phía sau.
Ban công phòng ngủ cũng không phải rất lớn, vị trí hiện tại của cô nhìn xa ra bên ngoài, có thể rõ ràng nhìn thấy đám người náo nhiệt trong vườn hoa.
Dưới lầu nhiều người như vậy, chỉ cần có một người ngẩng đầu, liền có thể nhìn thấy cô và Phong Thánh.
Thân trên của Phong Thánh đều không mặc gì, lại kề sát ở phía sau cô, nếu quan hệ bọn họ lộ ra ánh sáng ở trong trường hợp quan trọng này……
Cảm giác hoảng sợ ập vào trong lòng, Lạc Ương Ương không dám nghĩ tiếp nữa.
“Tôi điên rồi! Cô biết vừa rồi cô cười đến bao nhiêu ngọt bao nhiêu vui vẻ không? Cô liền thích Phong Ngật như vậy sao?”
Mặc cho Lạc Ương Ương giãy giụa, Phong Thánh chính là ép chặt cô không buông.
Vật nhỏ ở dưới thân anh cũng sẽ lộ ra bộ dáng nhỏ e lệ thẹn thùng, nhưng lúc cô lộ ra loại biểu tình mê người này, chưa từng cười qua, càng không quá vui vẻ.“Anh đừng như vậy, đi đến trên giường được không?” Lạc Ương Ương sắp gấp khóc.
Nếu trốn không thoát, vậy cô liền không chạy thoát, dù sao đều quen bị ức hiếp.
Nhưng mà, cô không muốn ở nơi nguy hiểm như vậy, quá cảm thấy thẹn, còn không bằng một đao bổ cô.
“Nếu tôi nói không được thì sao?” Phong Thánh vén tóc dài của Lạc Ương Ương lên, một ngụm ngậm lấy vành tai trắng nõn của cô, ái muội khẽ cắn.
“Đừng……” Thân mình Lạc Ương Ương bỗng nhiên run lên, tiếng rên rỉ mềm mại yêu kiều mang theo âm khóc bất lực, “Cầu anh, đừng như vậy.”
Phong Thánh quá rõ ràng điểm mẫn cảm của cô, thân thể của cô cũng quá quen thuộc trêu chọc của anh, cô lo lắng chính mình sẽ không khống chế được.
“Phong Ngật vừa mới trở về, cô không nên gấp không chờ nổi mà nhào vào trong ngực như vậy.” Phong Thánh sờ soạng đến khóa kéo lễ phục, chậm rãi kéo xuống.
“Tôi không có, tôi thật sự không có!” Lạc Ương Ương bị khóa chặt ở trước cửa thủy tinh, không tránh thoát được.
Tay cô vòng đến phía sau, ý đồ ngăn cản hành vi lớn mật của Phong Thánh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro